Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1455 - Chương 1470: Quân Át Chủ Bài Của Địa Cầu (2)

Thánh Khư Chương 1470: Quân át chủ bài của Địa Cầu (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong không từ bỏ, cứ gọi hết lần này đến lần khác muốn gọi vị cao thủ cái thế này tỉnh lại, bởi vì hắn biết trước mắt chỉ có ông nội của Yêu Yêu mới có thể giết được tất cả kẻ địch!

Hắn cứ gọi khẽ như vậy nửa ngày liên tục, trong cỗ quan tài cổ kia đột nhiên vang lên tiếng răng rắc nhỏ, xiềng xích đang động đậy!

Điều này khiến hắn kinh ngạc, coi như được đáp lại rồi sao?!

Sau đó, trước mắt hắn biến thành màu đen, cả người như muốn nổ tung, Sở Phong nghe thấy tiếng trái tim vỡ vụn, bao gồm cả xương cốt toàn thân.

Sao có thể như vậy? Hắn tiến hóa rất mạnh, giờ đã đi đến bước này rồi sao dưới một loại khí tức nào đó lại sắp giải thể được!

Đây là thực lực cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên sao?

Sở Bá Vương cử động, đầu tiên là đẩy Sở Phong ra sau lưng, một màn sáng màu đen dâng lên bao trùm nơi này, chặn loại khí tức vô tình tràn ra kia.

“Nhị đệ... Đừng sợ.” Giọng Sở Bá Vương mang theo sự run rẩy.

Ông rất mạnh, rất khó phán đoán được nhưng lúc ông đối mặt với chân thân vẫn bị áp chế đến mức không dám có gì quá đáng.

Một khắc sau, Sở Bá Vương đột nhiên run run, ánh sáng trong đôi mắt đột nhiên mạnh mẽ hơn, biến thành màu xanh, giống như xác chết muốn vùng dậy.

Và, lúc này, giọng của ông thay đổi, vô cùng uy nghiêm, nói: “Ngươi là ai, vì sao lại xông vào đây?!”

Trong nháy mắt, lông tóc Sở Phong dựng đứng, hắn biết, Sở Bá Vương đã thay đổi, ông đã bị ý thức chân thân tổ phụ của Yêu Yêu nắm giữ rồi.

“Tôi tên Sở Phong, là một thằng nhãi con đời sau...” Sở Phong ngừng run rẩy một chút, mau chóng giới thiệu ngắn gọn, nhắc đến Yêu Yêu, nhắc đến thời Thượng cổ đã qua, nhắc đến tình hình quẫn bách của Địa Cầu hiện tại.

“Ta biết, ta để lỡ thời Thượng cổ rồi!”

Giọng tổ phụ của Yêu Yêu rất trầm thấp mang theo sự thương cảm vô tận cùng với nỗi bi ai cực kỳ khó tả, ông đang cố gắng kìm chế nhưng cuối cùng vẫn không nén được bộc phát, muốn ngửa mặt lên trời gào thét.

Có điều vào thời khắc cuối cùng, cơ thể của ông cứng ngắc, không nhúc nhích, phát ra ánh sáng đen che chở cho Sở Phong.

Bên chỗ quan tài cổ, khí hỗn độn nổ lớn, hư không của khu vực đó vỡ ra, trời đất hỗn loạn, biến thành một tiểu thế giới bị chôn vùi, quan tài cổ chấn động đồng thời bên trong phát ra tiếng gào thét đau đớn.

Đây là một sự hối hận và tiếc nuối sâu sắc, ông đã biết Thượng cổ xảy ra chuyện gì từ trước!

“Thế nhưng, giờ ta cũng không thể nào rời đi, nếu thoát ra ngoài sẽ trở thành một cỗ máy giết chóc, không phân địch ta, hủy diệt hết thảy.”

“Rời đi, lập tức, thời gian của ta không còn nhiều, ta sắp lại nổi điên lần nữa và buộc phải ngủ say rồi!”

“Nhanh, nhanh, nhanh!”

Chân thân của tổ phụ của Yêu Yêu đang hối thúc, dĩ nhiên bản thân ông có vấn đề lớn, năm đó biến mất là để tự giam cầm bản thân, nếu không ông sẽ hủy diệt tất thảy.

Thậm chí có khả năng, người nhân của ông, đệ tử của ông, Địa Cầu nơi ông dừng chân cũng sẽ bị ông tự tay tiêu diệt.

Bản thân nơi này là một tiểu thế giới giam cầm sức mạnh của ông, ông đang cầm tù bản thân.

Sở Phong không cam tâm, hét lớn: “Tiền bối, người rời đi một chút cũng không được sao, đâu phải muốn người tiến sâu vào vũ trụ, ở ngoài địa cầu có một Hoàng triều sát thủ đang muốn thôn tính tinh cầu này, muốn huyết tẩy nơi đây, cần người ra tay đấy!”

Hắn tin chỉ cần tổ phụ của Yêu Yêu ra tay, một bàn tay là đủ để có thể giải quyết hết toàn bộ vấn đề!

