Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1467 - Chương 1482: Diệt Sạch Sẽ (1)

Thánh Khư Chương 1482: Diệt sạch sẽ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đồ thánh, những chuyện thế này lại đang xảy ra!

Nên biết, đây không phải chỉ một Thánh nhân chết mà trong chốc lát đã có hai đại cường giả mất mạng, hơn nữa còn đang tiếp tục kéo dài, đây là một trận giết chóc long trời lở đất!

Đã bao nhiêu năm rồi chưa từng xảy ra chuyện như vậy? Giờ, tình cảnh này đang diễn ra, hơn nữa còn thông qua Thiên Nhãn của mấy bình đài nên cả quá trình được nắm bắt rất rõ ràng, ai nấy đều đang chấn động.

Giờ khắc này, khắp nơi đều im lặng!

Nó quá đột ngột, ai có thể ngờ những chuyện đáng sợ như vậy lại đang diễn ra, chỉ trong một hơi thở mà đã chết đi vài Thánh nhân, bị mất mạng dưới một đòn, điều này khiến các nơi đều sợ hãi.

Rất nhiều người đều ý thức được, sự yên lặng từ Cận Cổ đến nay coi như đã bị phá vỡ.

Hai đại Thánh nhân của tộc Thiên Thần, tộc U Minh lần lượt mất mạng, ba người còn lại, đang giãy dụa, xem ra cũng sống không lâu, bọn họ đang khó khăn công kích muốn chạy ra khỏi khu vực ký hiệu trật tự này.

“A...”

Thánh giả Hắc Ám thét dài, tóc tai bù xù, tứ chi của lão ta đều nổ tung, biến thành máu và xương vụn giữa hư không, giờ lão ta đang ra sức giãy dụa và đã thoát đi thành công.

Có điều, lão ta là người duy nhất.

Trong quá trình này, lão ta rất thê thảm, cả người rạn nứt, thứ gọi là Thánh khí Hắc Ám, đại kiếm mà lão vác trên lưng đã hoàn toàn vỡ nát trở thành mảnh vụn kim loại.

Thánh giả Hắc Ám chạy ra, vô cùng thê thảm, thân thể của lão ta biến mất chỉ còn lại một cái đầu, kết quả sau khi ra đến bên ngoài cái đầu lâu này cũng nổ thành một bông tuyết máu, mất đi một nửa.

Nhưng, lão ta vẫn sống được tiếp, trong nửa cái đầu còn lại có chứa ô quang, đang lóe lên, giống như một mặt trời đen, đó chính là ánh sáng bản nguyên tinh thần của lão ta.

Thánh giả Hắc Ám đang gầm nhẹ, lão ta chỉ còn lại một mắt, trong con mắt duy nhất ấy mang theo máu, lạnh lẽo quét qua tinh không, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Địa Cầu, tràn ngập sát khí.

Trong lòng lão ta mang theo oán hận vô biên, hận không thể lập tức hủy diệt tinh cầu xanh đậm bên dưới, lão muốn huyết tẩy toàn bộ tinh hệ, lần này tổn thất quá lớn, lão ta khó lòng chấp nhận được.

Hơn vạn sát thủ đấy, đây đều là tinh anh, là nền tảng lập thế của Hoàng triều Hắc Ám, từ Xan Hà đến Tạo Hình, rồi cả Kim Thân, những nhân vật cấp trung đấy gần như chết hết rồi!

Bao nhiêu năm tâm huyết vậy mà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!

Ngoài ra, thợ săn cấp Á Thánh, phụ tá đắc lực của lão ta cũng đã bị tiêu diệt, sau khi chùm sáng tạo dựng kỳ ký hiệu trật tự kia đánh tới, hắn ta đã hồn bay phách tán!

Ngoài mấy kẻ Thánh nhân bọn họ, những sinh linh khác đều hóa thành tro bụi trong chớp mắt.

Đây là một đại nạn lớn!

Trái tim Thánh giả Hắc Ám đang chảy máu, sau đó lão ta như con sói cô độc thét dài với tinh không, gầm gà những âm thanh oán độc chấn động của Thái Dương Hệ, hận không thể diệt thế.

Có điều, lão ta không dám dừng lại, nửa cái đầu lâu mang theo vết máu đang chạy đi rất nhanh, cứ trốn nữa trốn mãi!

Đáng tiếc, thương thế của lão ta quá nặng, gần như đã bị tiêu diệt toàn thân, tốc độ còn lâu mới nhanh được như hằng ngày, không thể động một tí là bay vào vũ trụ.

Không chỉ nhục thân của lão ta, mà ngay cả hạch tâm tinh thần bản nguyên nhất của lão ta cũng đã chia năm xẻ bảy, cho nên hiện tại tương đối mà nói lão ta còn không nhanh bằng Á Thánh.

