Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hang động này rất yên tĩnh, ở trên một ngọn núi đẹp đẽ, năng lượng dày đặc, mây mù tràn ngập, cây cổ thụ già trên đỉnh Linh Phong cứng cáp, nước suối róc rách, hạc trắng bay lượn xung quanh.
Cuối cùng, Sở Phong tạm thời từ bỏ Thiên Thần Hô Hấp pháp, U Minh Hô Hấp pháp, đừng nói đến Linh tộc Hô Hấp pháp, hắn đang so sánh Đạo Dẫn Hô Hấp pháp và Bất Tử Điểu Hô Hấp pháp.
Hai loại Hô Hấp pháp này có thể hấp thu dương khí rất nặng, chứng thực cả hai bổ trợ cho nhau, hắn lại có thu hoạch lớn.
“Ơ?!”
Hắn đột nhiên giật mình, trong lòng ngực hắn có một vật nóng lên, hắn nhanh chóng lấy ra, đúng là cái hộp đá kia, bên trong có một hạt giống đang hơi sáng lên và hấp thu dương khí thoát ra từ hắn.
Mấy ngày nay hắn đã cảm nhận được, phát hiện hạt giống có sự khác thường, vì vậy mang theo bên người, muốn quan sát thêm, không ngờ hôm nay lại có biến hóa kịch liệt như vậy.
Trong khoảng thời gian này, Sở Phong thực sự thu thập được không ít dị thổ rất mạnh, nhưng khi hắn thử trồng ba loại hạt giống ở Côn Luân thì lại không có kết quả gì, hắn cảm thấy có thể trình tự dị thổ không đúng.
Không ngờ hôm nay hạt giống này là xuất hiện điều khác thường.
“Dương gian chủng!”
Trong nháy mắt Sở Phong như ánh sáng bùng nổ, hắn đã có thể đoán ra nguyên nhân.
Năm đó cao thủ đệ nhất vũ trụ, các bậc tiền bối tài giỏi của Long tộc đã từng nói, việc tìm Dương gian chủng hình như có liên quan đến hạt giống trong hộp đá.
“Cái gọi là Dương gian chủng là cần dương khí, lúc đầu ta lợi dụng hạt giống nở hoa kết trái để tiến hóa, tuy rằng nó bổ sung năng lượng tinh khí sống, nhưng vẫn tiêu hao dương khí của nó.”
Sở Phong thoáng cái nghĩ thông suốt, nhất thời kích động, đây có nghĩa là có thể cho hạt giống mọc rễ nảy mầm lần nữa và sau đó nở hoa kết trái phải không?
Hắn lập tức phấn chấn lên, ba hạt giống này nhất định khủng bố vô cùng, thậm chí hắn cảm thấy nó còn tốt hơn rất nhiều so với các loại thuốc quý tiến hóa do tổ tiên các tộc trồng trọt.
Cùng lúc đó, núi Côn Luân ở trái đất, Âu Dương Phong đang lột xác, nó đang thức tỉnh trong kén, sau khi nhìn thấy bộ dạng của bản thân, lúc ấy nó khóc òa.
“Ngao ô…Tôi không muốn sống nữa, làm sao có thể đi gặp người khác với bộ dạng này? Làm sao đến Tinh Không đây? Làm sao có thể đi tụ họp với Sở Phong đại náo Đại Mộng Tịnh Thổ? Tôi muốn đi chết, huhu…”
Da mặt của gã dày như vậy, luôn luôn không biết tiết chế, nhưng bây giờ nhìn bộ dạng của bản thân cũng không chịu nổi, hỏng rồi.
“Ha ha, Âu Dương tiểu đệ tỉnh rồi à, lột xác thành bộ dạng gì thế, nhanh chóng ra đây cho chúng ta nhìn xem!” Đại Hắc Ngưu đứng bên ngoài kêu.
Lão Lư cũng nhe răng cửa lớn mắng đến nhăn mặt: “Con trai ơi con trai, mau ra đi, cậu còn có thể xấu hơn thân cóc vằn vàng đầy người lúc trước à?”
“Mấy người để tôi chết đi, đừng có cản tôi, bản thần vương không muốn sống nữa!” Cóc khóc lớn, tru lên ở bên trong, không chịu ra ngoài.
Hổ Đông Bắc nhếch mép cười nói: “Chúng tôi chắc chắn không cản cậu, cậu muốn cắt cổ hay là thắt cổ, dùng dao nhỏ hay dây thừng, chúng tôi sẽ mang đến cho cậu.”
Đại Hắc Ngưu gật đầu nói: “Tôi thấy vẫn nên nhảy sông tự sát đi, Âu Dương huynh đệ cần giúp đỡ không, chúng tôi ném cậu xuống sông nha!”
Mã Vương sờ đầu trọc bóng lưỡng, nói: “Không chết đuối được đâu, cậu ta là động vật lưỡng cư mà.”
