Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong giết đến đồng thời thi triển Thiểm Điện Quyền kết hợp với Loa Toàn Thuật tấn công về phía trước.
Rầm rầm rầm...
Đại chiến kịch liệt, Nguyên Từ Thánh Thể là người chủ công, ngăn cản Sở Phong từ phía chính diện không ngừng đối cứng, nhưng sau khi tỷ thí thêm trăm chiêu hắn ta liền hét thảm một tiếng, một cánh tay bị chụp lại, đầu tiên là bị Thiểm Điện Quyền của Sở Phong đánh cho rạn nứt sau đó lại bị Loa Toàn Thuật đánh cho đứt lìa.
Sau đó Sở Phong lại tóm lấy tay kia của hắn ra, xé rách, máu tươi bắn ra.
Tiếp theo, Sở Phong mang theo Nguyên Từ Thánh Thể phóng sang một bên, tấn công Chu Thượng, đồng thời áp chế một đối thủ cường đại còn khóa chặt Vô Kiếp Thần Thể, hang đá hiện lên trước tay trái muốn trấn sát Chu Thượng.
Sắc mặt Chu Thượng thay đổi, gã ta lợi dụng diệu thuật của mình gần như dung nhập vào hư không, người thường không thể nhìn thấy bóng dáng gã ta, thế nhưng Sở Phong có Hỏa Nhãn Kim Tinh nên có thể lập tức phát hiện và giết đến trước mặt.
Tinh khí quanh thân Vô Kiếp Thần Thể nhanh chóng trôi đi lao mạnh vào trong hang đá kia.
Gã ta giật nảy mình, sau đó thấp giọng, nói: “Những diệu thuật này vốn là của ta, ta mới là người thừa kế của tinh cầu này nhưng lại bị ngươi cướp mất.”
Những người khác không nghe thấy, bản thân Sở Phong cũng chỉ nghe thấy lờ mờ.
Vô Kiếp Thần Thể đang bộc phát, giữa bàn tay đan xen các ký hiệu thần bí đánh về phía trước.
Sở Phong ở giữa không có gì che chắn nên đã nhấc lấy Nguyên Từ Thánh Thể ra đón, cản trước người mình, coi hắn ta như tấm chắn còn hang đá trước tay kia thì càng đáng sợ hơn.
Ầm!
Nguyên Từ Thánh Thể kêu lên thảm thiết, lồng ngực gần như vỡ ra, chịu một đòn của Chu Thượng.
Rầm!
Lúc Chu Thượng bị hang đá kia tới gần, gã ta kinh sợ phát hiện ra, bản thân cũng không muốn bị hút vào trong hang đá đó, gã ta rống to một tiếng rồi lao ra ngoài.
Nhưng, gã ta lại bị Sở Phong đạp một đạp lên ngực, gần như xuyên thủng, ngực lõm xuống, máu văng khắp nơi.
Nếu không nhờ vào thể chất đặc biệt, danh xưng Vô Kiếp thì chắc chắn gã ta đã trở thành một vũng máu tươi rồi.
“Chân Tử địa cầu cái gì, ông cho rằng Chư Thiên Tinh Đấu đều xoay quanh ông, tất cả bí kíp đều là của ông sao? Đây là diệu thuật ta sáng tạo, ông chẳng là cái thá gì cả!”
Sở Phong quát, một quyền đánh mạnh về phía trước!
Ầm!
Chu Thượng khó khăn né tránh, vẫn còn chưa đứng vững đã một lần nữa bị quyền ấn màu vàng to lớn kia bao trùm lấy gã ta!
“Rầm!”
Trời đất nổ tung, dương khí mãnh liệt mênh mông, cả hai người đều đang sử dụng đòn sát thủ, Chu Thượng tránh không thể tránh được nên chỉ có thể đối cứng.
Tuy nhiên kết quả cuối cùng là, mũi miệng gã ta phun máu, không ngừng lui ra sau, cơ thể đang run lên vì một cánh tay đã đầy những vết thương, gần như bị quyền ấn đánh gãy.
Ầm!
Sở Phong lại tấn công khiến gã ta bị hất bay, một cánh tay bị vẹo, xương gần như lòi ra, Chu Thượng đã bị trọng thương.
Gã ta đã trọng thương đến mức này rồi có thể tưởng tượng lực công kích của Sở Phong mạnh mẽ đén chừng nào, nếu không nhờ Vô Kiếp Thần Thể đã giúp tổn thương tiêu giảm bớt đi bảy tám phần tổn thương thì kết quả sẽ còn đáng sợ hơn nữa.
“Chu Thượng, đợi ta giết ông hay ông tự đưa tay chịu trói?!” Sở Phong tới gần.
Cả hòn đảo nhỏ trở nên yên lặng, nhân mã các phương thất thần, trận chiến lại kết thúc như vậy sao? Bọn họ khó có thể tin được!
