Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1538 - Chương 1538: Thiếu Nữ Đối Với Yêu Nữ (1)

Thánh Khư Chương 1538: Thiếu nữ đối với yêu nữ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Là ai, mau đi ra cho ta! Ai dám đánh lén lão Ngưu ta? Cũng không mở to mắt ra mà xem bản vương là ai, ta chính là Ngưu Ma Thần Thể Vô Kiếp mạnh nhất trong lịch sử, ta phải thống lĩnh thế gian!”

Đại Hắc Ngưu mặt mũi bầm dập bò dậy từ trên đất, nó bị người ta một cước đá xuống Thiên Đằng, rơi xuống đỉnh núi chót vót của Côn Luân, bộ dáng khá là chật vật.

Thiếu nữ Hi đến rồi, thanh xuân hoạt bát, thánh khiết mỹ lệ, dáng vẻ khoảng mười năm mười sáu tuổi. Nàng quan sát xung quanh liền đứng ở đầu của Thiên Đằng mà gọi tên Sở Phong.

Mọi người trên địa cầu đều lộ ra sắc mặt quỷ dị, đến bây giờ còn có người can đảm dám khiêu chiến Sở Phong sao? Một mình hắn bắt sống cả Vạn Tinh Thể, Vô Kiếp Thần Thể, Nguyên Tử Thánh Thể để luyện thành đại dược. Lúc này còn có người không có mắt dám tìm hắn gây phiền phức?

“Là con gái a, phương diện này khẳng định có vấn đề!” Lão Lừa liếm liếm răng cửa lớn của mình, sắc mặt dám muội mà nhìn Sở Phong.

Bởi vì, cái tên Ngô Luân Hồi này thuộc về Sở Phong a, không cần hỏi thì người này đã khẳng định có quan hệ với hắn.

Nhóm người Đông Bắc Hổ, Chu Toàn đều cười híp cả mắt, lộ ra sắc mặt khác thường.

Trên thực tế, nếu như bọn họ cẩn thận cân nhắc, thậm chí có thể đoán ra thân phận của thiếu nữ Hi. Mặc dù Sở Phong không nói tỉ mỉ những gì đã trải qua của Tinh Không, thế nhưng tổng thế cũng nhắc đến một chút.

Sở Phong chỉ nghe thanh âm thì đã biết là ai tới, hắn nhìn về phía Âu Dương Phong, xúi giục nói: “Dám lên đi không, ta cảm thấy ngươi có thể chống đỡ một trăm chiêu trong tay nàng!”

Âu Dương Phong nghe thế liền tức khắc muốn phun cho hắn một mặt nước miếng, khiến cho hắn ướt đến như chuột lột như vừa trải qua cơn mưa tầm tã vậy. Nó quả thực là bảy không phục tám không cam lòng a!

“Đi ra, ta đệ nhất thiên hạ Ngô Luân Hồi, ai dám đánh với ta một trận, Sở Phong mau lại đây yết kiến bản tọa!” thiếu nữ Hi khiêu khích, đứng trên Thiên Đằng mà nhìn xuống Địa Cầu.

“Nếu như ngươi có thể đánh thẳng nàng, ta sẽ tặng Luân Hồi đao cho ngươi.” Sở Phong dụ dỗ nói.

“Thật sao?!” Cóc Âu Dương Phong đã sớm nhìn chằm chằm chiếc kia đao của hắn, ánh mắt sáng như tuyết, vằn màu vàng trên mặt nở rộ ra nụ cười giống như ánh mặt trời vậy, miệng rộng của nó nhếch đến mang tai luôn rồi.

Sở Phong gật đầu, mỉm cười nhìn nó.

Vèo một tiếng, Âu Dương Phong liền biến mất, trực tiếp vọt thẳng hướng về Thiên Đằng, rống to: “Này, bản thần vương ở đây, đồ nhóc con, ngươi lại đây cho ta!”

Lúc này, Đại Hắc Ngưu cũng vừa khéo xông lên Thiên Đằng, coi dáng vẻ thật sự là muốn động thủ mà.

Âu Dương Phong nói: “Lão Hắc lui về phía sau đi, đối phó loại tiểu gia hỏa chưa đủ lông đủ cánh này là sở trường mạnh nhất của ta, ngươi đứng ở bên nhìn đi!” Sau đó, nó liền nhìn về phía Ngô Luân Hồi, lập tức lộ ra biểu tình kỳ quái.

Bởi vì, đối diện Sở Phong là thiếu niên cải lão hoàn đồng (1), bộ dáng giống hệt bản thu nhỏ của hắn, dáng vẻ của thân thể sau khi lột xác quả thực quá giống rồi, kia... cứ giống như là cùng một người vậy.

(1) Cải lão hoàn đồng: Dáng vẻ từ già trở lại thành trẻ.

Đại Hắc Ngưu thấy thế cũng kinh ngạc không kém, sau khi nhìn rõ chính chủ lại càng lộ ra vẻ quỷ dị.

Hai người này tự nhiên ngay lập tức liên tưởng, đại khái đoán được tình huống cụ thể.

