Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1488 - Chương 1503: Tru Thần Kết Thúc (2)

Thánh Khư Chương 1503: Tru Thần kết thúc (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lão quái vật Thứ Thiên Khung hít một hơi lạnh, hắn ta bị một loại quy tắc nào đó khóa chặt, rơi vào đường cùng, hắn ta một lần nữa huơ thần kiếm màu đỏ máu trong tay.

Một tiếng keng lớn vang lên, tia lửa tung tóe, cuối cùng tiếng rắc rắc truyền đến, thân kiếm bị gãy một phần ba, hơn nữa lôi đình còn đưa vào trong cơ thể hắn ta.

Ầm!

Một nửa người hắn ta đều là máu, bị trọng thương.

Lão quái vật Thứ Thiên Khung đau lòng muốn chết, binh khí mạnh nhất của tổ chức sát thủ bọn họ bị hao tổn quá nghiêm trọng, không biết phải đặt trong huyết trì bảo dưỡng bao nhiêu năm mới có thể tu sửa được.

“Rầm!”

Một khắc sau, ông nội của Yêu Yêu như bất tử điểu bay lượn, cắt ngang tinh không vũ trụ, cầm đỉnh bay đi với tốc độ cực nhanh, thời quan dường như cũng bị bóp méo.

“Đi!”

Lão quái vật Thứ Thiên Khung dù sao cũng là kẻ giàu kinh nghiệm, thực lực bản thân vô cùng cường đại, dùng kiếm gãy miễn cưỡng chặt đứt xích phù văn pháp tắc, xông vào trong lỗ sâu.

Rầm!

Giờ khắc này, ông nội của Yêu Yêu ném đại đỉnh nện vào trong lỗ sâu, nơi đó lập tức xảy ra cú nổ lớn.

“A...” Lần đầu tiên trong đời lão quái vật Thứ Thiên Khung chịu thiệt thòi đến như vậy, từ lúc trẻ hắn ta đã bắt đầu ám sát người khác, khiến người ta sợ hãi, hôm nay đến phiên bản thân hắn ta gặp nạn, bị săn giết.

Cơ thể hắn ta bị đại đỉnh đánh trúng, đứt thành từng khúc, mưa máu tung bay, cuối cùng chỉ còn lại đầu lâu được kiếm gãy hóa thành một vòng sáng màu đỏ bao lấy rồi lập tức biến mất.

Dù là Thánh Sư cũng cảm thán, đáng tiếc!

Khắp nơi trên vũ trụ, mọi người đều sợ hãi thán phục, lão tổ Thứ Thiên Khung mà gần như bị đánh giết hoàn toàn khiến nhiều người đều cảm thấy tiếc nuối. Nếu có thể đánh chết hắn ta, tổ chức sát thủ này sẽ tiêu tùng rồi!

Lúc này, ở đây vô cùng yên tĩnh, tổ phụ của Yêu Yêu quay người lại tìm đối thủ nhưng những người kia đều bỏ chạy hết, không còn lại một ai!

“Gừ!”

Ông ấy rống to, cầm theo đỉnh đuổi thẳng vào tinh không nhưng giữa đường thì lại lảo đảo, khóe miệng tràn ra một sợi máu, luân phiên đại chiến khiến ông ấy cũng bị thương rồi.

Sau đó, ông ta một tay một tay cầm đỉnh một tay nhấc Đại Thiên Thần lên.

“Không!” Lông tóc Đại Thiên Thần dựng đứng, y cảm thấy vô cùng oan uổng, trận chiến hôm nay khiến y muốn nổi điên, y cứ luôn bị người ta lôi đi, làm binh khí.

Phụt!

Kết quả là, tổ phụ của Yêu Yêu xé y thành hai mảnh, sau đó dùng đại đỉnh, đột nhiên nện xuống, đánh y thành huyết vụ, thành tro bụi!

Sau đó, tổ phụ của Yêu Yêu một lần nữa đuổi theo vào tinh không.

“Không đúng, thúc thúc chúng ta dừng bước, không nên đuổi theo nữa!” Thánh Sư tỉnh táo lại, ông ta cảm thấy sâu trong vũ trụ có nguy hiểm, có lão quái vật đang ngủ đông.

Ông ta sợ có người của mười tộc đứng đầu cầm binh khí trấn giáo trong tộc đến, vậy thì phiền phức lớn, hươu chết vào tay ai, khó mà đoán được.

Chủ yếu là bởi vì, ông nội của Yêu Yêu đang trong trạng thái mê loạn, không phải trạng thái bình thường.

Yêu Yêu từ trong quan tài đồng bước ra, nàng đã giúp ông ấy bình tĩnh lại, không đuổi theo nữa nhưng không cách nào giúp ông ấy tỉnh táo.

Giờ khắc này, tâm trạng Sở Phong chập trùng, lần này tuy đã kết thúc, tiến hóa giả bản thổ đã đánh người của liên minh vực ngoại chạy tứ tán, đúng là không thể tưởng tượng được.

Hắn mau chóng mở cái bình trong tay ra, bên trong là phấn hoa của Luyện Binh Thánh thụ, sau đó, hắn đổ lên đoạn mẫu kim dương khí mãnh liệt cực hạn.

