Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1520 - Chương 1520: Địa Cầu Khiến Đại Năng Cũng Phải Thổ Huyết (2)

Thánh Khư Chương 1520: Địa Cầu khiến đại năng cũng phải thổ huyết (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Này còn là bởi Địa Cầu ở thời kỳ giáp hạt, là nguyên nhân mà tiến hóa giả gián đoạn. Nói cách khác, nếu có nhóm lớn tiến hóa giả tầng Kim Thân, có thêm nhiều Á Thánh, lại có thêm chút Cổ Thánh, vậy thì có thể sánh vai cùng mười thứ hạng đầu bảng rồi!

Dù sao thì đánh giá của bọn họ tương đối nghiêm cẩn, đồng thời chính bọn họ cũng nói, có lẽ là quá bảo thủ, nếu không thì xếp hạng của Địa Cầu sẽ càng cao hơn.

Đương nhiên, cơ cấu bình xét cấp bậc của hai tổ chức lớn này cũng khiến người ta tin phục, cho ra quan điểm, nói trạng thái của ông nội Yêu Yêu không thể bảo đảm, mà nữ tử thần bí kia chẳng qua cũng chỉ là khách qua đường, không chắc chắn thuộc về Địa Cầu.

Bọn họ cũng cân nhắc cả những yếu tố không xác định này để tiến hành bình xét.

Bằng không, nếu chỉ đơn giản nhìn vào thời khắc rực rỡ chiến lực cao đoan của Địa Cầu ngày hôm nay, khi đó quả thực là đánh sâu vào thị giác của mọi người một cách nghiêm trọng, dù sao thì người ta cũng đánh tàn phế Thiên Thần Tộc rồi!

Lúc này, Thánh Sư lặng yên rời khỏi Địa Cầu, đi tiếp ứng đám người Minh thúc, sợ bọn họ xảy ra chuyện!

Dù sao thì một đám tiến hóa giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên vừa mới tiến hành một cuộc thi trốn chạy rất không có tiết tháo, toàn bộ đều rút lui.

Có Thánh Sư lặng lẽ tiến vào trong tinh không, nhất thời liền có bảo đảm cực lớn, y mang theo đại đỉnh của Yêu Tổ đi thẳng về phía trước!

Trên thực tế, có những chuyện mà Thánh Sư không nghĩ tới, đám đại năng chạy trốn như ong vỡ tổ kia cứng cỏi hơn nhiều so với tưởng tượng của y. Những người kia cũng không thực sự là tháo chạy, chỉ là tạm lánh mũi nhọn của nữ nhân “không thể rây vào” kia của Địa Cầu mà thôi.

Cuối cùng, có một nhóm người tương đương lại trở về, đứng ở bên trong thái dương hệ mà nhìn chằm chằm Địa Cầu, thật sự không cam lòng a.

“Nữ nhân kia biến mất ở Côn Lôn, chắc là đang ngủ đông. Lần thứ hai ngủ say này, chúng ta chỉ cần không chọc giận nàng ta là được.”

“Thực sự là đáng trách a, chọc giận lão phu, ta liền tát một cái vỡ nát tinh cầu này luôn, sau đó dẫn ra luyện ngục nuốt chửng tất cả mọi người!”

“Lão hữu, nếu thật sự để cho luyện ngục xuất thế, vậy thì cái kia chính là hoạ lớn ngập trời, toàn bộ vũ trụ đều có đại nạn, các ngươi lẽ nào chưa từng xem qua ghi chép về khai quật tiền sử trên bia đá hay sao!? Vũ trụ này của chúng ta trước đây cũng có dương khí, chỉ vì đại họa luyện ngục mà mất hết tất cả a, ai!”

Một đám người ở ngoài Địa Cầu, ánh sáng trong mắt sáng tối không ổn định.

“Lão phu thực sự là tức a!” Có một lão giả thực sự không nhịn được liền dò ra một bàn tay lớn, thật sự rất muốn đập tới Địa Cầu!

“Dừng tay, chớ làm loạn!” Ngay lập tức liền có mấy người khuyên can.

“Đừng cản ta, để ta xả giận đã!” Lão giả kia hầm hừ, thế nhưng bàn tay lão ta cũng không dám dùng sức mà đè xuống, mà là rất thong thả, nhẹ nhàng đè xuống phía dưới.

Mọi người không nói gì, cũng nhìn ra lão ta không dám, chỉ đơn giản là đang phát tiết mà thôi.

Chỉ có điều vẫn có người khuyên nhủ: “Đạo hữu, ngươi vẫn nên cẩn thận chú ý một chút đi, vạn lần đừng đập xuống chưởng này, nếu không sẽ gặp phải họa lớn!”

Ông lão kia thực sự có chút mất mặt, cuối cùng sắc mặt chợt đỏ bừng, nói: “Không sao, ta có chừng mực.”

