Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1544 - Chương 1545: Luân Hồi Vương Nghĩa Bạc Vân Thiên (1)

Thánh Khư Chương 1545: Luân Hồi Vương nghĩa bạc vân thiên (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong tinh không, các tộc nghị luận, tuy có rất nhiều người hận Sở Phong nhưng cũng rất cẩn thận, đầu óc chưa nóng đến hỏng, nói đi là theo.

Có điều lời kêu gọi này vẫn rất tác dụng, có một bộ phận bị khích thích sát ý và chiến khí, gào thét kêu lên, muốn kề vai chiến đấu với Ngô Luân Hồi.

Dù sao Ngô Luân Hồi lăn lộn nhưng vậy còn chưa bị giết chết, xem ra người trên trái đất coi như là kẻ giữ chữ tín, quả thật quyết đấu công bằng.

Ngô Luân Hồi lại nhấn mạnh nói: "Các vị, ta và Sở ma đầu mấy lần đại chiến đều ngang tay, chủ yếu là vì bên bọn họ có người cướp trận, khiến ta mất tập trung, ai đến trợ giúp ta? Nếu có người đi theo ta chiến đấu, ta sẽ không bị mất tập trung, nhất định sẽ giết được Sở ma đầu!"

"Đi, đến giết Sở ma đầu, giết hắn, mọi người cùng tiến lên!"

Cuối cùng, bọn họ kết thành một liên quân, có tử sĩ tộc Thiên Thần, có thanh niên nhiệt huyết tộc Tây Lâm, có băng Hải Tặc trong vũ trụ, đủ loại nhân vật.

Lý tưởng rất cao đẹp nhưng thực tế lại phũ phàng.

Thậm chí có thể nói thực tế rất tàn khốc, rất bi kịch, một đám người đến xâm chiếm như vậy, một thế hệ trẻ tuổi muốn đại chiến với trái đất, kết quả cuối cùng thực sự bi thảm.

Ngô Luân Hồi và Sở Phong quyết chiến khó phân thắng bại, rời khỏi đội ngũ, tiến sát xuống đáy biển, những người khác bị đám người cóc Âu Dương, Hoàng Ngưu, Vô Kiếp Ngưu Ma Thần Thể chặn lại, quyết chiến trận lớn.

Thực ra, sau khi xác định thoát khỏi sự giám sát của Thiên Nhãn, Sở Phong và Ngô Luân hồi trực tiếp cùng nhau giết, tàn sát đẫm máu đám người kia.

Trước khi Sở Phong rời đi, liên thủ với thiếu nữ Hi, mạnh tay đánh những đủ thủ, khiến cho bọn chúng tổn thất nặng nề, tổn hại nhiều đệ tử.

Đương nhiên, đội ngũ phức tạp này cũng không bị tiêu diệt hoàn toàn, ví dụ như những người bị thương nặng rồi bất tỉnh trong trận chiến đầu tiên vào thời gian trước đó cùng với những người tiến hóa riêng lẻ bị phân tán và đuổi giết đến núi sâu trong rừng già.

Đây là nguyên nhân Sở Phong phải ở lại, muốn tiêu diệt đoàn người đó, giết sạch sẽ, chỉ còn lại một tên Ngô Luân Hồi trốn thoát, điều này có vẻ không hợp lý.

Sau đó, Ngô Luân Hồi xuất hiện!

Lúc này chính là Sở Phong, khôi phục chân thân, bộ dạng mười bốn mười lăm tuổi, chân thực xuất hiện, dùng tên giả là Ngô Luân Hồi.

Giờ phút này, hắn đánh nhau “Đẫm máu”, miệng phun ra máu, nửa người nhuộm đỏ, nghĩ cách cứu những người còn sống, hắn dùng dây thừng linh hồn buộc lại kéo theo một chuỗi người, dưới nách còn kẹp thêm hai người, “Chém giết kịch liệt” với đối thủ, dẫn người trốn thoát khỏi trái đất.

Khi người bị ngất tỉnh lại, người bị mắc kẹt sâu trong tuyệt địa được cứu ra, đôi mắt của bọn họ đều đỏ hoe, trong lòng kích động, vô cùng cảm kích!

Một thiếu niên tư chất ngút trời, tương lai rộng mở, lại liều mình quyết chiến như vậy, cả người đầy máu, liều chết cứu bọn họ khỏi trái đất, đây thật sự đại ân!

Những người này đã thoát khỏi cõi chết, cảm xúc rất nhanh mất khống chế, giờ phút này bọn họ cúi đầu với Sở Phong cũng chính là Ngô Luân Hồi, thậm chí có người nghẹn ngào.

“Huynh đệ, đại ân không lời nào cảm tạ hết*, sau này có chuyện gì ta có thể giúp xin cứ nói ra, vượt lửa qua sông, muôn lần chết không chối từ!” Một người yếu ớt nói.

Một người đàn ông cao lớn thô kệch đỏ hoe mắt, nói: “Mạng này của ta là do Ngô huynh đệ ngươi cứu, sau này đến Thiên Thần tộc của ta chắc chắn sẽ báo đáp!”