Nhưng, lúc này Sở Bá Vương rất kinh sợ, mang theo Sở Phong mau chóng thối lui, trong giây lát đã rời khỏi tiểu thế giới dưới lòng đất, xông khỏi bức tường hỗn độn.

Sau đó, Sở Phong cảm ứng được bên trong xảy ra vụ nổ lớn, khí tức bạo ngược tràn ngập mang theo sát ý vô biên, tất cả đều là khí khí và sự hủy diệt.

“Giết, giết, giết...”

Ở trong đó, truyền ra bảy chữ giết, đó là một cảm xúc điên cuồng mang theo ba động như diệt thế!

Sở Phong kinh sợ, nếu hắn không rời đi kịp chắc đã bị năng lượng vô hình xoắn nát, cường giả mạnh nhất trong các Ánh Chiếu Chư Thiên đúng là không thể lường hết được.

“Nếu hắn ta nhuốm máu thì đó sẽ là một con đường không lối về, có thể sẽ không thể nào quay đầu lại, không trở về được nơi đây, chỉ có thể đại khai sát giới trong vũ trụ, hơn nữa không còn bản thân nữa...” Sở Bá Vương nói, thần trí của ông có vẻ đã tỉnh táo hơn khá nhiều.

Không biết bao lâu trôi qua, trong tiểu thế giới dưới lòng đất truyền ra thanh âm, nói: “Đi Côn Lôn, lấy một ít phấn hoa của cây Luyện Binh Thánh tới, có thể ta sẽ có thời gian một hơi thở để ra tay.”

Sau đó, khí tức bạo ngược lại một lần nữa bộc phát.

Sở Phong ngạc nhiên, sau đó vui mừng nhờ Sở Bá Vương đưa hắn trở lại mặt đất, sau đó hắn xoay người rời đi.

Một hơi thở đối với tồn tại kinh khủng cấp Ánh Chiếu Chư Thiên đã là quá đủ, hẳn là đã có thể phá hủy hết thảy, thậm chí nếu có cá lớn trong Thành lũy Chiến Tranh thì có thể cũng sẽ bị đánh tan toàn bộ!

Sở Phong ngựa không dừng vó, xông thẳng lên núi Côn Lôn. Hắn khá đau đầu là lần trước khi đại chiến trên núi Côn Lôn không hề phát hiện ra cây Luyện Binh Thánh, không biết nó đã chạy đi đâu rồi.

“Có lẽ là sâu trong quê hương của vạn thần!”

Hắn tin, cây già này vẫn còn ở núi Côn Lôn chưa đi xa được.

Lúc trước, Kim Cương Trác của hắn cũng là nhờ cây Luyện Binh Thánh luyện thành công giúp hắn, rắc đầy phấn hoa khiến Mẫu Kim hóa hình.

“Lão Thụ, lão Thánh, lão Thần, cố nhân tới thăm!”

Sở Phong gọi to, chạy trên núi Côn Lôn không sợ ai phát hiện, bởi vì với thực lực của hắn hiện tại trên Địa Cầu thực sự không sợ gặp phải đối thủ.

Sau đó, hắn xông thẳng vào quê hương vạn thần, sau khi đến đây thì hắn không dám tự ý chạy lung tung nữa vì nơi này địa thế rất kinh khủng, lần trước có khá nhiều người chết, ngay cả hắn cũng suýt nữa bị nhốt trong này.

“Lão Thụ, lão Thánh, ông ở đâu?!” Sở Phong không ngừng hét lớn.

Một âm thanh đột ngột vang lên, một gốc cây già dùng rễ làm hai chân ngoi đầu lên từ phía xa, cảnh giác nhìn hắn, nói: “Nhóc con, lần trước ngươi hành ta chịu khổ, tất cả phấn hoa gần như đều dùng vào vòng tay kia của ngươi rồi, giờ lại đến tìm ta chắc chắn không có chuyện gì tốt!”

“Đại ca, lão ca, tôi nhớ ông chết đi được!” Sở Phong vừa nhìn thấy nó lập tức vui mừng, hắn không ngờ mình lại thuận lợi như vậy, đã tìm được nó. Đúng là nó vẫn ở quê của vạn thần.

Cùng lúc đó, núi Bất Diệt, Đại Hắc Ngưu cũng đưa ra quyết định quan trọng.

Đại Hắc Ngưu nói: “Ta và Tiểu Hoàng, tiểu Âu Dương sẽ tiến vào nơi sâu nhất của núi Bất Diệt, giành quyền khống chế thánh địa thí luyện của yêu tộc này, một khi khống chế được, cỗ máy chiến tranh này đủ nghiền ép cái thứ gọi là thành lũy của hoàng triều Hắc Ám kia, tiêu diệt toàn bộ bọn chúng!”

Mặt mũi hổ Đông Bắc đầy lo lắng, nói: “Lão Hắc không đi được đâu, trong núi Bất Diệt quá nguy hiểm, ngay cả Tiểu Hoàng và Âu Dương thiên phú ghê gớm như vậy mỗi lần bước ra còn trọng thương nữa là, chúng tôi sợ ông sẽ xảy ra chuyện nguy hiểm!”

Bình Luận (0)
Comment