Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1545 - Chương 1547: Sí Hoàng (1)

Thánh Khư Chương 1547: Sí Hoàng (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Các vị đạo hữu, chúng ta đi, rời khỏi tinh cầu này, ngày nào đó lại đến chinh chiến. Ma đầu Sở Phong, tạm thời giữ lại cái đầu của ngươi, ngày sau tái chiến!” Ngô Luân Hồi hét lớn, sau đó rút lui.

Lúc này, hố không gian siêu cấp đã mở ra từ lâu, chính những người may mắn sống sót đã liên hệ với gia tộc của mình ở đây bày tỏ lòng tốt với Ngô Luân Hồi, tránh để cho hắn đi đường vất vả.

Cứ như vậy, Sở Phong một bước đến nơi, trực tiếp tiến vào chỗ sâu nhất của vũ trụ, đi tới vùng Tinh Hải hưng thịnh và phồn hoa nhất.

“Cuối cùng cũng đến!” Sở Phong cảm khái.

Một khi để hắn vào Đại Mộng Tinh Thổ, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội, một đêm Mộng Đạo Bách Niên, đây là cơ duyên lớn đến mức nào? Hắn rất cần!

“Ha ha, ma đầu Sở Phong, ngươi cũng chỉ có thể làm dữ ở trái đất, ở Tinh Không có các loại cơ duyên, ngươi đều không chiếm được, chỉ có thể ngồi xổm trong hang ổ!”

Trên các nền tảng Nguyên Thú, Hắc Huyết đều có người lên giọng khiêu khích, phát ra âm thanh châm chọc Sở Phong.

Điều này dẫn đến một cuộc tranh luận sôi nổi, một số đối thủ đương nhiên không bỏ qua cơ hội chế giễu này, bỏ đá xuống giếng, vì họ đều biết Đại Mộng Tịnh Thổ mời rất nhiều thiên tài vũ trụ, nhưng không hề cho Sở Phong mặt mũi, chặn ở ngoài cửa.

“Chà, Đại Mộng Tịnh Thổ quả nhiên có khí phách, không gửi thiệp mời cho người nhà giàu mới nổi ở trái đất, xem nhẹ bọn họ, trong lòng ta rất an ủi!”

Có rất nhiều những nhận xét tương tự, những đối thủ đó sôi nổi buông lời đả kích, lời nói khiến người khác khó chịu.

Đối diện bên này, lão Lư và Đại Hắc Ngưu ở trái đất chờ đăng nhập account vàng của Sở Phong, dựa theo lời nói của Sở Phong, tuyên bố nếu Đại Mộng Tịnh Thổ không gửi thiệp mời thì chờ khóc đi!

Lời nói này vừa đăng lên, thực sự khiến cho một số tiền bối nổi tiếng của Đại Mộng Tịnh Thổ khẩn trương, đúng là bọn họ sợ Yêu Yêu hoặc là tên nào đó xách theo Yêu Tổ Chi Đỉnh đột nhiên xuất hiện, đánh bọn họ bất chấp hậu quả!

Nhưng, nghĩ đến tình trạng hiện tại của trái đất thì bọn họ lại an tâm, không thể tiếp tục gây chiến.

Còn nữa, thời điểm yếu nhất của Đại Mộng Tịnh Thở từ trước đến nay đều không lọt khỏi top hai mươi của vũ trụ, thời kỳ này càng hưng thịnh hơn, cho dù top mười hàng đầu cũng không dám động đến bọn họ.

“Đến, đến đến, nếu Sở Phong ngươi dám xuất hiện bên ngoài Đại Mộng Tịnh Thổ của ta, lão phu sẽ quét dọn giường chiếu đón chào, giúp ngươi dắt ngựa Trụy Đặng!”

“Ừm, nếu ngươi dám đến, lão phu sẽ thâm nhập vào một trăm nghìn dặm Tinh Không kính cẩn nghênh đón, lót sen vàng ven đường ngươi đi, xem ngươi dám tới không!”

Người của Đại Mộng Tịnh Thổ mạnh mẽ đáp lại, bắt ép Sở Phong.

“Chúng ta mời Ngô Luân Hồi, Sở Phong ngươi không phục thì cứ việc đến đây đi!” Thế hệ trẻ tuổi của Đại Mộng Tịnh Thổ càng thẳng thắn, trực tiếp khiêu chiến.

“Được rồi, Sở gia gia nhà các ngươi chuẩn bị xuất phát, tất cả các ngươi chuẩn bị khóc đi!” Sở Phong trả lời một cách hùng hồn.

Bất Tử Tinh Hệ, một Tinh Hải tràn đầy năng lượng sống, hành tinh trải rộng sự sống, rất thịnh vượng.

Sách cổ ghi lại, nơi này từng là quê hương của Bất Tử Điểu, chúng nó từng thống trị rất nhiều hành tinh, nhưng lại không có cách nào khảo nghiệm được thời kỳ chiến đấu với ngoại tộc, tổng thể tiêu vong là ở đâu.

Có người nói, Bất Tử Điểu từng thi triển các loại bí pháp, mong được niết bàn trùng sinh, tạo nên vùng tinh vực sức sống bừng bừng.

