Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây tuyệt đối là một sự kiện quỷ dị và kinh khủng, trong mảnh vũ trụ giống như truyền thuyết này, nhưng, ai đã từng nhìn thấy?
Có vài chí cường giả Ánh Chiếu Chư Thiên trước khi tọa hóa sẽ nghĩ đủ mọi cách chờ mong có thể tái sinh, nhưng ai có thể thành công? Cuối cùng đều phải chết!
Nhưng mà, hôm nay ở đây có một ví dụ sống sờ sờ, nữ nhân thần bí này sắp thành công rồi.
“Nàng ta là người Dương Gian!” Yêu Yêu nói.
Sau khi chết mà còn như vậy, khi lột da có dương khí nồng đậm như vậy chắc chắn không phải sinh vật vũ trụ này!
“Cho ta!” ông nội của Yêu Yêu vô cùng hung hăng, bất chấp nàng ta là thi giải tiên hay là tồn tại vô địch trăm ngàn vạn năm trước, cứ thế cầm theo cái đỉnh lớn tiến lên, chuẩn bị đập xuống.
Gương mặt Sở Phong biến sắc, vô cùng kinh ngạc. Hắn cảm thấy ông nội của Yêu Yêu biết rất nhiều chuyện, chắc không phải năm đó đã từng tới nơi này mà đã từng đọc vài bản ghi chép tay của cổ nhân.
Lúc này, bản thân Yêu Yêu không thể nói được gì, lộ ra tia kinh sợ. Gia gia của nàng quá cường thế bá đạo, đang uy hiếp nữ tử thần bí vô song đang thuế biến kia.
Không nghi ngờ gì nữa, thuế biến này không biết đã kéo dài bao nhiêu vạn năm!
Tất cả những quỷ dị trong khoáng động vực sâu này có thể đều liên quan đến nàng ta.
“Khoáng động này không biết người của niên đạo nào khai thác ra, hẳn là một mỏ Mẫu kim!” Thánh Sư mẫn cảm nhất đối với địa thế, lập tức phán đoán về nơi này.
Sau đó, ông giơ tay lên, cầm lấy Cản Tinh tiên nhắm thẳng phía trước, chuẩn bị ra tay vào thời khắc mấu chốt, đứng cùng với ông nội của Yêu Yêu.
Dĩ nhiên, nữ thi đang lột xác kia có ý thức, có cảm ứng, sớm cảm nhận được tất cả, lúc này nàng ta đang vô cùng phẫn nộ, cộng thêm ấm ức.
Nàng ta thật sự muốn phát tác, dù là với tình cảnh của nàng ta bây giờ nàng ta vẫn hơi khó kìm chế được, thân phận của nàng ta là gì mà bị người ta uy hiếp thế này!
Ầm!
Ông nội của Yêu Yêu quá hung hăng, cầm theo cục gạch ném tới, tuy nhiên không hề nện lên thân thể nữ thi kia mà đánh lên quan tài lớn màu đỏ thắm.
Rầm!
Tiếng động to lớn vang lên giống như tiên lôi trên thập tam thập thiên nổ vang, khiến vực sâu phát sáng, hoa văn xen lẫn, dù có trận vực bảo vệ nhưng dường như cũng sắp khiến lòng đất nổ tung.
“Nhẹ nhàng một chút!” Đỉnh Yêu Tổ phát ra âm thanh như máy móc, nhắc nhở ông cụ.
Không thể không nói quan tài lớn màu đỏ thắm rất rắn chắc, không hề hư hỏng.
Cho dù là Sở Phong hay Yêu Yêu hay Thánh Sư đều cảm nhận được ánh mắt dọa người, thiêu đốt thế gian, giống như có thể thiêu huỷ hết thảy.
Có tích tắc, nữ tử kia như quay đầu lại, đảo mắt nhìn bọn họ nhưng Sở Phong không nhìn thấy rõ vì túi da kia khô quắt, còn chân thân của nàng ta vẫn ở trong túi da khô kia.
“Cầm đi!”
Cuối cùng, nữ nhân này nhịn, không hề phát tác, chưa từng bước xuống đất liều mạng bởi vì nàng ta đang ở thời khắc mấu chốt của thuế biến, không nên động thủ.
Nàng ta cảm nhận được ông nội của Yêu Yêu rất khó đối phó, cái đỉnh cầm theo cũng rất nguy hiểm, bằng không nàng ta sẽ tuyệt đối không cho phép có ai đặt chân đến nơi này.
Chiếc quan tài lớn màu đỏ răng rắc một tiếng, nắp quan tài lăn sang một bên, một đoạn rễ khô bay ra, không hề bắt mắt, thậm chí còn có vẻ hơi mốc meo.
Nó cứ trôi như vậy rồi rơi vào tay ông nội của Yêu Yêu.