Lão Lư bổ đao, nói: “Dùng lửa nướng đi, thịt ếch đồng ăn rất ngon, vừa thơm vừa mềm. Thực ra, ếch luộc cũng được. Người anh em, cậu nói đi, chọn cái chết như thế nào, chúng tôi sẽ thành toàn cho cậu. Con trai ơi cái đồ ngốc…”
Cóc Âu Dương tức không chịu nổi, giãy giụa trong kén, muốn lao ra liều mạng với bọn họ, cuối cùng điên cuồng chảy nước bọt, nói: “Bản thần vương không muốn chết nữa, tôi sẽ quay lại từng bước từng bước trấn áp các người, khinh người quá đáng.”
Lúc này, đám người Thuận Phong Nhĩ Âu Dương Thanh, cụ Lục Thông, Diệp Khinh Nhu đều ở Côn Luân, Hoàng Ngưu vẫy tay gọi Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn đến, kêu anh ta xem rốt cuộc con cóc biến thành hình dạng gì.
Xung quanh, một đám người lập tức lộ vẻ mặt kỳ lạ rồi sau đó hưng phấn, tất cả đều yên lặng, không lên tiếng, ý bảo Đỗ Hoài Cẩn nhìn kỹ một chút.
Hiện tại sau khi Đỗ Hoài Cẩn tiến hóa đến trình độ nhất định, ánh mắt rất sáng giống như hai cái bóng đèn, nhấp nháy tỏa ánh sáng, như có thể xuyên qua mọi chướng ngại vật.
Vèo vèo!
Hai luồng ánh sáng tỏa ra từ trong mắt anh ta, nhìn chằm chằm vào cái kén lớn.
Lúc này, Thuận Phong Nhĩ cũng đi đến, đôi tai bắt gió này của anh ta thật sự quá lớn, có thể vỗ lên, nhanh chóng biến thành một đôi cánh, lắng nghe nhịp tim, nhịp thở và các dấu hiệu sự sống của con cóc.
“Ai, ai đang soi sáng tôi vậy?!” Cóc rất cảnh giác, phát hiện có hai luồng sáng màu vàng chiếu vào.
“Thế nào?” Đám người Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc, Chu Toàn đang chờ mong, nhỏ giọng hỏi Thiên Lý Nhãn, tất cả đều gian tà, muốn nhìn xem rốt cuộc bây giờ con cóc có bộ dạng gì.
“Tuy rằng có kén chặn lại, nhìn không rõ lắm, nhưng hẳn là lột xác thành một con sâu.” Đỗ Hoài Cẩn nói, vẻ mặt của anh ta trông rất kỳ lạ.
“Hả?!” Một đám người kêu lên một cách kỳ lạ, bất luận thế nào cũng không nghĩ ra, cóc sẽ biến thành một con sâu!
“Sẽ không biến thành trùng chín đầu chứ?” Lão Lư nhe răng cửa lớn mắng, liên tưởng phong phú.
Lúc này, Thuận Phong Nhĩ Âu Dương Thanh cũng thấp giọng truyền âm đến mọi người, nói: “Hắn hô hấp bằng má.”
Trong nháy mắt, mọi người hóa đá, phụ nữ như Long Nữ và Diệp Khinh Nhu cũng choáng váng, rốt cuộc con cóc biến thành quái vật gì?
“Các người nhìn lén tôi!” Âu Dương Phong tức muốn hộc máu, cả cái kén lớn lăn qua lăn lại trên vùng núi, nó xù lông lên.
Sau đó, mọi người nhìn nhau, suy nghĩ xem rốt cuộc nó biến thành cái gì.
Tuy rằng Hoàng Ngưu còn nhỏ, nhưng lại nói với giọng điệu đầy kinh nghiệm: “Đây là phản tổ.”
Mọi người chóng mặt, trên thực tế, bọn họ đã nhanh chóng đoán được Âu Dương Phong biến thành cái gì, nhưng nhất định không phải phản tổ, tên này hẳn là đang sinh trưởng ngược.
Đại Hắc Ngưu nhếch mép, nói: “Người anh em, tôi rất hâm mộ cậu, có thể sinh trưởng ngược.” Sau đó, nó hát lên, bộ dạng hào hùng bi tráng: “Tôi thật sự muốn sống thêm năm trăm năm, mượn ông trời năm trăm năm!”
Mọi người đều vỗ trán, lão ngưu này muốn chọc cho con cóc tức chết.
Quả nhiên, con cóc kêu ngao một tiếng to rồi cả cái kén bay tứ tung lên, nói: “Tức chết ông, mẹ nó, tôi lột xác…Lại biến thành một con nòng nọc lớn! Lão ngưu, tôi liều mạng với anh!”
Sau khi chứng thực điều này, tất cả mọi người không còn gì để nói, loại lột xác này cũng quá kinh khủng rồi, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, vẫn là hệ cóc!
Ầm! Ầm!
Núi đá ở nơi này nổ tung, núi thấp sập, con cóc đang nổi điên trong kén lớn, đánh tứ tung vào vách đá xung quanh.
Cuối cùng ngay cả Yêu Yêu và thiếu nữ Hi cũng bị kinh động, một đám người ấn con cóc xuống, đè nó trên mặt đất, mời Yêu Yêu quan sát xem tại sao lại như thế.