Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1419 - Chương 1433: Không Đáng Chú Ý (1)

Thánh Khư Chương 1433: Không đáng chú ý (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sắc mặt chư Thánh tử thay đổi, nếu đổi lại là bọn họ chắc đã không thể tránh được rồi.

Còn Sở Phong đang ở trung tâm mọi người đều không thể nhìn rõ, ai nấy đều nín thở nhìn chằm chằm cẩn thận, chẳng lẽ hắn đã bị đánh chết rồi sao?

Đáng sợ nhất là, Lục Ma tiễn kia cuối cùng cũng lao vào chính giữa, nó vẫn chưa hoàn toàn tan biến hết mà còn mốn tiến hành một đòn trí mạng cuối cùng!

Trên bầu trời có từng khối nam châm nổ tung, đó là thủ đoạn của Sở Phong, mọi người nhìn thấy bộ chiến y kim loại của Sở Phong đang rơi xuống, đang nóng chảy, đang trở thành thể khí.

“Hình thần câu diệt sao?!”

“Có lẽ vậy, đã kết thúc rồi!”

Một số người hai mắt nở rộ thần quang.

Nhưng mà, một khắc sau, giọng nói lạnh lẽo của Sở Phong truyền đến.

“Tộc Thiên Thần, các ngươi hết lần này đến lần khác nhắm vào ta, sớm muộn gì ta cũng sẽ chém rụng các cố tổ chiếu rọi chư thiên của các ngươi, giết sạch tất cả Thánh nhân của các ngươi!” Trong ánh sáng năng lượng, Sở Phong lao ra, có thể thấy hang động trước tay trái kia của hắn đã không còn ổn định, nó hình thành một vòng xoáy, cuối cùng đã hút mũi tên màu xanh kia vào trong.

Roẹt!

Cuối cùng một âm thanh nhỏ vang lên, trong hang đá phun ra một mảnh vụn màu xanh, mũi tên tiêu hao hết năng lượng bị tan rã, rơi bên ngoài hang đá.

“Tộc Thiên Thần, chết hết cho ta!” Sở Phong hét lớn, ban nãy rõ ràng hắn còn đang chiếm thế thượng phong, áp chế cả hai loại thể chất lớn, sắp trấn áp cả Nguyên Từ Thánh Thể, kết quả lại bị tộc Thiên Thần phá ngang.

Có thể nhìn thấy, trên người hắn xuất hiện một vài vết thương đang chảy máu, hơn nữa hắn cũng đã thay một bộ chiến y khác.

Chỉ bị thương ngoài da thôi sao? Các Thánh tử tộc khác đều hít một hơi lạnh! Bọn họ tự nhận là nếu đổi lại là bọn họ thì họ đều sẽ phải chết, đều sẽ bị một Lục Ma tiễn ma diệt!

Lúc Sở Phong mở miệng, hắn đã biến mất khỏi vị trí cũ và lao về vị trí của tộc Thiên Thần.

“Chạy đi đâu, Sở Phong ngươi lăn tới đây cho ta, giết!” Nguyên Từ Thánh Thể chặn đánh, cản đường.

Cùng lúc đó, Chu Thượng cũng xuất hiện người kiếm hợp nhất ở phía sau, hóa thành một đường sáng kinh người đâm vào đầu Sở Phong.

“Cút hết cho ta!” Bên ngoài cơ thể của Sở Phong hiện ra một chiếc chuông lớn màu vàng óng đánh bay hai người kia rồi hắn tiếp tục đánh về phía mặt đất.

Người mặc áo giáp trụ màu vàng đen giương cung ban nãy vô cùng mệt mỏi, tinh thần uể oải, hơn nữa cây cung lớn màu xanh trong tay hắn ta sau khi bắn ra mũi tên kia cũng hoàn toàn mờ đi, bị hủy đi một nửa.

Ầm!

Sở Phong lao xuống như một con sư tử màu vàng phẫn nộ quét ngang nơi đây, người này lập tức bị đụng trúng cơ thể không kịp né tránh, kết quả trong phút chốc hắn ta đã trở thành một vũng máu.

Phụt phụt phụt...

Huyết dịch không ngừng tóe lên, người ở khu vực tộc Thiên Thần bị tổn thất nặng nề, gần như bị tiêu diệt sạch sẽ.

Người phụ trách kia đã sớm trốn về phía xa, tránh khỏi nơi này, sắc mặt hắn ta âm trầm, một tiễn bá đạo như vậy mà vẫn không thể giết chết được Sở Phong khiến vẻ mặt của hắn ta vô cùng khó coi.

“Còn định đi sao?!” Ánh mắt Sở Phong như lưỡi dao, Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn thấy tất cả. Sở Phong đã để mắt đến hắn ta.

“Ta muốn giết ngươi, ai có thể cản trở, ai có thể cứu được ngươi chứ? Ta muốn xem ngươi có thể trốn đi đâu nào?!” Sở Phong lao về phía trước.

