Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Có điều, dù sao Ngụy Tây Lâm cũng không phải người thường, dù bị một quyền xuyên qua người nhưng cơ thể vẫn bị co giật, quằn quại không khống chế được, nhưng gã ta vẫn nhanh chóng có phản ứng, gã ta giống như một ánh sáng phiêu động, lui ra sau trong vũ trụ lạnh lẽo tối tăm, tránh đi đòn tuyệt sát chí mạng tiếp theo!
Miệng gã ta toàn là máu, không ngừng ho khan, máu tươi trào ra, phun ra từ mũi từ miệng, có thể tưởng tượng được một quyền này của ông nội Yêu Yêu nặng nề cỡ nào!
Lúc này, vô số người ở khắp nơi trong vũ trụ nín thở, căng thẳng quan sát thông qua các bình đài lớn.
Cả thế gian đều chú ý!
“Hay lắm, giết hắn đi!”
Trên Địa Cầu, ngay cả những tiến hóa giả như Sở Phong cũng không kìm được nhảy đựng lên, giơ mạnh nắm đấm, hét to, cảm giác vô cùng sảng khoái.
Bởi vì, lúc đầu bản thân hắn thực sự cũng sợ gần chết, sợ tổ phụ của Yêu Yêu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hận Ngụy Tây Lâm vô sỉ, đã đến mức không thể nào đội trời chung rồi mà Ngụy Tây Lâm còn lạnh nhạt gọi ông nội của Yêu Yêu là thúc thúc, ân cần thăm hỏi ác ý, nói sao ông cụ lại lưu lạc tới hoàn cảnh này.
Giờ sau khi gã ta bị một quyền của ông nội Yêu Yêu đánh xuyên qua, máu me tung tóe, Sở Phong lập tức cảm thấy bớt giận sôi máu một chút.
Trong tinh không, rất nhiều người đang thở gấp, kêu lên sợ hãi, trận chiến này biến hóa quá nhanh, Ánh Chiếu Chư Thiên mà cũng có thể bị đánh bại bất cứ lúc nào khiến người ta phải chấn động.
Các bình đài lớn bây giờ đều đã nổ tung rồi, có điều nói cho cùng bình đài Hắc Huyết vẫn có năng lực, những người khác không thể nào quan sát rõ rang bằng bọn họ.
Bởi vì, bọn họ có một Hỏa Nhãn Kim Tinh cấp Ánh Chiếu Chư Thiên, là của một vị chí cường giả rất lâu trước đây để lại sau khi chết, bọn họ đã có được một viên.
Cho nên dù thiên nhãn của bình đài khác được bảo vệ rất tốt nhưng vẫn bị dư âm của trận chiến này hủy hoại, dù đã đặt ở nơi đủ xa!
Chỉ có bình đài Hắc Huyết lúc này là ổn định nhất, không hổ là đại tài phiệt siêu cấp của vũ trụ, không hề kém cạnh các công ty lỗ sâu thông thiên cổ xưa chút nào.
Sâu trong núi Bất Diệt, Đại Hắc Ngưu cũng đang hét to: “Đánh đi, đánh chết Ngụy Tây Lâm đi, tên súc sinh này rất đáng hận, nhất định phải giết chết hắn!”
Ngoài núi Bất Diệt, lão Lư, hổ Đông Bắc cũng không thể nào bình tĩnh, tâm trạng kích động, tất cả đều đang xắn tay áo lên, hận không thể cùng vào tinh không chém giết.
“Hãy giết kẻ phản bội này đi, ừm à ừm à, kẻ đáng chết!”
Còn khắp nơi trong vũ trụ thì càng nổi lên cơn sóng to gió lớn.
“A...” Ngụy Tây Lâm bỗng nhiên ngẩng đầu lên gào thét, toàn thân đều đang toả ra ký hiệu quy tắc, gã ta giống như một con sói hoang hung mãnh, ngẩng mặt lên mặt trăng thét dài nhưng cơ thể vẫn bay ngược ra sau, trốn tránh, né sự truy sát của tổ phụ của Yêu Yêu.
Trong xương cốt của gã ta mặc dù kiêu ngạo ngông nghênh nhưng bình thường lại có biểu hiện rất bình thản, thậm chí khá nho nhã, còn bây giờ gương mặt gã ta đang vặn vẹo, thất khiếu chảy máu, có chút dữ tợn.
Nhưng, gã ta vẫn không thể thoát khỏi nguy hiểm, cơ thể tổ phụ của Yêu Yêu phát sáng, dương khí như một dải lụa khóa chặt lấy gã ta, liên kết hai người lại như hình với bóng.
Hơn nữa, khoảng cách giữa bọn họ quá gần, gần như có thể đuổi kịp trong nháy mắt.
“Giết!” Bất Diệt Kim Cương ra tay, xông về phía trước, vốn hắn ta đứng cách Ngụy Tây Lâm không xa nên giờ đang ra tay cứu viện.