Một vị Thần Thể, một vị Thánh thể, hai đại thể chất giả mà bất kỳ người nào xuất hiện trên thế gian cũng có thể dẫn đến một cơn sóng to gió lớn, vừa ra đời là đã có thể tiến hóa đến cực đỉnh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra sẽ có thể kiêu ngạo cả đời!
Nhưng, giờ mọi người đang nhìn thấy gì vậy? Hai đại thể chất giả đều bị trọng thương, sắp mất đi sức chiến đấu.
Nhất là Nguyên Từ Thánh Thể đã bị xé đứt hai tay, toàn thân đang chảy máu bị Sở Phong xách trong tay, vô cùng yếu ớt.
“Sở Phong, ngươi thật sự đã vượt xa dự liệu của ta, đã đẩy ta vào tuyệt cảnh, ép ta đến bước này.” Lúc này Nguyên Từ Thánh Thể đang mở miệng, hơi trầm thấp.
Hắn ta rất suy sụp, đường đường là thể chất vô địch mà bị người ta xách đi như vậy thì hơi ấm ức.
“Bộp!”
Sở Phong giơ một tay xuống tát mạnh lên mặt hắn ta, kết quả Nguyên Từ Thánh Thể sững ra và cũng khiến liên quân trên đảo ngẩn người.
Đường đường là Nguyên Từ Thánh Thể lại bị người ta tát mạnh một cái trước mặt mọi người?
Sở Phong nói: “Gì mà tư chất bất bại, thể chất vô địch, từ thời khắc các người liên thủ thì đã chẳng là cái thá gì rồi, các người không đủ tự tin chiến thắng ta mà cũng xứng nói với ta mấy câu này à?”
Khắp nơi lập tức lặng ngắt như tờ.
Sắc mặt của đám người liên quân đều thay đổi, đây đúng là một đại ma đầu, một kẻ điên, hắn không hề coi Thánh thể ra gì sao? Tư thái và lời nói đều quá miệt thị.
“A...” Nguyên Từ Thánh Thể thét dài.
Hắn ta lấy lại tinh thần, không thể nào khống chế được cơn giận mà gầm thét như một con thú hoang, toàn thân run rẩy đang ra sức giãy giụa.
“Vẫn chưa phục?!” Sở Phong lại tát hắn ta một tát.
“Vậy thì chết chung đi!” Nguyên Từ Thánh Thể bộc phát, hoàn toàn điên cuồng, lúc này bộ ngực của hắn ta nứt ra, trong cơ thể hắn ta hiện ra một mảnh thần từ nở ra ngàn vạn đóa hoa ánh sáng.
“Thần Từ Bảo Ấn?” Sở Phong kinh ngạc, lông tóc đều dựng đứng.
Đây là một đại ấn có thụy hà lưu động, là một vật liệu Thần cấp, thậm chí còn trên cả Thần từ.
“Thể kết hợp của Thần từ và một phần Từ Tủy?” Sở Phong hít một hơi lạnh, Thần từ là món đồ đáng mơ ước của các nghiên cứu giả trận vực, là côi bảo.
Còn Từ Tủy, đó là thứ chỉ có trong truyền thuyết.
Khối Thần từ ngưng kết một phần Từ Tủy được Nguyên Từ Thánh Thể luyện hóa trở thành một bảo ấn, nuôi dưỡng trong cơ thể hắn ta ngưng kết thành một thể với hắn ta.
“Đáng hận, ta có được Thần Từ Sơn Ấn, trong lúc luyện hóa cần dùng huyết nhục nuôi dưỡng, nếu không đâu cần phải chật vật thế này chứ!” Nguyên Từ Thánh Thể ôm hận nói.
Hắn ta nổi điên, năng lượng trên người đều rót vào trong Sơn Ấn này, thôi thúc nó khiến nó nhanh chóng phóng to với xu thế không ai có thể ngăn cản được.
Ầm!
Thần Từ Sơn Ấn kinh khủng vô biên khiến Sở Phong không thể không thối lui, bởi vì, khí tức bên trong của nó đang sôi trong và sắp nổ tung.
Một sợi tinh thần của Nguyên Từ Thánh Thể đang ẩn giấu bên trong, dẫn dắt tất cả, còn bản thể của hắn ta thì đang bị hút khô dần mất hết tinh khí và năng lượng.
“Ầm!” Sở Phong ném Nguyên Từ Thánh Thể đi, lao ra phía xa quát: “Trói lại cho ta!”
Bản thân hắn dừng bước, không lui ra sau nữa mà muốn thử trấn áp Thần Từ Sơn Ấn, bởi vì hắn thật sự không muốn hủy món côi bảo này, hắn là nghiên cứu giả trận vực, hắn rất thèm muốn sơn ấn này, một khi khống chế được sau này đi lại giữa các nơi sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Rầm!
Sở Phong dốc toàn lực ứng phó, tiến hành trấn áp, ngăn cản sơn ấn giải thể!