Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1428 - Chương 1442: Khắp Trên Mặt Đất Đều Là Bảo (1)

Thánh Khư Chương 1442: Khắp trên mặt đất đều là bảo (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên thực tế, thật sự là Sở Phong thiếu chút nữa đã chịu không được, toàn thân có mấy cái lỗ thủng lớn, đều do bị sét đánh xuyên qua, về phần xương cốt không chỉ có bị gãy hơn phân nửa, còn có một ít đã cháy đen.

Máu thịt ngoài thân thể giống như bị khô nứt, có một phần còn bị cứng lại rụng xuống, đã sắp không còn là bộ dạng con người.

Cũng chính bởi vì vậy, hắn mặc dù đã bị đánh ra chân thân nhưng cũng không bị ai phát hiện ra, bởi vì trên khuôn mặt non nớt đen sì, đến bây giờ ngay cả mũi vẫn còn đang bốc khói, khi hắn hít thở còn có tia lửa điện phun ra.

Cũng chỉ có một đôi mắt coi như còn sáng tỏ, những nơi khác ngay cả là vành tai cũng cháy đen, toàn thân đều bị sấm sét tẩy lễ, trùng kích hoàn toàn.

Sở Phong lung la lung lay đứng lên, hắn nhìn xem bộ dạng của mình, không còn gì để nói nữa, đừng nói là so cùng người chết mà ngay cả thây khô chôn dưới đất mấy trăm năm nhìn vào cũng hơn hắn, trên dưới toàn thân hắn đều đen sì.

Hắn có chút khẩn trương cúi đầu xem đi xem lại rồi nói: "Mẹ nó, chim lớn thiếu chút nữa đã bị lôi điện nướng chín rồi!"

Cách đó không xa có Thánh Tử còn sống, còn có cả hai vị Thánh Nữ nhìn thấy dáng vẻ hắn lén lén lút lút có chút khẩn trương, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó tỉnh ngộ, cuối cùng đỏ mặt, tất cả đều muốn nói: “không biết xấu hổ!”

"Nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua người có vạn người mê sao? Coi chừng đau mắt hột!" Sở Phong nghiêm trang quát lớn các nàng, kỳ thật mặt mo đã ửng đỏ, vội vàng tìm chiến y khoác lên người, bày ra dáng vẻ chính nghĩa.

Hai vị Thánh Nữ: "@# ¥ ¥. . ."

Các Thánh Tử khác cũng im lặng, luôn cảm thấy Sở Phong là một đại ma đầu có chút mất nết.

Sở Phong không tiếp tục để ý đến bọn họ, ngẩng đầu nhìn lên trời nói: "Lôi Tử, lên đường bình an, không tiễn!"

Đương nhiên, hắn đã xác định thiên kiếp đã hoàn toàn biến mất, sẽ không xuất hiện nữa, lúc này mới mở miệng với thái độ khinh bỉ.

Bởi vì nếu còn phải chịu thêm hai cột sét nữa thì hắn có lẽ sẽ không chịu nổi, đã đến cực hạn.

Một đám người sau khi nhìn thấy đều cực kỳ bó tay.

Lúc này đám người Hoàng Ngưu, Đại Lão Hắc, Ngô Khởi Phong, lão Lạt Ma đám người đã băng băng chạy tới, xuất hiện ở bên ngoài trận vực Thiên Hỏa Lôi Âm, vô cùng lo lắng.

Mới đầu bọn họ vẫn còn rất lo lắng, vội vàng hỏi hắn có gặp phải việc gì hay không, nhưng lời nói rất nhanh đã biến vị, bởi vì phát hiện hắn không xảy ra chuyện gì.

"Không phải chứ, Lão Hắc ta nói ngươi, tức giận với Lão Lôi làm gì, sắp biến thành bò bít tết chín bảy phần chưa?" Đại Hắc Ngưu chọc ghẹo hắn.

Lão Lư cũng lắc một đôi tai dài, cọ răng cửa lớn nói: "Huynh đệ, phải nhớ kỹ lời nói của các bậc tiền bối a, lừa cổ nói rất hay, thích đóng kịch sẽ bị sét đánh, bổ từ đầu tới đít, tranh thủ thời gian kiểm tra lại đi, tránh cho có hoạ ngầm đi theo suốt đời!"

Sau khi Sở Phong nghe nó nói vậy liền muốn đánh người, một nắm đấm xẹt qua bầu trời, Lão Lư lập tức bị đánh bay ra ngoài, đây chính là Thiển Điện Quyền Sở Phong mới vừa đột phá trong Thiên Kiếp, lập tức làm cho tứ chi của Lão Lư run rẩy, trên dưới đều cháy đen, be be be kêu lên đau đớn không ngừng.

Sở Phong mang theo thương thế đi ra bên ngoài trận vực bắt đầu chữa thương.

Hoàng Ngưu, Chu Toàn mang theo ba tù binh quan trọng nhất tới, chính là Vạn Tinh Thể, Vô Kiếp Thần Thể, Nguyên Từ Thánh Thể, ba thể chất vô địch đều bị trấn áp!