Ai nấy cũng đều biết, quan hệ của tộc Cơ Giới và tộc Tây Lâm rất tốt, ngay cả Thần tử của bọn họ khi tới Địa Cầu cũng đều đi cùng nhau, lúc đó đã từng có rất nhiều chiến hạm đậu giữa bầu trời.
“Tiêu diệt quái vật này!” Linh Tổ cũng đang hét lớn, hiệu triệu những cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên trong vũ trụ chạy tới vây giết, cùng nhau ra tay đánh chết tổ phụ của Yêu Yêu.
“Giết!” Tiếng gào thét vang lên, vũ trụ tinh không rung động.
Giờ khắc này, trong các tinh hệ lớn, vô số tinh cầu sinh mệnh, tiến hóa giả các tộc đều đứng dậy, cảm xúc dâng tràn, máu chảy mạnh, tâm trạng kích động.
Tiến hóa giả cường đại đều biết, Thần Chiến bắt đầu rồi!
Chỉ có cuộc chiến sinh tử của cấp Ánh Chiếu Chư Thiên mới có thể được gọi là Thần Chiến!
Đây là trận chiến sinh tử cấp Ánh Chiếu Chư Thiên, là trận đại quyết chiến kinh thiên động địa nhất từ thời Cận cổ đến nay!
Ầm!
Tốc độ của tổ phụ Yêu Yêu quá nhanh, giống như một con chim Bất Tử giương cánh bay lượn, dẫn theo Đại Thiên Thần khiến hắn ta sắp trở thành tàn phế, cường giả tộc Thiên Thần đẫm máu, có vài chỗ đã lộ ra xương trắng.
Lúc này ông nội của Yêu Yêu dùng sức mạnh chư thiên, mỗi động tác đều chấn nhiếp thế gian, khi hai chân bước ra khiến những hành tinh xung quanh chấn động, thời gian như bị đảo ngược, quá nhanh!
Ông đã đuổi kịp Ngụy Tây Lâm, lại đấm một đấm sang, cường thế và bá đạo, dùng tư thế bễ nghễ thiên hạ đánh kẻ bán đứng Địa Cầu Thượng cổ, người đã hại chết con cháu ông.
“A...”
Ngụy Tây Lâm rống to, trong lòng gã ta buồn bực, rất bức bối, đây không phải thực lực mà gã ta đang biểu hiện, sau khi gã ta bị khóa chặt thì đã bị dương khí áp chế, thần huyết trong người không thể vận chuyển thông suốt, không điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất được nên đã bị chèn ép.
Gã ta phòng ngự bị động, không thể không đối mặt với ông nội của Yêu Yêu thêm lần nữa, hai tay gã muốn đưa lên diễn dịch ra đạo âm dương, muốn lấy nhu thắng cương, ngăn cản một đòn trí mạng.
Đồng thời, cơ thể của gã ta vang lên tiếng rắc rắc, một lớp giáp hiện ra, đây là nội giáp đặc biệt giấu trong máu thịt, vào thời khắc mấu chốt mới xuất hiện bên ngoài cơ thể.
Lần này đòn tung ra không quá đột ngột nên gã ta đã kịp sử dụng loại giá này!
Nhưng khi chim Bất Tử hót dài, nắm đấm của ông nội Yêu Yêu bỗng nhiên trở nên óng ánh, thậm chí còn lập tức trở nên bén nhọn, phù văn tạo thành mỏ chim giống miệng phượng hoàng xuaatss hienej!
Xoẹt!
Quyền ấn của ông phá tan tầng phòng ngự của Ngụy Tây Lâm, đấm thủng màn sáng kia, thứ gọi là lấy nhu thắng cương không thể mang đến tác dụng vốn có mà đã bị đánh vỡ.
Nhất là, trên hai cánh tay Ngụy Tây Lâm đẫm máu, có nhiều chỗ giống như bị tiên cầm mổ, máu thịt biến mất để lộ xương cốt mang theo tơ máu.
Sau đó, giáp của gã ta cũng phát ra giòn vang, bị quyền ấn xuyên thủng qua, quyền này của tổ phụ Yêu Yêu quá mạnh, sau khi đi xuyên qua còn phát ra quang mang, muốn đánh cho gã ta tơi tả.
“A...”
Ngụy Tây Lâm kêu to, thân thể đang run sợ, linh hồn đang chấn động, gã ta cảm thấy cơ thể mình như sắp rã ra, sau khi bảo giáp bị phá, máu của gã ta cứ chảy mãi không thôi.
Có điều, dù sao gã ta cũng là kẻ hiểm độc, trên mặt vẫn nở nụ cười lạnh lẽo, khống chế lại bản thân, điên cuồng tụ tập năng lượng vô tận để bù lại vết thương.
Đồng thời, hai cánh tay đẫm máu, thậm chí lộ cả xương kia đang ôm lấy cánh tay tổ phụ của Yêu Yêu, dùng cơ thể kẹp nắm đấm này lại để ông không thể tung hết chiêu.