Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một vệt sáng chói mắt xông thẳng ra vực ngoại, tóc bạc như tuyết nối liền cả vòm trời, cái gì cũng không ngăn cản được!
Mà người ra tay ban nãy vốn dĩ mang theo khuôn mặt ôn hòa tươi cười, thế nhưng trong nháy mắt, cơ thể khổng lồ liền cao hơn mười trượng đột nhiên chấn động, nhanh nhẹn tránh sang bên cạnh.
Tuy rằng hình thể của gã ta to lớn, thế nhưng động tác lại vô cùng mạnh mẽ cùng linh hoạt, né tránh vô cùng nhanh. Hơn nữa gã ta còn xé rách không gian vũ trụ, năng lượng bạo phát cuồn cuộn không ngừng.
Người tiến hóa tầng này, đừng nói phát động ra chính là thân thể của họ, mà chỉ cần phun một ngụm tinh khí cũng đã có thể chấn vỡ hành tinh ở gần đó, nghiền nát thành bột mịn!
Thế nhưng lúc này lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Cho dù động tác gã ta có nhanh đến đâu, năng lượng phòng hộ có nồng hậu đến đâu thì bạch quang hàng tỷ trượng vẫn xuyên qua bàn tay gã ta như cũ, máu chảy đầm đìa, xương trắng đều lộ ra.
“A...” Hắn gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên vung cánh tay lên, sau đó thân thể lại lùi về một lần nữa.
Thế nhưng tóc bạc hàng tỷ trượng - nữ tử dưới vực sâu Côn Luân rõ ràng đã bị chọc giận, thế nhưng gã ta vẫn chưa dừng tay, tiếp tục quấy rồi nàng ta, không có dự định bỏ qua cho đối thủ một cách dễ dàng như thế.
Phốc!
Ánh sáng bạc cuốn ngược lên, lượn lờ treo ở Tinh Hà, quấn quanh cánh tay của người nọ, dưới ánh mắt khiếp sợ của gã ta, dưới sự ra sức giãy dụa của gã mà muốn thoát khỏi thực thể. Xoạt một tiếng vang lên liền kéo đứt nửa đoạn cánh tay của gã, mang theo cả đống máu tươi.
Sau đó tóc bạc kia mới rút lui, khôi phục lại sự yên tĩnh của nơi đây.
Ở ngoài Địa Cầu, cường giả Ánh Chiếu Chư Thiên không phải là số ít, mỗi một người đều vô cùng mạnh mẽ, chỉ có dáng vẻ cá biệt tầm một mét chín là tương đối giống với người bình thường.
Nhưng hình thể của người khác đều khiến người ta sợ hãi, dù nhỏ nhất thì cũng cao mấy trăm ngàn dặm (2). Mà con mắt của cự thú có chút khủng bố thì còn to hơn cả tinh cầu, còn rực rỡ hơn cả thái dương a!
(2)Một dặm bằng khoảng 500m.
Một đám cường giả đáng sợ như thế, bây giờ đều vô cùng kinh ngạc, tất cả đều lộ ra vẻ mặt kinh dị. Đây chỉ là vừa mới đối mặt thôi, thế mà một vị cường giả đã bị kéo đứt mất nửa cánh tay? Này cũng quá ác liệt rồi.
“Diệc Trần, ngươi rất là được đó, lại dám đánh lén ta, nếu như ngươi có đủ dũng khí liền đi ra đánh với ta một trận, chúng ta trực tiếp giao phong!”
Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, cường giả nọ liền bi thương mà mở miệng, hai mắt âm trầm, con ngươi to lớn bắn ra ánh sáng màu đen, giống như là hai vầng hắc thái dương treo ở trên bầu trời.
Địa Cầu, dưới núi Tử Kim.
Sở Phong không khỏi kinh ngạc, mà một đám đại yêu lần nữa quay về núi Côn Luân cũng sửng sốt không kém, mà Yêu Yêu ở bên cạnh cũng chỉ treo lên nụ cười nhẹ, còn về phần Thánh Sư thì đã dẫn theo ông nội của Yêu Yêu tiến vào sâu bên trong lòng đất.
“Ngày hôm nay... muốn có kinh hỉ!?” Đông Bắc Hổ suýt chút nữa thì hưng phấn kêu to thành tiếng, thế nhưng nó không dám làm như vậy, chỉ dùng thần niệm mà giao lưu.
“Không sao, nơi này đã bị Thánh Sư bố trí Trường Vực, bọn họ sẽ không nghe thấy!” Yêu Yêu mỉm cười nói.
“Gào... Ò!” Đại Hắc Ngưu quái dị kêu lên một tiếng, mạnh mẽ ngẩng đầu, hết rung động thân hình to lớn lại đi lay động cặp sừng thô ráp, nói: “Đánh chết đám con non khốn kiếp này đi!”
“Nhi a nhi a, cái nhóm cháu nội này có đứa bị thương rồi, đánh thôi!” Lão Lư quái dị kêu lên.
