Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thánh Sư, vốn là một người rất trầm ổn, ít khi thể hiện cảm xúc nhưng giờ mặt ông ta càng lúc càng tái nhợt như tuyết, hai vị huynh đệ kết bái của ông ngày xưa đều là Ánh Chiếu Chư Thiên nhưng đều đã chết thê thảm.
Địa Cầu Thượng cổ bị diệt, máu chảy thành sông, ông thật sự không thể nào thay đổi được quá khứ, nhưng, ông không thể nào tha thứ cho những người phản bội kia, thời khắc mấu chốt họ lại đâm cho người một nhà một đao, khiến mỗi lần ông nhớ tới đều cảm thấy đau lòng, thương cho người đã chết.
Thánh Sư giơ cao sợi roi chỉ về phía Ngụy Tây Lâm phía xa, đối mặt với cố nhân ngày xưa cũng đã từng uống rượu chung, trong lòng ông cũng đau buồn.
“Diệc Trần huynh, từ khi chia tay đến nay vẫn ổn chứ, chúng ta gặp mặt không nhất thiết cứ phải tử đấu đâu.” Ngụy Tây Lâm cười nhạt.
Ầm!
Thế nhưng Thánh Sư rat ay, ông biết, mặc dù Ngụy Tây Lâm kiêu ngạo ngông nghênh nhưng không lỗ mảng, luôn rất cẩn thận, đối Phương đang kéo dài thời gian chờ cứu viện.
Có thể bọn họ không phải chỉ có chừng này người, còn có những người khác nữa, bọn họ dốc rất nhiều vốn liếng để vây bắt Thánh Sư.
Giữa trận, tốc độ di chuyển cơ thể của Linh Tổ rất nhanh, hắn ta muốn xé rách không gian, bởi vì hắn ta phát hiện, Thánh Sư đang nhắm vào hắn ta, hắn ta sắp bị nhốt ở đây nữa rồi.
Hắn ta không thể tưởng tượng được nếu một lần nữa rơi vào trận vực sẽ như thế nào, bị người ta đè đánh cảm giác ấy rất khó chiu, ban nãy suýt nữa đã gặp bất trắc rồi.
“Ha ha...”
Đột nhiên, có người đang cười lạnh, một người bằng kim loại to lớn xuất hiện đang đứng song vai với Ngụy Tây Lâm trong tinh hải, trên đầu là trăng sao mặt trời, đôi mắt còn to và mênh mông hơn tinh cầu rất nhiều.
Y là một người kim loại, là lão tổ tộc Cơ Giới, tên Bất Diệt Kim Cương!
Y cũng đã tới liên thủ với Ngụy Tây Lâm chống đỡ năng lượng trận vực mà Thánh Sư Diệc Trần bố trí. Y đứng đó cười mỉm nhưng trong mắt lại lộ sát ý vô biên.
“Các người còn không mau ra tay!?”
Lúc này, Đại Thiên Thần đang gào thét, hắn ta đã sợ đến một mức độ nhất định, hai cánh tay của hắn ta đã bị tổ phụ của Yêu Yêu ăn hết, bản thân còn bị nhốt trong Mẫu Kim, muốn chạy trốn cũng không được.
Hắn ta cứ thế đứng nhìn bản thân bị gậm nhắm, móng vuốt giao long cứ thế biến mất nhanh chóng, đẫm máu, nếu như là người bình thường chắc chắn đã xong đời rồi.
Yêu Yêu vô cùng xinh đẹp, giống như một nàng tiên, áo trắng phất phới, cô đứng trên quan tài cổ gọi ông nội mình, cô sắp khóc rồi!
Cô không phải một người yếu đuối, sau trận chiến thời Thượng cổ, cô đã trải qua bi kịch cửa nát nhà tan, thân nhân đều chiến tử, vị hôn phu cũng quay người rời đi, bản thân cũng càng ngày càng xuống dốc, trước những tình cảnh này cô cũng chưa bao giờ khóc!
Lúc cô kể với Sở Phong những chuyện đã trải qua năm đó cô còn nở nụ cười nhẹ nhàng, vô cùng thoải mái.
Thế nhưng hôm nay cô nhìn thấy ông nội mình, thấy ông ấy trở thành như vậy, cả người toàn lông, cô run sợ, cô biết năm đó ông nội mình cũng rất khổ, có nguyên nhân nên ông mới không tham chiến. Nhất là bây giờ, ông ấy đang gào thát như dã thú, khóe mắt mang theo huyết lệ chém giết, ông đang muốn báo thù cho họ.
Cho nên, Yêu Yêu khóc, cuối cùng khi nhìn thấy người thân thì cô đã không thể kìm được nữa rồi.
Lúc này, ngay khi ông định nuốt sống Đại Thiên Thần như thức ăn thì ông đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt vẫn đỏ như máu, nhưng lúc nhìn thấy Yêu Yêu ánh mắt của ông đã hơi dịu dàng.
Đây là thiên tính, đây là tình thân không cách nào dứt bỏ, nó như đang dần dần thức tỉnh ông.
“Yêu... Yêu!”