Đúng lúc này, trong núi Bất Diệt, Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong, Hoàng Ngưu đều vui sướng kêu to, hơn nữa họ không hề dừng lại lấy một khắc mà nhìn cảnh tượng ngoại vực xuyên qua Yêu Nhãn rồi quả quyết xuất kích thêm lần nữa.

Không thể sử dụng Yêu đỉnh, giọng nói máy móc kia đã bao cho họ từ sớm nên chỉ có thể dùng một đòn này!

“Núi Bất Diệt, lên!”

Hoàng Ngưu hét lớn, tự dẫn dắt.

Âu Dương Phong nhổ nước bọt, nước bọt rơi xuống như mưa và nó cũng xông lên phía trước, không cam tâm bị rớt lại, tay vỗ Yêu đỉnh, làm theo hiệu lệnh.

“Hậu nhân Yêu tộc kiệt xuất , ta thấy mắt ngươi không chỉ bị lác mà miệng hình như cũng hơi méo nên mới bị chảy nước dãi, ta sẽ uốn lại giúp ngươi.” Lúc Yêu đỉnh phát ra chỉ định, trong quá trình khởi động núi Bất Diệt nó còn truyền ra âm thanh thế này.

Cóc: “# $%...”

Sau đó, nó không thể nào lên tiếng được nữa, một vệt sáng phong bế miệng nó. Nó cố gắng phồng má, phồng rất mạnh nhưng cũng không thể nào phun ra được nước bọt, cuối cùng nước bọt chảy ngược vào trong làm nó ho khan liên tục, Âu Dương Phong trợn trắng mắt, cực kỳ tức giận.

Trong quá trình này sấm sét vang dội, bảy ngọn núi cổ xưa và cao vút đâm thẳng tầng mây đang chấn động, trong đó có một ngọn núi đen nhánh giống như một Ma Thần Thái Cổ đang ngủ say đột nhiên đột ngột mọc lên từ mặt đất, xé rách không gian, lao đến vực ngoại trong chớp mắt.

“Ồ?!”

Vực ngoại, cũng không biết có bao nhiêu người đang xem, các bình đài Nguyên Thú đã nổ tung từ lâu, giờ Địa Cầu lại có một tia sáng đen lao tới khiến khắp thế gian đều kinh ngạc.

Trong mắt mọi người, tinh cầu xanh thẳm lúc này rất nguy hiểm, nguy hiểm cực độ, có thể diệt thánh, hơn nữa còn thần bí như vậy, một tia sáng ngút trời đủ để khiến linh hồn người ta rung động.

“Ồ, chỉ là sức mạnh cấp Á Thánh?” Ở phía xa, Thánh nhân của các tộc khác đều đứng phía xa, họ đã lánh đi từ sớm, chỉ dám đứng từ xa ngắm nhìn.

Nhưng, như vậy cũng đủ rồi, ngọn núi màu đen xuất phát sau nhưng lại đến trước, giống như đánh con ruồi, ầm một tiếng đánh vỡ tinh không, nện vào nửa cái đầu lâu còn lại của Thánh giả Hắc Ám.

“A...”

Thánh giả Hắc Ám nhìn thấy một tòa núi lớn đè xuống, lão ta rống lên giận dữ, tích huyết trùng sinh, dùng nửa cái đầu lâu làm nguồn, nhanh chóng sinh trưởng mọc dài cơ thể trong chốc lát, con mắt bị đánh rớt kia cũng xuất hiện lại.

Trong quá trình này, lão ta vẫn đang nhanh chóng bỏ chạy.

Có điều, dù cơ thể của lão ta phục hồi như cũ nhưng thực lực đã rơi xuống thung lũng, ầm một tiếng, lão ta không thể né tránh được ngọn núi đen kia đè xuống.

Cứ như vậy, cơ thể lão ta một lần nữa chia năm xẻ bảy, thân thể vừa mọc ra kia liền biến thành mưa máu, nổ tung, thậm chí ngay cả nửa cái đầu lâu ban đầu cũng đầy vết rách.

“Sung sướng quá!”

Sâu trong núi Bất Diệt, đám Đại Hắc Ngưu nhìn thấy cảnh này qua Yêu Nhãn liền cực kỳ kích động, siết chặt nắm đấm, nói: “Giết hắn thêm vài lần nữa, uy năng của một ngọn núi có vẻ không đủ!”

“Căn cứ theo phương thức công kích tiêu hao ít năng lượng nhất thì chỉ có thể khởi động một ngọn núi. Có điều xét đến tính không chắc chắn tràn ngập khắp tinh không, bất cứ lúc nào cũng có ngoại lực can thiệp, hiện tại tiếp nhận chỉ thị của ngươi.”

Giọng nói như máy móc kia đáp lại.

Sau đó, trong Đông Hải, lại có ba ngọn núi đột ngột mọc lên từ mặt đất mang theo hào quang chói mắt, xé rách không gian, lập tức bay đến vực ngoại, đánh giết Thánh giả Hắc Ám.

Bình Luận (0)
Comment