Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Anh Phong, cậu trở nên đẹp trai rồi, quá đẹp.” Lão Lư che lương tâm vuốt mông ngựa, vì ông ta sợ Âu Dương Phong lột xác xong sẽ tìm ông ta tính sổ, hung hăng trừng trị ông ta.
Khoảng thời gian trước, lão Lư vui sướng khi người gặp họa, cười nhạo con cóc.
“Thật sao?!” Âu Dương Phong sờ cằm của mình, lập tức ngẩn ra, sao có cảm giác không ổn nhỉ?
“Thật, đẹp trai giống một con thiên nga đen!” Lão Lư liều mạng gật đầu.
Âu Dương Phong sửng sốt, hóa thành một tia sáng và đi đến bờ sông, xem bộ dạng của bản thân, nửa thân dưới của hắn ta giống con rùa núi đen đứng thẳng, nửa người trên giống như thiên nga đen, chỉ là có thêm một đôi cánh dài, điều này khiến cho hắn ta trợn mắt há hốc mồm rồi sau đó hét lên.
Vẫn là Hoàng Ngưu thích nói thật: “Đây là cóc vàng muốn ăn thịt thiên nga trong truyền thuyết, vì lý tưởng, nỗ lực biến ước mơ thành hiện thực!”
“A…”
Âu Dương Phong kêu to, lúc này hắn ta liếc mắt nhìn, chảy nước bọt liên tục, nhìn ai cũng không vừa mắt, điên cuồng đánh lão Lư, đi quyết đấu với lão Ngưu, cho đến cuối cùng, hắn ta chạy khỏi trái đất, mang theo một bụng bực tức, muốn đại náo Đại Mộng Tịnh Thổ và tụ họp với Sở Phong.
Nhiều ngày như vậy, Sở Phong vẫn luôn vận dụng Trộm Dẫn Hô Hấp pháp, Bất Tử Điểu Hô Hấp pháp, đã hấp thu không ít dương khí và bị một hạt giống bên trong hấp thu.
Vào một ngày, hạt giống và hộp đá chôn trong dị thổ cuối cùng cũng có động tĩnh, bắt đất xuất hiện sự sống mạnh mẽ rồi sau đó một gốc cây non mềm chui lên từ dưới đất trong hang động.
Hạt giống sau khi nảy mầm thì phát triển khá kỳ lạ. Lần trước rơi xuống đất, nó biến thành hình dạng một cái bình chứa bảo vật, trên bình có bản đồ sao, có một đốm nhỏ màu vàng giống như mặt trời, xung quanh dày đặc các đốm màu xanh như các hành tinh.
Giờ nó đã nảy mầm, nhú ra từ mặt đất thành một chồi non tràn đầy sức sống. Chồi non có hai lá mầm với hai màu khác nhau, một lá vàng óng ánh như tia nắng bình minh mới hé, một lá xanh biếc long lanh như Ngọc tủy (1). Đến cả rễ cây cũng có màu trắng noãn như Dương chi bạch ngọc (2).
(1) Ngọc tủy: một loại đá quý dòng Thạch anh, gần giống với Mã não nhưng có màu thuần khiết hơn.
(2) Dương chi bạch ngọc: loại ngọc trắng mướt như mỡ dê, bóng mịn, trong suốt, hoàn toàn không có tạp chất.
Nó lớn lên với tốc độ chóng mặt, tỏa ra ánh sáng chói lòa.
Rào rào!
Chồi non đang vươn lên cao lớn với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, phát ra thanh âm như đang gửi lời tri ân đến cuộc sống. Nó toả ra từng tia sáng li ti chói lọi, mang đến hơi thở giàu sức sống.
Lúc này, một cái hộp đá đang được chôn dưới một đống đất lạ phẩm chất cực cao. Đây đều là đất mà Sở Phong vất vả lắm mới thu thập được, ví dụ như đất của hành tinh mẹ Âm Cửu Tước.
Đáng tiếc lần trước mấy người Minh thúc cướp sạch đám Thiên Thần tộc và Linh tộc cũng không để ý tới đám đất lạ này, bằng không sau này Sở Phong cũng không cần phải lo lắng về chuyện đất lạ nữa.