Cuối cùng, ông phát ra âm thanh không mấy rõ ràng, gọi tên Yêu Yêu!
“Yêu Yêu của... ta!” Ông cụ thút thít, hai dòng huyết lệ một lần nữa lăn xuống, sâu nhất trong đáy lòng ông có một loại ý chí đang giãy dụa, nhưng ông lại không thể nào hoàn toàn khống chế được bản thân mình.
Trong tiềm thức của ông, ông đã nhận ra Yêu Yêu nhưng thần nhãn của ông cũng rất nhạy cảm, thấy được cô chỉ là hư ảnh, không phải người thật cho nên ông mới rơi huyết lệ.
“Yêu Yêu của ta... cháu gái, ta muốn cháu quay về.” Cuối cùng, ông cụ giống như thi ma lại có một tích tắc cực kỳ dịu dàng, phát ra âm thanh như vậy.
“Ông nội!” Yêu Yêu cũng đang khóc.
Mãi đến cuối cùng, giọng nói của Ngụy Tây Lâm truyền đến, cười lạnh nhạt, nói: “Thúc thúc, đã lâu không gặp, người đã trượt dốc đến mức này rồi sao?”
Ngụy Tây Lâm nói vậy, vẻ mặt rất bình tĩnh, ánh mắt hơi lạnh.
Ban nãy gã ta liên thủ với Bất Diệt Kim Cương liều mạng với Thánh Sư một chiêu, giờ gã ta đã không còn sợ hãi, bởi vì, ở phía sau gã ta còn có một lão quái vật cũng đang chạy tới.
Không hề nghi ngờ gì nữa, sau khi giọng nói của Ngụy Tây Lâm vừa truyền đến đã kích thích ông nội của Yêu Yêu, ông cụ ngửa mặt lên trời gào thét, như cái thế Ma Chủ xông ra từ địa ngục, ông vô cùng phẫn nộ, và cũng rất bi thương.
Ông lại mất kiểm soát rồi.
“Yêu Yêu, cháu gái ngoan của ông, ông nội không tốt... ông nội có chết cũng phải cứu sống cháu...”
Lúc này, ý thức cuối cùng của ông nội của Yêu Yêu đang trong tình trạng kích động, ông gầm nhẹ như dã thú, giọng mơ hồ không rõ nói ra câu nói như vậy.
“Giết, các ngươi đều phải chết!”
Ông nội của Yêu Yêu rống to, sau đó đôi mắt màu đỏ máu trở nên trống rỗng, ông bộc phát ra uy năng vô lượng!
“Thúc thúc, đừng kích động.” Ngụy Tây Lâm cười nhạt, kích thích thêm chút nữa.
“Ngụy Tây Lâm, ngươi đáng chết!” Người có tính cách tốt như Thánh Sư mà lúc này cũng phải lên tiếng là đủ thấy ông đã phẫn nộ cỡ nào.
“A...”
Đại Thiên Thần kêu thảm, hắn ta muốn nguyền rủa, lúc những người này giằng co kẻ đau khổ nhất chính là hắn ta, ông nội của Yêu Yêu đang gặm nhắm hắn ta, mang theo hắn ta tiến lên, muốn đánh giết kẻ địch.
Đột nhiên, tổ phụ của Yêu Yêu biến mất một cách khó hiểu, ngay cả cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên cũng thay đổi sắc mặt, điều này không phù hợp lẽ thường, phù văn pháp tắc nở rộ kia lại bị chôn vùi, quỹ tích không thể dự đoán, quá tà môn.
Kết quả, ầm một tiếng, cả người Ngụy Tây Lâm toàn máu bị người ta đánh xuyên qua bằng một quyền, gã ta kêu lên thê lương, bay xa ra ngoài. Ông nội của Yêu Yêu đã xuất hiện bên cạnh gã ta, một quyền đánh xuyên qua cơ thể gã ta mang theo cơn mưa máu lớn!
Ông nội của Yêu Yêu tiến hành một loại thuấn di đặc biệt một cách long trời lở đất, vô cùng đột ngột, cuối cùng mọi người không hề cảm nhận được ba động sức mạnh trật tự của ông nhưng ông đã xuất hiện ở đây.
Chỉ một quyền mà thôi, dương khí cực mạnh giống như cơn lũ trút xuống, như núi lửa phun trào, quyền mang quá sáng chói, xé rách vũ trụ đen như mực, đánh xuyên qua cơ thể Ngụy Tây Lâm.
Lần này, Tộc trưởng tộc Tây Lâm gầm lên giận dữ,gương mặt móp méo, cơ thể cong lại như con tôm, máu nóng bắn ra tung tóe.
Gã ta bị thương nặng, quá đột ngột, ban nãy gã ta còn rất hào hoa phong nhã, lạnh nhạt khuyên giải ông nội của Yêu Yêu đừng kích động, còn nhằm vào ông để kích thích.
Kết quả, trong nháy mắt tiếp theo, bản thân gã ta đã chịu một đòn nặng nề của ông cụ, suýt chút nữa là đã đánh cho gã ta tan nát cả người!