Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nơi xa, một đám Thánh Tử Thánh Nữ còn sống đều không còn gì để nói, đám người này quả thực là mạnh mẽ ác độc rất có phong cách của thổ phỉ!
"Vạn Tinh Thể, tỉnh lại một chút, trên người ngươi có đồ tốt gì? Nếu như không có thì coi chừng ta chặt ngươi đi đút cho ngao già Đông Hải!" Đại Hắc Ngưu cười toe toét cái miệng rộng, đập lên khuôn mặt của gã.
Từ Thành Tiên tỉnh lại, phát hiện có một tên nam tử trung niên đeo kính râm lớn, miệng ngậm xì gà, chải mái tóc hớt ngược đang nhìn xuống gã, còn đang vả mặt của gã thì lập tức giận dữ.
"Thổ dân, các ngươi cút đi cho ta!" Gã ta là thiếu niên cuồng vọng, từ nhỏ đã được vòng sáng bao phủ, bây giờ mới chỉ 17~18 tuổi, tính tình vô cùng kiêu ngạo.
"Bang" một tiếng, đầu tiên là gã bị Đại Hắc Ngưu đạp cho một cái, mặt bị đạp mặt đến biến hình, tiếp theo lại bị Lão Lư đánh cho một móng, cuối cùng lại bị con cóc xách lên tiến hành giáo dục.
"Tiểu tặc, ngươi nói cái gì đó, quên Âu Dương Thần Vương dạy dỗ ngươi như thế nào rồi sao?" Giờ khắc này, Âu Dương Phong cả người là vằn màu vàng mở miệng rộng đến tai, trút nước bọt như mưa phun trên thân Từ Thành Tiên, khiến cho gã cả đầu cả mặt đều ướt sũng, giống như bị dội nước.
"A. . ." Vạn Tinh Thể kêu thảm đến tê tâm liệt phế, sau đó bắt đầu nôn khan không thôi.
Con cóc xem thường nói: "Ngươi thật buồn nôn, đã lớn như vậy rồi, còn nôn mửa bừa bãi, người ngoài hành tinh thật không văn minh!"
Ở nơi xa, một đám Thánh Tử Thánh Nữ đều muốn chửi má nó, ngươi cũng phun vào mặt người ta cả miệng nước mà còn không biết xấu hổ nói người khác không văn minh, ai mà bị ngươi phun nước bọt xối đầy đầu cũng sẽ không nhịn được mà nôn ọe.
"Các ngươi nhìn ta bằng ánh mắt gì vậy? Vì sao lại nhìn ta như thế?" Con cóc phát hiện ra ánh mắt của một đám Thánh Tử Thánh Nữ hơi khác thường, lập tức ôm bụng, liếc xéo bọn họ.
Tất cả Thánh Nữ đều bị dọa sợ, sợ bị nó phun nước miếng, tất cả đều ngậm miệng lại không dám nói câu nào.
"A, đây là loại chất lỏng gì, ánh sáng lấp lánh, có chút thần thánh." Chu Toàn tìm được ở trên người Vạn Tinh Thể - Từ Thành Tiên một ít gì đó, bên trong một cái trong bình giống như đang chứa rất nhiều ngôi sao, tràn ngập ánh trăng, quá chói lọi và đẹp đẽ.
Hoàng Ngưu mở miệng lộ ra chút kinh sợ nói: "Đây là Tinh Thần Dịch, một loại vật chất kỳ dị, được thai nghén ở trong một vài loại tinh hạch đặc biệt. Không hổ là Vạn Tinh Thể a, thế mà có thể tìm được loại đồ vật này, nó giá trị không thua gì các loại Thiên Thần Dịch, Địa Ngục Nghĩ Dịch, chỉ một giọt thôi đã có giá trị mấy chục tỷ, ở trong đây lại có chừng hơn mười giọt!"
"Ha ha, phát tài, phát tài!" Con cóc cười to, tặng cho Vạn Tinh Thể một Cáp Mô Chưởng, lại phun cho gã một mặt nước bọt, lập tức khiến cho gã tức đến ngất đi.
"Mọi người cẩn thận một chút, đừng giết chết, tốt nhất là có thể ép hỏi ra các loại bí tịch!" Sở Phong nhắc nhở.
Sau khi hắn ăn một viên Lục Đạo Luân Hồi Đan, thân thể đôm đốp vang lên không ngừng, máu thịt tái sinh, có chút da cũ đang khô nứt sắp tróc ra, hắn không ngừng biến đổi tốt lên.
Thời gian dần trôi qua, trên người hắn không còn cháy đen, lộ ra da thịt mới trắng óng ánh như dương chi ngọc thạch, hiệu quả quá rõ ràng.
Huyết khí của Sở Phong đang sinh sôi, năng lượng đang tăng trưởng, hắn giống như một chiếc Thần Lô Sinh Mệnh, ngọn lửa sinh mệnh càng thêm thịnh vượng, tản ra khí tức làm cho tất cả Thánh Tử đều kinh dị, cảm giác giống như là đang đối mặt một Thần Ma thượng cổ!
