Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1537 - Chương 1537: Vũ Trụ Trống Rồi (2)

Thánh Khư Chương 1537: Vũ trụ trống rồi (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­

Nếu chỉ cần khiến Yêu Yêu sống lại thì hiện tại cũng phải có mấy phương pháp như đoạt xác, lấy thần vật tái tạo cơ thể, thế nhưng những thứ này đều không phải điều bọn họ muốn, Yêu Yêu mạnh mẽ nhất cần có thân thể máu thịt xứng với linh hồn của nàng ta.

“Tiên dược niết bàn này quả nhiên đơn giản!” Thánh Sư cảm thán.

Tiên dược mà ông nội của Yêu Yêu tìm ra từ vực sâu Côn Lôn được Thánh Sư thừa nhận là tiên dược niết bàn, được mệnh danh là có thể cứu về cả thần hồn vỡ nát, có khả năng khiến một người sống lại!

Tóm lại ngày hôm nay chỉ có thể khiến cho linh hồn Yêu Yêu có thể niết bàn, hoàn chỉnh mà trở lại, đáng tiếc chỉ nhằm vào linh hồn mà không liên quan gì đến thân thể.

Sở Phong thấy vậy liền mở miệng, an ủi nói: “Ừ, không cần vội, nếu Vạn Tinh Thể khiến cho ta ngao luyện ra đại dược thì chắc chắn trên thế gian này cũng sẽ có Cửu Khiếu Thông Thiên Độ Kiếp Thể, ta sẽ nghĩ biện pháp trên người hắn ta. Ngoài ra, bây giờ còn có Thiên Mệnh Tiên Thể, ta hoài nghi hắn ta đã ăn quả Thiên Mệnh tạo ra thân thể, ta sẽ quan sát hắn!”

Lúc này, Thiên Mệnh Tiên Thể ở phương xa trực tiếp hắt xì một cái, giảm giác lạnh run khiến lông tóc cũng phải dựng đứng. Bản năng của hắn ta sinh ra một dự cảm vô cùng không tốt.

“Cũng đúng, đời này Địa Cầu khôi phục, Thiên Thần Tộc suy vong, bất kể như thế nào cũng đều không đơn giản, nói không chừng những thuốc bất tử kia đều sẽ xuất hiện, có thể tập hợp đầy đủ!” Minh thúc gật đầu.

Trái ngược lại mấy người Sở Phong, Yêu Yêu lại vô cùng lạnh lùng. Bao nhiêu năm trôi qua, nàng ta cũng không có vội vã. Huống hồ là bổ sung thân toàn bộ linh hồn, nàng ta đã có thể tu hành nhanh chóng.

Đối với nàng ta mà nói, thời gian đã không còn là xao lãng mà độ nữa, mà chân chính trở nên có giá trị.

“Thân thể của ta năm đó chia năm xẻ bảy mà rơi vào vực sâu vũ trụ, nếu như có thể tìm thấy, có lẽ là còn có hy vọng.” Yêu Yêu nhẹ nhàng mở miệng đáp.

Chỉ là Minh thúc cùng Thánh Sư đã từng tìm kiếm bao nhiêu năm nhưng đều không thấy tung tích.

Năm đó, phụ thân của Yêu Yêu đã luyện chế cho con gái một bí bảo vô cùng mạnh, có thể làm cho máu thịt tái sinh, Yêu Yêu hiện tại vô cùng hoài nghi, có lẽ thân thể vỡ vụn năm đó của bản thân cũng có thể gây dựng lại.

Đáng tiếc, linh hồn bị diệt, chỉ có một tia chấp niệm thoát ra được. Năm đó không cách nào cảm nhận được thân thể máu thịt của mình rơi xuống tọa độ nào.

Sở Phong, Hoàng Ngưu nghe xong đều tiu nghỉu, nữ tử kinh diễm tài giỏi như Yêu Yêu, năm đó đối mặt với chiến đấu đã không còn hi vọng, chỉ còn sót lại bản thân nàng vẫn xông ngược lên trời, sau đó chiến đấu tan rã, loại hình ảnh kia có thể tưởng tượng được, quá thê diễm.

Mà ngày hôm đó, Thánh Sư cũng như sấm rền gió cuốn mà phi tới vũ trụ hỗn độn để giúp Yêu Yêu tìm biện pháp tái sinh hồn huyết.

“Ta nghi ngờ bên trong Hỗn Độn Thần Cung có loại đồ vật đó, dù sao thì đó cũng là nơi tạo ra thần minh. Ta phải tiến vào đó!” Thánh Sư nói.

Sau hai ngày, vũ trụ biên hoang liền truyền đến tin tức, nghe đồn trước kia là sự thật. Trong vũ trụ đổ nát đã loạn rồi, mấy thế lực lớn như chùa Di Đà, Thiên Thần Cung đều đã đánh loạn cả lên ở phía di tích bên kia.