Đây là những thứ ông nội của Yêu Yêu để lại trước khi đi. Ông ấy nói với hắn nếu như ông ấy không trở về đúng thời hạn thì có thể làm như thế.

Trước kia Sở Phong không làm là vì Thánh Sư ở vực ngoại, ở bên cạnh ông nội của Yêu Yêu nên không cần phải lo lắng

Giờ trận chiến đấu đã kết thúc, hơn nữa bọn họ không đuổi theo địch nữa, Sở Phong làm vậy sẽ không ảnh hưởng đến trận chiến vực ngoại.

Xoẹt xoẹt...

Mẫu kim đang nóng chảy, bên trong ẩn chứa phù văn thần bí kinh người, sau đó từng tia lưu quang dâng lên, phóng vào vũ trụ, hấp dẫn mẫu kim trong cơ thể tổ phụ của Yêu Yêu, tiến hành kêu gọi.

Thần chiến kết thúc, chiến dịch chư thần!

Tinh hải chấn động kịch liệt, ai có thể ngờ sẽ có kết quả như vậy? Chấn động vực ngoại!

Khắp nơi sôi trào!

Các tộc đều đang thương nghị, tất cả đều đang bàn luận, cả tinh không đều đang sôi sục.

Thế nhưng, Thánh Sư lại đang thở dài, trận chiến thượng cổ năm đó bọn họ là bên thất bại, những bằng hữu, cố nhân, liên quân minh hữu kia của họ xem ra đều bị diệt sạch sẽ.

Bây giờ, những người kia đã không thể nào xuất hiện nữa!

Thánh Sư rất thương cảm, mặc dù những cường giả tuyệt đỉnh kia đã sợ hãi bỏ chạy nhưng địa cầu bây giờ đã xuống giốc, giờ chỉ còn ông ta và ông nội của Yêu Yêu là có thể chiến đấu.

Sau đó không lâu, ông nội của Yêu Yêu có cảm ứng, gầm gừ, gào thét, ánh mắt đỏ như máu, nhưng cuối cùng vẫn quay đầu bay về phía Địa Cầu, định đi Tử Kim sơn.

Lần này dĩ nhiên Thánh Sư cũng theo vào Địa Cầu, cùng đáp xuống, ông ta sợ ông nội của Yêu Yêu phát điên hủy hoại toàn bộ nơi này.

Yêu Yêu cũng quay về rồi, ngồi trên quan tài đồng, cuối cùng có nàng ở đây, gia gia của nàng dần dần yên tĩnh, không nổi điên nữa.

“Thánh Sư, Yêu Yêu, lão gia tử!” Sở Phong đứng trước Tử Kim sơn, vô cùng kích động chào đón.

Phía sau còn có một người nữa, đó chính là hóa thân của giọt máu trùng sinh của tổ phụ Yêu Yêu, Sở Bá Vương.

Sau đó, Sở Bá Vương chào một tiếng suýt nữa khiến Sở Phong kinh hãi hồn phi phách tán, cảm giác bó tay toàn tập.

“Nhị đệ...” Sở Bá Vương từ phía sau đi tới gọi Sở Phong như vậy.

Sở Phong nghe thấy danh xưng này thì cảm thấy sau lưng lạnh run. Hắn không dám xoay người lại nhìn Sở Bá Vương mà chỉ nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc.

Hắn quả quyết chuyển chủ đề, trong chốc lát gương mặt đã trở nên rất nhiệt tình, chào đón Yêu Yêu và Thánh Sư.

Nhưng, Sở Bá Vương rất cố chấp, thấy Sở Phong không trả lời liền một lần nữa gọi nhị đệ, hơn nữa còn từ phía sau bước đến gần, lần này tương đối rõ ràng, không còn ngậm trong miệng nữa.

Yêu Yêu, Thánh Sư nghe thấy rõ, nhìn thấy rõ.

Quanh người Yêu Yêu phát sáng trắng muốt, xinh đẹp đến mức không chân thật, trích tiên tử cũng không đủ để hình dung phong thái của nàng, phong thái thật sự tuyệt thế, xinh đẹp tuyệt trần.

Vào thời kỳ thượng cổ, nàng đứng đầu tinh không không chỉ là thiên phú tài tình và thực lực mà còn cả dung mạo, là đệ nhất mỹ nhân thời kỳ đó.

Nhiều năm trôi qua, hàng mi nàng cong cong, mắt như thu thủy, vẫn phong hoa tuyệt đại, mỹ lệ không gì sánh được, lúc này môi đỏ hàm răng trắng còn mang theo nụ cười nhạt, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Sở Phong!

“Yêu Yêu, ta rất nhớ nàng, đã lâu lắm rồi không gặp, ta lo lắng lắm!” Lúc này, Sở Phong cũng bất chấp mọi thứ, da mặt rất dày, vô cùng buồn nôn, tiến lên gần nàng.

Bởi vì, cục diện trước mắt quả thực rất khó gỡ gạc, dù sao đầu óc của Sở Bá Vương cũng không được nhanh nhạy lại vô cùng cố chấp, đã làm gì thì quyết làm bằng được, đến bây giờ vẫn còn đang chào hỏi Sở Phong kia kìa!

Bình Luận (0)
Comment