Lão ta nói xong liền lắc lắc hai bàn tay kia, cuối cùng cũng không dám hạ xuống, làm cho người khác càng cảm thấy buồn cười. Lão ta thấy vậy thì thẹn quá hóa giận, hung hăng nói: “Cười cái gì, thực sự cho rằng ta không dám làm ư?”

Lão ta tìm kiếm nửa ngày, cuối cùng thò một cái tay xuống gần bên trong Địa Cầu!

“Đạo hữu, cẩn thận a!”

“Đạo huynh, ngươi thật sự dám làm loạn!?”

Lão giả bực mình gắt: “Ta không đánh Côn Lôn, chỉ chuyển sang nơi khác tùy tiện xả giận mà thôi!”

Lão ta tìm nửa ngày cuối cùng cũng tìm thấy mảnh sa mạc ở phía tây Địa Cầu vùng Tây Tạng, đưa bàn tay đè xuống, lão ta cảm thấy loại địa phương hoang vu này chắc hẳn sẽ không có động phủ thần bí gì gì đó đâu, tuyệt đối an toàn!

Trên thực tế, lão ta cũng coi như là giả bộ tức giận, tình huống thật là có chút ác thú vị, sau đó nếu lại nói đến thì cũng có thể theo người tranh cãi. Bởi vì người khác đều bị dọa chạy, chỉ có lão ta dám đánh Địa Cầu một cái tát!

Nhưng mà, ngay lúc bàn tay thu nhỏ của lão tiến lại gần mảnh sa mạc màu vàng kia, dị tượng liền đột ngột xuất hiện. Chỉ thấy khắp nơi đều là hoa bỉ ngạn xanh lam đang nở rộ, óng ánh đẹp đẽ như mặt biển mênh mông.

Đây thực sự là hoàn toàn biến dạng trong phút chốc, nơi vừa nãy vẫn còn là một mảnh sa mạc trọc lốc thiếu sức sống, kết quả, khi bàn tay của lão ta tiến lại gần thì trong chớp mắt liền xuất hiện biển hoa bỉ ngạn nở rộ, sương mù dày đặc màu lam liền bao phủ.

Bàn tay của lão ta nhất thời cứng lại giữa không trung, cảm giác có gì đó không đúng.

Bởi vì khung cảnh này nhìn thế nào cũng có cảm giác quen thuộc, ăn khớp với một lời đồn nào đó.

Lão ta rất nhanh đã cảnh giác, sau đó lông tóc dựng đứng.

“Trời giết a, ta đã làm gì, ta... chọc phải hoa bỉ ngạn màu lam, đây không phải là loại hoa tử vong của vũ trụ năm đó sao, còn đính kèm truyền thuyết đáng sợ về nó nữa!”

Lão giả quả thực muốn chửi má nó, lại càng muốn đánh cái miệng của chính mình, bàn tay kia của lão ta nhanh chóng rút lui, muốn thu hồi.

“Đạo hữu, ngươi pháp giá quang lâm, không có từ xa tiếp đón, kính xin chuộc tội.” Trong sa mạc rộng lớn chỉ có biển hoa bỉ ngạn màu xanh như những làn sóng liên miên xô vào nhau không dứt, một âm thanh bình thản truyền đến.

Hiện tại, đừng nói là chính chủ khi nãy đang muốn đập một chưởng, ngay cả người khác cũng muốn chửi rủa. Thực sự gặp quỷ rồi, một tên có khả năng đã chết trong truyền thuyết, từ khi nào lại chạy đến Địa Cầu rồi?

Ngoài Địa Cầu, trong số những cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên lần thứ hai về tới đây, có không ít người đều giống như ăn phải đồ thiu thối, sắc mặt phải gọi là khó coi, loại cảm giác này thực sự vô cùng khó chịu.

Những người này thực sự không biết nói cái gì mới tốt, quả thực chính là ban ngày gặp quỷ, lại chọc phải một vị đại ma đầu trên tinh cầu này rồi!

“Đạo hữu, các ngươi là xem ta dễ ức hiếp sao, muốn theo ta khai chiến?” Trong sa mạc, một âm thanh bỗng truyền ra từ giữa biển hoa bỉ ngạn xanh lam.

Mà ở vực ngoại, cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên: “...”

Bọn họ thật muốn chửi má nó, đây là gặp vận đen tám đời sao? Mọi việc không thuận, viên tinh cầu lụi bại này rốt cuộc biến thành cái địa phương quái quỷ gì thế? Tùy tùy tiện tiện đập một cái nhát cũng có thể đập ra một kẻ hung ác, quả thực khiến người ta thổ máu!

Quả thực chính là uống miếng nước lã đều mắc răng, ăn cây kem đều có thể đâm vào buồng tim... Đơn giản mà nói chính là vận rủi quấn thân, mọi việc đều không thuận lợi. Đạo lý này, ngày hôm nay bọn họ đã được trực tiếp lĩnh hội.

Bình Luận (0)
Comment