Ngay cả Hỗn Độn Thần Ma đều điên cuồng, xuất hiện rất nhiều tôn giả mạnh mẽ vô địch, tất cả đang khuấy lên một trận gió tanh mưa máu.

Sau khi tin tức được xác nhận và truyền lại vào vũ trụ, những cường giả Ánh Chiếu Chư Thiên còn lại đều đã động thân. Trong đó bao gồm cả nhóm người lão quái vật U Minh Tộc,tất cả đều hoàn toàn điên cuồng.

Hơn nữa chư Thánh cũng đã hành động, không sợ nằm xuống, không sợ tử vong. Bởi vì trong mảnh vũ trụ cổ thiết hụt kia còn truyền về một tin tức, lão Phật của chùa Di Đà năm đó chỉ là một Á Thánh, nhưng bởi có duyên được kế thừa thần vị, từ đó về sau liền khiến cho chùa Di Đà một bước lên mây. Chuyện này quả thực vô cùng cổ vũ nhân tâm.

Tinh không triệt để rối loạn, đại năng biến mất, chư Thánh cũng không ở, quả thực là một chuyến di chuyển lớn! Toàn bộ đều rời khỏi mảnh vũ trụ này để tiến vào đại thế giới cổ xưa trong hỗn độn.

Vì thế, Minh thúc cũng khởi hành, mang theo vài vị lão Thánh Nhân đã thông qua khảo nghiệm mà tiến vào vũ trụ biên hoang.

“Yêu Yêu cứ yên tâm, thúc thúc nhất định sẽ giúp con tìm được thuốc bất tử có thể sống lại, để con hoàn chỉnh mà xuất hiện lần nữa!” Nhóm người Minh thúc nói rồi liền biến mất.

Còn về phần an toàn của Địa Cầu, bọn họ không lo lắng một chút nào. Ông nói cho Sở Phong, một khi kẻ nào không có mắt dám đến đây phá đám thì hãy đi mời Bỉ Ngạn Hoa, đi đến vực sâu Côn Lôn kêu gọi nữ tử nọ. Nếu hai người kia không đáp ứng thì hãy thả ông nội của Yêu Yêu ra ngoài diệt hết toàn bộ tộc quần dám đối đầu bọn họ!

Ba vị đại năng trên Địa Cầu đều vô cùng đặc biệt, bởi vì bọn họ sẽ không rời đi. Đây chính là uy hiếp lớn nhất.

Thời gian bảy ngày rất nhanh đã trôi qua, chỗ ngồi của cường giả vũ trụ quả thực là rỗng tuếch, mấy lão quái vật hầu như đã chạy hết toàn bộ, ngay cả Kim Thân Bồ Tát của Phật Tộc cũng không siêu nhiên như vậy, giết về mảnh vũ trụ khác.

Mà Đạo Tộc chú trọng tùy theo tự nhiên cũng có vài lão túc giả cũng đặt chân vào mớ bòng bong trong hỗn độn.

“Ai ui này, trong vũ trụ còn có Thánh Nhân không đó? Mau thò mặt ra cho chúng ta chiêm ngưỡng chút coi.” Có người to gan lớn mật ở trên bình đài Nguyên Thú mà nhạo báng.

Trên thực tế thì cũng chẳng có ma nào lộ ra! Đừng nói là cấp tiến Thánh Nhân, ngay cả những lão già bế quan bao nhiêu năm đều cấp tốc lên đường đi vào hỗn độn rồi, muốn ở giây phút cuối đời gắng sức lần cuối.

Bởi vì bên trong Hỗn Độn Chiến Thần Cung không có gì khác ngoài thần vị, không chỉ vậy, còn có những quả vị khác có thể thừa kế. Một khi tòa cung điện cổ xưa kia tan rã, chùm sáng bay ra nói không thể nói chính xác sẽ bị ai đoạt được.

Hơn nữa, không cần tới quá gần, chỉ cần núp an toàn ở một bên cũng có khả năng thành công mà há miệng chờ sung!

Di chuyển hàng loạt, rút binh hàng loạt, mảnh vũ trụ này quả thực khiến cho người ta cảm thấy quá trống trải rồi.

Đại Hắc Ngưu thấy vậy liền không kìm được mà cảm thán một tiếng, đứng trên Thiên Đằng của Côn Lôn, đối mặt với vũ trụ mà gầm rú: “Thánh Nhân đều đi cả rồi, có phải sẽ đến lượt chúng ta xưng vương không? Lão Ngưu muốn tranh vị trí đệ nhất thiên hạ, ai dám chiến cùng ta?!”

Ầm!

Ngay sau đó nó liền bị người ta một cước đá xuống!

Người nói là một thiếu niên môi hồng răng trắng, mỹ lên xinh đẹp đến không thể tưởng tượng, lên tiếng nói: “Ngô Luân Hồi ta đến rồi, ai dám chiến một trận cùng ta? Sở Phong, ngươi ra đây, ta đánh không chết ngươi!”

Bình Luận (0)
Comment