Những người này có thể sống, trước kia đã từng được theo dõi và nói một cách tương đối là bọn họ khá có tình nghĩa, cho dù là kẻ địch cũng phải thừa nhận rằng sự tiến hóa nói lên tính cách giữa bọn họ.

Cho nên, bọn họ sống sót, Sở Phong sẽ không làm tổn hại đến tính mạng của bọn họ.

Lúc này, vẻ mặt của Sở Phong kiên cường chính trực nói: “Cứu người còn cần được báo đáp sao? Lúc này đều là lỗi của ta, kêu gọi mọi người tới trái đất để chinh chiến lại không ngờ kẻ địch hung ác điên cuồng như vậy, tuy rằng ta có thể cản trở tên ma đầu Sở Phong, nhưng chưa từng dự đoán được những người bản địa khác cũng rất lợi hại!”

Lời này vừa nói ra, mười mấy người sống sót đều cảm thấy xấu hổ.

Có người cúi đầu nói: “Là chúng ta liên lụy Ngô huynh đệ, không giúp ngươi ngăn cản nanh vuốt của Sở đại ma đầu, đáng tiếc, Thiên Mệnh Tiên Thể và Vũ Hóa Thần Thể đều không tới.”

“Đúng vậy, lúc trước có nhiều Thánh Tử như vậy, thần nữ đến trái đất tìm tạo hóa, kết quả bây giờ tất cả đều chạy thoát, nếu những nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi hàng đầu chịu tới kề vai chiến đấu với Ngô huynh thì đại ma đầu Sở Phong chắc chắn sẽ bị đánh bại!”

Sở Phong ngửa đầu nhìn trời, bộ dạng rất nặng nề nói: “ Đều là lỗi của ta, không nên kêu các vị đến, các vị đạo hữu đừng nói nữa!”

“Ngô huynh đệ ngươi quá phúc hậu rồi, lại nói ngươi bất chấp sự an nguy của bản thân để cứu chúng ta cũng đủ để chứng minh tất cả, ngươi không cần tự trách, nếu không chúng ta sẽ rất xấu hổ.”

Một đám người vây quanh Sở Phong kêu lớn tiếng, nói đây là giao tình cùng sống cùng chết, sau này tới Tinh Không nhất định phải đến tìm bọn họ.

“Được, các ngươi đi đi, ta lẻn vào trái đất xem có huynh đệ nào còn sống không, nếu có thể thì ta sẽ cứu thêm một số người nữa!”

“Ngô huynh đệ, ngươi không nên đi nữa, Sở đại ma đầu thủ đoạn độc ác, một khi ngươi rơi vào tay của hắn thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi, nghe nói hắn không chỉ buôn người mà còn thích ăn thịt người nướng!”

Sở Phong nghe xong, âm thầm nguyền rủa, mẹ nó tin này là ai truyền ra vậy? Làm ô uế thanh danh của hắn, buôn người thì thôi đi, hắn nhận! Nhưng, câu nói sau đó là vu khống!

Nghe nhầm đồn bậy như thế, hắn không muốn thành ma đầu cũng không được!

“Đừng khuyên nữa, ý ta đã quyết, bây giờ đám người trái đất rất kiêu ngạo, phòng ngự không đủ, huống hồ cho dù bị phát hiện, cùng lắm thì ta sẽ chiến đấu với bọn họ lần nữa!” Sở Phong nói.

Sau đó, hắn xoay người đi, từ ngoài khu vực lao thẳng đến tinh cầu xanh thẳm.

“Huynh đệ nhân nghĩa!”

“Ngô huynh thật là nghĩa bạc vân thiên(1)!”

(1) Nghĩa bạc vân thiên: tình nghĩa lớn đến nỗi che lấp cả mây trời rộng lớn.

Đám người phía sau hô to, nước mắt lưng tròng vì xúc động, Ngô Luân Hồi muốn đi cứu đồng đạo nên mới lấy thân mình mạo hiểm, vào hang cọp lần nữa, đây là loại phẩm giá cao thượng đến mức nào?

Lý do Sở Phong trở về là vì muốn tạm biệt lần cuối.

Mười mấy người ngoài khu vực không ai rời đi, bọn họ muốn chờ hắn sống sót quay về.

Trong quá trình này, bọn họ cũng không rảnh rỗi, báo cho gia tộc của mình và đăng nhập vào một số nền tảng có tiếng, kể về Ngô Luân Hồi nghĩa bạc vân thiên.

Đương nhiên, bọn họ không dám nói bây giờ Ngô Luân Hồi lại tới trái đất, tạm thời phải giúp hắn “Giữ bí mật”.

“Nghĩa bạc vân thiên Luân Hồi vương, hắn có thể làm vương giả một phương trong các nhân tài trẻ tuổi, tuy rằng tuổi không lớn, nhưng tư chất ngút trời, cho hắn thời gian mười năm, trong thế hệ này ai có thể chống lại hắn?”

Trong lúc nhất thời, khắp Tinh Không đều biết Ngô Luân Hồi nhân nghĩa, đầy nghĩa khí.

Bình Luận (0)
Comment