Sở Phong trợn mắt, đây là thứ được gọi là tiên dược sao?
Trên thực tế, ông nội của Yêu Yêu đã dùng hành động thực tế chứng minh, có lẽ đây đúng là tiên dược, bởi vì sau khi ông ấy lấy được nó liền xoay người rời đi.
Nữ tử đang treo kia nhìn thấy xích Mẫu kim trên người ông ấy thì một lần nữa lộ ra ánh mắt chói lóa, có thể đốt cháy hư không, nói: “Kẻ đáng thương, thôi vậy.”
Sau khi nàng ta đưa ra đánh giá này liền thu hồi ánh mắt.
Xem ra, dù đã đưa đại dược nhưng sau này nàng ta sẽ không chịu bỏ qua. Nhưng sau khi nhìn thấy trong cơ thể ông nội của Yêu Yêu có Mẫu Kim thì nàng ta như đã hiểu ra rất nhiều chuyện, lắc đầu.
“Chúng ta đi!”
Thánh Sư nói nhỏ, nơi này không thể ở lâu, quá thần bí.
Trên Địa Cầu, lại có một mỏ Mẫu Kim như vậy, hơn nữa nữ tử ẩn trong đó, cản đường, quặng mỏ vẫn chưa đi đến điểm cuối cùng!
Bọn họ lao thẳng ra ngoài, ông nội của Yêu Yêu đưa khúc rễ mục kia cho Yêu Yêu, ánh mắt hơi ôn hòa.
Nhưng, rất nhanh, ông ấy lại mất đi kiểm soát, lúc sắp lên tới mặt đất, ông ta không kìm được ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng gào thét chấn động vực ngoại!
Bên ngoài Địa Cầu, số lượng cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên đã tăng nhiều, dày đặc như sao trời quan sát bên dưới.
Có người nghe được tiếng gào này, lập tức lộ ra nụ cười thản nhiên, nói: “Quả nhiên bản thân con quái vật này có vấn đề lớn, các ngươi nói nếu như chúng ta tấn công Côn Luân khiến Luyện Ngục mở ra, từ đó có thể khiến quái vật táng thân nơi ấy không?”
“Đừng làm càn, Luyện Ngục là nơi nào chứ? Cẩn thận lại rước họa vào thân!” Một lão quái vật khuyên bảo.
“Đừng lo lắng, Thiên Thần tộc sốt ruột rồi, trong trận chiến hôm nay đã chết mất hai vị cự đầu, đặc biệt là Đại Thiên Thần đã vẫn lạc, cả tộc bọn hắn đều đau đớn, chấn động và phẫn nộ vô biên, cầm theo binh khí trấn giáo đến đây có lẽ có thể ngăn cản được phản phệ của Luyện Ngục.”
“Ừ, có lý. Có lẽ có thể thử một lần xem có thể xử lý quái vật kia không. Hắn thân ở Côn Luân, đúng là một cơ hội tốt!” Có người phụ họa.
Ở Côn Luân, Địa Cầu, Thánh Sư lộ ra vẻ mặt khác thường, nói: “Chúng ta đi dưới lòng đất trở về Tử Kim sơn, thúc thúc, trước khi đi người lại rống vài tiếng hấp dẫn sự chú ý của mọi người.”
Ông hiểu rõ đám người vực ngoại kia, không có ai là kẻ lương thiện, nhất là trận vực giám sát mà ông đã bố trí trên mặt trăng đã nắm bắt được động thái của đám người kia một cách chân thực và thần bí, giúp ông lập tức biết được đám người kia muốn làm gì.
Thánh Sư lộ ra vẻ mặt ý vị thâm trường, thoáng nhìn vực sâu khoáng động Mẫu Kim, lại ngẩng đầu nhìn vũ trụ ngoài động.
Sau một khắc, ông lợi dụng thủ đoạn trận vực, phù văn liên miên bao lấy bọn họ, lập tức biến mất khỏi nơi này, trực tiếp trở về lòng đất dưới Tử Kim sơn!
Ầm!
Vực ngoại có người ra tay, truyền đến cười to, nói: “Quái vật, chậm rãi hưởng thụ đi!”
Trong giọng nói đó có sát ý thấu xương!
Côn Luân, ở vực sâu cổ xưa chấn động kịch liệt, nữ thi đang lột da, thuế biến trong năm tháng dài đằng đẵng lập tức nổi giận, nàng ta một lần nữa lại bị người ta quấy nhiễu, bị ngoại lực can thiệp.
Sau một khắc, ầm một tiếng, tóc trắng dài hàng tỷ trượng xuyên thủng vách đá nối liền bầu trời, từng sợi tóc trắng xóa hóa thành tấm lụa tấn công vực ngoại!