Sở Phong thật sự không có có nghĩ đến, đều là tóc bạc thế nhưng lại có loại hiệu quả này, mấy vị cường giả của vực ngoại kia đã nhận lầm người, một bộ dáng vênh váo hung hăng lên mặt nạt người khác, quả thực là tìm đường chết a.
Hiện tại, ngay cả Sở Phong cũng đều đang cầu khẩn, đánh đi nha, ngàn vạn lần đừng khách khí làm gì, đừng nhẹ tay!
Thế nhưng hắn đã tự thân trải nghiệm qua, thân thể sâu sắc cảm nhận được nữ nhân đang lột da kia khủng bố cỡ nào, thật sự là xuất thế a, tuyệt đối là người có năng lực chọc thủng trời!
Vực ngoại, nơi này có cốt long to lớn đang vỗ động xương cánh vào khoảng không. Hai hốc mắt âm u tỏa ra ánh sáng màu lục bích, là lão quái vật cả người khoác xương cốt giáp, uy lực khiếp người.
Cũng có ác điểu lửa đỏ, lửa cháy còn rực rỡ hơn so với vầng thái dương ở xa kia.
Ngoài ra, còn có sinh vật hình người khổng lồ, mỗi một cái đều mặc cốt giáp, đứng sừng sững ở trong bóng tối vũ trụ, tất cả đều tản ra sát ý mãnh liệt, đáng sợ vô cùng.
“Người của Thiên Thần Tộc mang theo binh khí trấn giáo muốn đến rồi. Các vị, không có gì phải kiêng kỵ cả, ta ra tay trước!” Người vừa nãy bị đứt mất nửa cánh tay, lúc này cánh tay đã mọc lại, gã ta nhìn xuống phía tinh cầu lam đậm phía dưới.
Sau đó, gã ta liền quyết đoán ra tay, một bàn tay đen kịt ấn xuống phía dưới, phá bỏ phòng ngự của Địa Cầu. Trên thực tế, lúc này Thánh Sư đã hoàn toàn mở ra Trường Vực từ lâu, mặc cho bàn tay to lớn của gã ta dò xét xuống.
Cuối cùng, người này liền có chút kiêng kỵ, gã ta xác thực sợ hủy diệt mất viên tinh cầu này liền phải chịu khổ , kết quả là gã ta liền dừng bàn tay lớn, treo ở ngoài không gian, cuối cùng liền phát ra ánh sáng vô lượng ngưng tụ thành một phù hiệu năng lượng, rơi về phía Côn Lôn, muốn khóa chặt mục tiêu thì phải có đòn tấn công mang tính chính xác cao!
Mười năm phút sau, bên trong vực sâu liền đất rung núi chuyển, đá vụn lăn xuống, phù hiệu Trường Vực lưu lại mấy trăm ngàn năm trước đều sáng lên toàn bộ, soi sáng chỗ này.
Chỗ này có lịch sử lâu đời, rất khó để tìm đến chỗ mẫu mỏ vàng sâu nhất. Còn nữ tử kia, nàng ta chẳng qua chỉ là đơn giản trừng phạt mà thôi, kết quả người ở vực ngoại không những không thu tay mà còn làm nghiêm trọng thêm.
Nếu như không phải là xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở phiến vũ trụ này, thì chỉ dựa vào thân phận của nàng ta, ai lại dám thất lễ như thế được? Lúc này nàng ta cũng không có nhiều lời dư thừa, trực tiếp làm rối loạn.
Lần này nàng ta khẽ nhả ra một mảnh phù văn, khiến cho vị cường giả vực ngoại kia bị đánh đến nỗi tơi tả, sau đó liền hấp thụ sợi tóc, bạch quang tiếp tục bay vọt lên lao ra ngoài Côn Lôn.
Nàng ta đã nổi lên sát tâm, tóc bạc như thác nước dựng ngược lên trời, khóa chặt lại vị cường giả kia, trực tiếp đưa ra đòn sát thủ.
“Hả? Còn dám đến?!”
Vị cường giả vực ngoại kia cười lạnh thành tiếng, trong tay liền xuất hiện một thanh kiếm ánh sáng, quay người chém về phía nàng ta, khóe môi mang theo lãnh ý.
Keng!
Cũng ngay sau đó, gã ta liền có cảm giác thích hợp, đòn tấn công của tóc cô gái tóc bạc kia quá kinh người, tầng tầng xuyên thủng hư không, năng lượng chứa đựng cũng không dâng lên, mãi đến gần lúc này mới bạo phát, keng một tiếng liền đánh gãy kiếm ánh sáng trong tay gã ta!
Phốc!
Cũng trong lúc đó, tóc bạc như tuyết lại đâm thủng cánh tay của gã, cũng đâm thủng luôn bụng của gã, khiến cho gã ta nhuộm máu tinh không ngay tại chỗ.