Trên thân ba người bị cắm trường mâu, bị xuyên thủng mấy vị trí quan trọng, đều đã bị phế bỏ, bởi vì loại người này một khi cho bọn họ cơ hội, chắc chắn sẽ bộc phát ngay lập tức, vô cùng nguy hiểm.

Người ở chỗ này cũng chỉ có Sở Phong, Hoàng Ngưu, Âu Dương Phong có thể chiến với bọn họ một trận, những người khác khẳng định không phải là đối thủ.

Con cóc tìm kiếm Vô Kiếp Thần Thể, mở miệng rộng ngay tại chỗ, cười không khép miệng lại được: "A, trên thân món hàng này có thật nhiều đồ tốt, lại có cả Thiên Thần Dịch, đây là hắn lấy từ nơi nào? Không phải hắn tự xưng là chân tử của Địa Cầu sao?"

Phần phật một tiếng, một đám người đều xông tới, lật người Vô Kiếp Thần Thể, tìm bảo vật ở trên người hắn ta.

Trong một chiếc bình thủy tinh óng ánh có bốn giọt chất lỏng, không bị hòa vào nhau, giống như là bốn mặt trời nhỏ lập lòe phát sáng trông thần thánh mười phần.

Đây là đặc sản của Thiên Thần tộc, có tác dụng to lớn,khi liên tiếp đột phá mà ăn vào thứ dung dịch này có thể trừ khử tai hoạ, giá trị liên thành.

Loại thần dịch này ngay cả nội bộ của Thiên Thần tộc cũng không đủ dùng, bởi vậy xưa nay đều không tiêu thụ ra bên ngoài, cũng chỉ có thể ngẫu nhiên đấu giá ở trong chợ đen Vũ Trụ, giá cả cao đến không hợp thói thường, khiến cho người ta rất khó tiếp nhận.

Chu Toàn kêu lên quái dị nói: "A, còn có ba viên Lục Đạo Luân Hồi Đan, tên này lấy được ở đâu vậy? Trên Địa Cầu có loại này sao? Một viên đã đáng giá hơn tám mươi tỷ tiền vũ trụ a!"

Sau đó, hắn nhanh tróng đổ ra từ trong bình một hạt, đưa cho Sở Phong còn đang nhe răng trợn mắt.

"Tiếp tục tìm kiếm đi!" Sở Phong vừa nuốt vào, vừa bảo bọn họ cẩn thận tìm.

Lúc này Chu Thượng tỉnh dậy, hai mắt như phun lửa, hắn ta có danh xưng Vô Kiếp Thần Thể, nhưng bây giờ lại biến thành tù nhân, bị người ta lục soát cơ thể. Với hắn ta mà nói đây là chuyện vô cùng nhục nhã.

Ở trong quy hoạch cuộc sống của hắn, không có từ “thất bại” này, hắn ta muốn hát vang tiến mạnh một đường, quét ngang tất cả tiến hóa giả trên Địa Cầu, trở thành sinh linh duy nhất đoạt được tạo hóa.

Nhưng là bây giờ, hắn ta đã bại hoàn toàn.

"Loảng xoảng" một tiếng, Lão Lư lập tức cho hắn ta một cái móng lừa đen, đập cho trán hắn ta sưng lên như bát to, Chu Thượng đau đến mức mắt nổi đom đóm, thiếu chút nữa đã ngất đi, bởi vì hiện tại hắn ta không có một tia năng lượng hộ thể nào.

"Be be be, ngươi trừng cái gì, còn không phục sao? Vài phút nữa Lư gia sẽ dạy ngươi làm một con Lừa như thế nào!" Lão Lư dạy dỗ.

"Con lừa chết tiệt!" Chu Thượng bị một con lừa tinh với hai cái tai to gõ đầu như thế này thì tức đến nỗi đau gan, thẹn quá hoá giận.

Lão Lư không nói hai lời, móng lừa đen giơ lên, “bang” một tiếng, lần này trực tiếp đập lên trên mặt hắn, lập tức khiến cho miệng mũi Chu Thượng phun máu, đau đến kêu to.

Chỉ trong nháy mắt thôi, khuôn mặt của hắn ta đã sưng thành bánh bao.

"Thanh Thần Kiếm này không tồi, là bí bảo hiếm thấy, có thể va chạm với Luân Hồi đao của Sở Phong mà không bị tổn hại, đồ tốt a!"

Không hề nghi ngờ gì, khi Chu Thượng rơi vào trong tay đám đại yêu này thì đã không có kết cục tốt, từ trên xuống dưới đều bị lột qua một lần, cái gì mà vòng tay không gian, áo giáp hộ thể, đến cuối cùng chỉ để lại cho hắn ta một cái quần lót, ngay cả giày chiến kim loại cũng bị cướp đi, bị con cóc bọc lên trên chân của mình.

Bình Luận (0)
Comment