Sau đó, Âu Dương Phong rất hưng phấn, cũng không muốn đi qua thăm hỏi người phe mình, trái lại xắn tay áo lên, tự lẩm bẩm: “Nhãi ranh kia, nhìn dáng vẻ của ngươi cùng Sở Phong quả thực làm cho bản thần vương hưng phấn đến run rẩy luôn nè. Tuy đánh không lại tên biến thái kia, nhưng ta xử lý ngươi còn không nổi sao? Hừ hừ, coi ngươi giống như hắn, gom lại một trận cho hả giận!”

Sở Phong đứng ở đỉnh núi Côn Lôn nghe được lời này của cóc Âu Dương Phong, sắc mặt phút chốc đen lại.

Về phần thiếu nữ Hi lại càng giận đến nghiến răng, khi bị người ta luôn miệng gọi là nhãi ranh nhóc con thì nàng đã muốn ra tay từ lâu rồi.

“Con cóc kia, nhảy qua đây!”

“Ngô Luân Hồi, tiểu gia hỏa này dám ăn nói với bản thần vương như thế, thực sự là không biết trời cao đất dày a! Lát nữa đánh cho ngươi đến kêu cha gọi mẹ luôn!

Ầm!

Đại chiến của hai người tương đối kịch liệt.

Hiển nhiên thiếu nữ Hi đã áp chế cảnh giới bản thân, bây giờ nàng vừa đúng chuẩn cao thủ cấp Kim Thân, nhưng vì phải đóng vai Sở Phong cho thật tốt, bây giờ chỉ biểu hiện ra thực lực Xan Hà sơ kỳ.

Nàng còn không biết Sở Phong đã là trung kỳ Xan Hà rồi!

“Ôi chao, đau quá, lại dám phóng hỏa thiêu ta!” Cóc Âu Dương Phong kêu lên một tiếng quái dị.

Thiếu nữ Hi kết hợp ánh lửa cùng dương khí, hiệu quả tương đối khủng bố. Đối với sinh linh vùng vũ trụ này mà nói thì quả thực là hậu quả mang tính hủy diệt, vì thế mà Âu Dương Phong cũng chính thức biến thành dạng nửa sống nửa chín, ngã xuống đất từ lâu.

“Giết!” Âu Dương Phong bày ra dáng vẻ không thể tin nổi mà đại chiến cùng thiếu nữ Hi, triển khai ra Cáp Mô Thiên Công mà bản thân tự nghĩ ra, miệng kêu ồm ộp mấy tiếng rõ to liền phun ra một ngụm tinh khí tiên thiên, lực công kích rất kinh người.

Hai người chiến đấu kịch liệt, tuyệt đối không có đánh giả vờ, lao vào nhau giống như hai tia chớp đang đan xen. Vào lúc khoảng cách của hai người tiếp cận kề sát, cóc Âu Dương Phong đột nhiên há to mồm, điên cuồng mà phun nước miếng, bắt đầu dùng tổn chiêu.

Đương nhiên nó cũng biết phân chia người mà đối xử, nhìn Ngô Luân Hồi môi hồng răng trắng, sau khi cân nhắc liền khẳng định người này chính là có bệnh thích sạch sẽ, vì thế mà nó quyết định mở lớn miệng mà phun “nọc độc”.

“Ai da...” thiếu nữ Hi hoa dung thất sắc, bị kinh hãi đến không nhẹ, quanh thân lập tức dựng lên dương khí, một tầng ánh sáng kinh người liền xuất hiện, trong phút chốc chặn lại ngụm nước miếng kia, thuận tiện sấy khô luôn nọc độc.

“Con cóc ghê tởm kia, ta muốn nướng ngươi!” Thiếu nữ Hi giận giữ quát to, sau đó ầm một tiếng liền triển khai Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp, thôi thúc Đại Nhật Như Lai Quyền.

Khoảnh khắc này, ánh lửa Đại Nhật bỗng nhảy lên, quyền ấn vô cùng nhanh, thiếu nữ Hi liền trở nên cương mãnh bá đạo, cơ thể hoàn mỹ giống như một con giao long trên không trung.

“Ai u, con nhãi chết bầm này thật là lợi hại a, ta đánh, ta giết, bản thần vương nhất định phải hành quyết ngươi!”

Thế nhưng cuối cùng nó vẫn bị thiếu nữ Hi tát một cái rớt xuống đỉnh Thiên Đằng, rơi rụng trên đỉnh núi, miệng sùi bọt mép, tứ chi co giật, suýt chút nữa đã bị nướng chín. Âu Dương Phong bi phẫn, thầm nguyền rủa trong lòng, sức mạnh của một cái tát cuối cùng kia phải vượt qua cấp độ của thực của Xan Hà rồi.

“Ta không phục!” Cóc Âu Dương Phong lập tức kêu to, nó cho rằng trận chiến này không phải trận chiến công bằng.

“Xuỵt!” Sở Phong tới rồi, chậm rãi lấy ra Luân Hồi đao đặt vào trong bàn tay nó, nói: “Tuy rằng thất bại, nhưng ta vẫn tặng nó cho ngươi!”

Hắn sắp tiến vào tinh không, muốn đi dự họp Đại Mộng Tịnh Thổ đi gặp, cho nên thứ này không cách nào mang theo người được nữa, nếu mang sẽ lộ ra sơ hở.

Bình Luận (0)
Comment