Nguyên Từ Thánh Thể, Chu Thượng đều muốn chặn giết, muốn kéo dài thời gian cho người trung niên kia, vì bọn họ biết tộc Thiên Thần còn có đòn sát thủ, muốn để người trung niên đó kích hoạt nó.

“Sở Phong, đi chết đi!” Chu Thượng hét lớn, kiếm qua như vòi rồng, trong cơ thể gã ta bắn ra năng lượng dày đặc, ngoài cơ thể đan xen thành một tấm Thần đồ bao phủ về phía trước.

Gã ta dùng huyết khí làm giấy, dùng tinh thần làm màu vẽ tạo nên một bức tranh kinh khủng, đó là Chư Thánh Tế Thiên Đồ!

“Sở Phong, trốn đi đâu!” Nguyên Từ Thánh Thể cũng hét lớn.

Nộ ý và chiến khí của Sở Phong ngưng kết lại với nhau, phía trước và sau lưng đều có năng lượng ngập trời, hắn như một Đại ma vương kinh thế, quát lớn: “Hai người các ngươi mà cũng xứng để nói mấy từ chịu chết, bỏ trốn với ta sao? Hai ngươi có liên thủ với nhau cũng không phải đối thủ của ta, tiểu gia ta đã muốn giết thống lĩnh của tộc Thiên Thần thì ta xem các ngươi ai có thể ngăn cản được chứ? Cút hết đi cho ta!”

Ầm!

Xung quanh hắn có hàng trăm năng lượng thể hiển hiện, cuộn tranh của bản thân cũng được trển khai, quét ngang đến va chạm kịch liệt với hai kẻ kia, ở đây bộc phát ra ánh sáng đáng sợ.

Cuối cùng, hắn đẩy lui hai kẻ đó, giết đến phía trước người trung niên, trong quá trình này người phụ trách tộc Thiên Thần luôn bỏ chạy, đồng thời đang hạ lệnh sử dụng Thí Thần mâu!

“Thí con mẹ nó Thần mâu nhà ngươi!” Ở phía xa, Đại Hắc Ngưu, lừa già đang gào thét, khống chế con thuyền lớn rách nát điên cuồng tấn công những tộc Thiên Thần còn lại, nghiền ép bọn chúng.

Bọn họ không biết ai đang giữ Thí Thần mâu, chỉ có thể tấn công tất cả những người của tộc Thiên Thần đang ẩn nấp khắp nơi, không để bọn chúng lấy đồ ra.

“Ra tay đi!” Người đàn ông trung niên vô cùng lo lắng và sợ hãi vì Sở Phong đã lao đến trước mặt, tuy lão ta cũng là một “lão thiên tài”, thực lực cường đại, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của Sở Phong.

Ầm!

Sở Phong tung ra từng quyền, đánh vỡ giáp trụ, các loại bí bảo của người đàn ông trung niên tộc Thiên Thần, sau đó một đao chém đầu lão ta nắm lấy trong tay.

Tiếp theo, hắn phóng lên trời, một lần nữa đối mặt với Nguyên Từ Thánh Thể và Chu Thượng đang truy sát tới, ném đầu lâu sang, nói: “Hắn chính là kết cục của các ngươi!”

Đầu lâu kia nổ tung, người phụ trách tộc Thiên Thần hình thần câu diệt, người của tất cả các tộc trên đảo đều chấn động, hai vị có thể chất lớn cùng liên thủ mà vẫn không thể nào ngăn cản được Sở đại ma đầu, để hắn lấy thủ cấp của mục tiêu trong ngàn quân, hắn thực sự quá hung ác điên cuồng khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi.

Sở Phong đánh nhau với Nguyên Từ Thánh Thể đồng thời cũng đang tấn công Chu Thượng, toàn lực ứng phó, quyển tranh của bản thân cũng mở ra, huyết khí ngập trời ầm ầm đánh về phía hai người này.

Trong nháy mắt, lúc quyển tranh của Sở Phong trải ra khắc phù văn Nguyên Từ lên Vách Cường Tinh Thể đã khiến hư không đọng lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi.

Ầm!

Nguyên Từ Thánh Thể ho ra đầy máu, khó khăn thoát khỏi giam cầm, sắc mặt hắn ta trắng bệch, ban nãy suýt nữa đã bị dính chặt ở đó, gần như đã bị đánh chết.

Con ngươi của Chu Thượng cũng co rút, dù gã ta tự xưng là Vô Kiếp Thần Thể nhưng cũng bị tổn thương, gặp một đòn Thiểm Điện Quyền, vai gần như nổ tung.

“Nguyên Từ Thánh Thể cái gì, căn bản chẳng đáng để ý, còn Chu Thượng chỉ dựa vào người như ông mà cũng tự xưng là Chân Tử địa cầu à? Đến giờ vẫn chỉ là một tên lừa đảo vực ngoại, thứ chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi như ông đi chết đi cho ta!”

Bình Luận (0)
Comment