Nhưng từ đầu đến cuối chúng vẫn không xuất hiện, không thể nhìn thấy loài chim thiêng đó trong khắp vũ trụ này.

Rất khó tưởng tượng, loài thần điểu này song hành với Long tộc sẽ bị tuyệt chủng, thật sự không biết rốt cuộc chúng đã gặp phải đối thủ như thế nào.

“Thời kỳ cận cổ đại có không ít bậc thầy khảo nghiệm, lão tổ tông của tộc ta đã từng nói, Bất Tử Điểu có thể là khai chiến với người dương gian dẫn đến bị giết.” Người đàn ông cao lớn của Thiên thần tộc nói.

Lúc này, đoàn người của Sở Phong đã đi vào Bất Tử Tinh Hệ.

Sở Phong bàng hoàng một hồi, hắn phát hiện mặt trái của các loại chuyện lớn đều có liên quan đến dương gian, từ luyện ngục đến trận chiến ác liệt cổ đại kinh hoàng nhất ở sâu trong Tinh Hải, sau đó là đến vũ trụ hỗn độn.

Sao Phi Hoàng, một hành tinh rất lớn, đứng trong Tinh Không quan sát phía dưới, núi sông tráng lệ, thành phố khắp nơi.

Đám người Sở Phong đi tới, tiếp cận một tòa thành phố to lớn —— thành phố Sí Hoàng.

Thành Sí Hoàng vô cùng nổi tiếng, được xem như là thành phố trung tâm của Bất Tử Tinh Hệ, quy mô bao la hùng vĩ, hết sức phồn hoa, chủng tộc sống ở đó đếm không xuể.

Quan trọng nhất là, nơi này có rất nhiều tràng vực truyền tống, sao Thiên Thần, sao Á Tiên, độ sáng của sao Phật có thể kết nối trực tiếp, đến nơi một cách nhanh chóng.

Cho nên, người đến người đi, có rất nhiều chủng tộc mạnh mẽ đều chọn đến đây để giao dịch, ở chỗ này có thể nhìn thấy mười vị tiền bối nổi danh hàng đầu của Thủy Ma tộc, Đạo tộc, Thiên Thần tộc, Yêu tộc, cũng có thể nhìn thấy các tộc tinh anh xếp top một trăm trong vũ trụ.

Thành phố Sí Hoàng của Bất Tử Tinh Hệ trở thành một mối liên kết, liên thông khắp nơi, có trường thi đấu, cửa hàng thuốc, xưởng bảo vật quý hiếm, cần gì có đó, mức giao dịch mỗi ngày đều là những con số thiên văn.

Sở Phong tới đây một là vì học hỏi kiến thức, hai là đến Đại Mộng Tịnh Thổ rất tiện, có khu truyền tống cỡ lớn riêng biệt, khi đi đỡ lo lại nhanh chóng và tiện lợi.

“Thành phố thật lớn.”

Hắn cảm thán một trận, thậm chí hơi hoa mắt.

Tường thành này quá cao, giống như dãy núi vắt ngang, dùng những tảng đá lớn màu nâu đỏ xây thành, có loại hơi thở viễn cổ hồng hoang, phảng phất còn có mùi máu tươi.

Trên bức tường có ký hiệu lưu chuyển mờ ảo, rất nhiều nam châm và ngọc thạch phẩm chất cao được chôn trong tường thành, bày ra một tràng vực khổng lồ, đủ để ngăn cản đội quân mạnh mẽ tấn công.

Bảo vật quý hiếm thông thường đánh vào bức tường, phỏng chừng tường thành không bị sao mà binh khí sẽ bị bẻ gãy!

Trong thành rất náo nhiệt, Sở Phong cảm thấy hoa mắt, đúng là chủng tộc gì cũng có, Kobold, Ngân Long, Thiên Thần Sa Đọa, Long Tước, Thao Thiết, quá nhiều chủng tộc.

Trên đường người đến người đi, hơi thở thế gian ào ào đập vào mặt.

Sở Phong cảm giác không giống như đi vào một tòa thành phố lớn tiến hóa mà là đi đến thế giới phàm nhân cổ đại.

Đặc biệt là khi hắn nghe thấy tiếng rao bán hàng, nhất thời nhốn nháo trong gió.

“Hồ lô ngào đường, thuốc quý nghìn năm, đi dạo ngang qua đừng bỏ lỡ.”

Sau khi Sở Phong nghe được không nói nên lời, trực tiếp bĩu môi, lừa ai chứ, hồ lô ngào đường nghìn năm kia còn có thể ăn à? Nó bị hỏng từ lâu rồi.

Người tiến hóa bán kẹo hồ lô có lỗ tai nhạy bén, nghe thấy tiếng lẩm bẩm của hắn, lập tức không vui và nói: “Anh bạn, cậu cũng thật không có mắt nhìn, tự cậu nhìn thử xem, đây có phải quả Tử Kim kết quả trăm năm nở hoa trăm nay không? Treo trên cành bảy tám trăm năm, thêm nữa đây không phải là thuốc quý nghìn năm sao?”

Bình Luận (0)
Comment