Oanh!
Một lát sau, Sở Phong hoàn toàn phục hồi như cũ, đưa lưng về phía một đám Thánh Tử, xương cốt kêu giống như rang đậu, vang lên không ngừng, khi hắn xoay người lại, gương mặt không còn non nớt mà không khác biệt lắm so với Sở Phong thành niên.
"Ừm, hai lão già các ngươi có mệnh thật lớn, vậy mà vẫn còn sống." Sở Phong không thèm để ý những Thánh Tử Thánh Nữ kia, hắn hơi kiêng kị hai tiến hóa giả ở cấp độ Kim Thân.
Hắn đi thẳng về phía trước, sau đó toàn lực ứng phó, kích hoạt trận vực Thiên Hỏa Lôi Âm, tiến hành diệt sát.
"Người trẻ tuổi chuyện gì cũng từ từ, thế giới này không có thù hận không thể giải, chuyện gì cũng có thể ngồi xuống bàn bạc, không có gì hơn hai chữ lợi ích."
Bà lão kia mở miệng, mắt nhìn Sở Phong, trong nội tâm bà ta không chắc chắn, bởi vì hiện tại đang vô cùng suy yếu, lại bị Thiên Hỏa trong trận vực đốt cháy một phen, thật sự đã sắp vẫn lạc.
"Đáng tiếc, các ngươi ngay cả tư cách nói chuyện với ta cũng không có, không phải là Thánh Tử, cũng không phải người có thể chất đặc biệt, đối với tộc đàn của các ngươi mà nói thì chết thì cũng đã chết rồi, bán các ngươi thì có hơn nửa là không được quá nhiều tiền chuộc. Mà lưu lại các ngươi thì hơi nguy hiểm, hay là lên đường đi."
Oanh!
Sở Phong kích hoạt trận vực cỡ lớn, tập trung tất cả năng lượng luyện hóa bọn họ, các loại ký hiệu lít nha lít nhít dâng lên, bao phủ hai người.
"A. . ."
Hai đại cao thủ kêu thảm, cuối cùng rất thảm, bị Thiên Hỏa đốt sống, chết tươi, máu thịt khô cạn, trở thành xương khô.
Phốc phốc!
Sở Phong đứng ở đằng xa phóng ra phi kiếm, chém rụng đầu lâu hai người, cuối cùng còn dùng Luân Hồi Đao bổ cho một đao, đáng tiếc cho hai vị tiến hóa giả cấp độ Kim Thân, từ đầu đến cuối đều chưa thể ra tay đã bị đánh chết, chết quá oan ức.
Một đám Thánh Tử cùng Thánh Nữ mặt đều tái đi, hai đại cao thủ Kim Thân mất mạng, khiến cho bọn họ hoàn toàn không còn hy vọng, không có bất kỳ khả năng chạy trốn nào.
Sở Phong nói: "Khắp nơi đều có bảo bối, nhìn kỹ một chút, các ngươi thích kiện bí bảo nào thì tự chọn đi."
Lão Lư nói: "Nhiều binh khí bày ở trước mắt như vậy, chọn cái nào mới tốt đây? Thật là khiến người ta đau đầu. Aizz, người ngoài hành tinh thật là là nhiệt tình, cách xa trăm triệu dặm đường mà còn chạy đến Địa Cầu tặng lễ vật, một đường đi đều vung ra nhiệt huyết, thật khiến xúc động lòng người."
Các Thánh Tử muốn giết người, nhưng mà lại chỉ có thể giữ im lặng.
Con cóc mang một dáng vẻ ngạo nghễ nói: "Những lễ vật không có gì đặc sắc, ta không cần lấy một kiện nào, ta chỉ cần Vô Kiếp Thần Thể luyện tập cùng ta, giết hắn 18 lần, ma luyện thân thể Thần Vương của ta!"
"Cẩn thận nơi đây còn cất giấu cá lớn!" Hoàng Ngưu nhắc nhở.
Sở Phong gật đầu, dẫn đầu một đám người tiến vào trong trận vực, bắt đầu nhặt bảo vật, cũng vừa đi vừa bổ đao.
Sắc mặt tất cả Thánh Tử đều tái nhợt không còn giọt máu, bởi vì khi Sở Phong ra trận thật sự là thiết huyết vô tình, nhặt lên trường mâu từ dưới đất, còn cả các loại đại kích, trực tiếp xuyên thủng chỗ yếu hại của bọn hắn, đều đóng đinh ở trên mặt đất, mặc kệ máu tươi chảy xuôi.
Bọn người Đại Hắc Ngưu thì đang bổ đao, làm cho thân thể của bọn họ bị tê liệt, cho dù là tiến hóa giả cấp độ Kim Thân mà bị đối xử như thế, cũng sẽ bị phế bỏ, sẽ mất đi một thân chiến lực.