Cây đang sinh trưởng là một cây mây, có lá màu vàng và màu xanh biếc, còn dây mây lại có màu tuyết trắng. Tốc độ lớn lên của nó vô cùng nhanh chóng, cuối cùng cao đến một trượng (3), toàn thân tỏa sáng lấp lánh.
(3) 1 trượng = 3.33 mét
"Ồ, lúc này không cần ánh sao với ánh nắng bình minh mà nó đã ra nụ rồi, không lẽ sắp đơm hoa kết trái rồi sao?" Sở Phong kinh ngạc.
Hắn lập tức cảm thấy nhẹ cả người. Lúc trước nó cần mấy thứ đó hơn phân nửa là do hạt giống thiếu dương khí, mà lúc này đây hắn đã bổ sung cho nó một ít, khiến nó không còn quá "âm hư" nữa.
Hơn nữa, lúc này đây, không tốn quá nhiều thời gian, một đoá hoa lớn bằng một cái mặt người, vừa có màu xanh biếc vừa có màu vàng đã bắt đầu nở rộ.
Tách!
Khi âm thanh của cánh hoa đầu tiên tách ra nhẹ nhàng truyền đến, phấn hoa như bụi tiên rơi xuống, thấm vào ruột gan, khiến Sở Phong cảm thấy cả người nhẹ tênh, sương mù như lấp đầy xương cốt.
Toàn thân hắn phát sáng, mỗi khi hắn hít vào một hơi thật sâu, thân thể lại tràn ngập sức sống mạnh mẽ!
Điều này làm cho hắn kinh ngạc vô cùng. Bây giờ hắn đã thăng cấp đến cấp bậc Xan Hà, loại phấn hoa rơi ra khi hạt giống nảy mầm nở hoa vẫn còn tác dụng với hắn sao?
Không mất bao lâu, hắn liền hiểu được. Hẳn là do đất lạ có phẩm chất cực cao, làm cho hạt giống sau khi nảy mầm, sinh trưởng sẽ nở ra nụ hoa siêu cấp, phẩm chất không thấp!
Bốp!
Sau khi một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, cả cây trở nên sáng chói rực rỡ. Những nụ hoa ban đầu đan xen hai màu xanh lá và vàng đã nở rộ hoàn toàn, chiếu sáng khắp động phủ như vầng thái dương chói loà, kèm theo đó là hương thơm ngào ngạt tỏa ra.
Tiếp theo, màu sắc của cây cũng hoàn toàn thay đổi. Sau khi ánh hào quang lóng lánh qua đi, nó trở nên nhu hòa lại. Nhất là đóa hoa to bằng đầu người trên đỉnh, chiếu ra ánh sáng dịu nhẹ như ánh sáng của những vì sao.
Nhụy hoa mọc lên dày đặc, tất cả đều óng ánh như những cụm sao đang tụ họp lại, chảy ra dòng sông ánh sáng tràn ngập khắp động phủ, nhất là khi những hạt phấn phân tán kết hợp với sương trắng lượn lờ, khiến nơi đây càng giống một bầu trời đầy sao.
Phóng tầm mắt nhìn xung quanh, cảnh tượng trên đầu Sở Phong giống như một biển sao đang từ từ xoay chuyển. Quả là một hiện tượng kỳ lạ!
Nhưng hắn cũng không mấy bận tâm đến chuyện đó, chỉ lo vận dụng phương pháp hô hấp, há mồm hít sâu, dẫn tất cả phấn hoa và sương mù về phía hắn.
Sau gần một năm, cuối cùng hắn lại được cảm nhận niềm vui sướng như lúc trước. Quá trình nở hoa của hạt giống thần kỳ mang đến cho hắn cảm giác mãn nguyện như người nông dân đến mùa thu hoạch.
Lỗ chân lông của Sở Phong dần dần giãn ra. Cuối cùng tất cả sương trắng đều ùn ùn kéo đến, thông qua sự hô hấp và lỗ chân lông trên da mà nhanh chóng được hấp thu.
Mảng nhỏ biển sao do ánh sáng từ phấn hoa tạo thành lay động giữa không trung cuối cùng đều bay vọt vào trong cơ thể của hắn. Ngay lập tức, Sở Phong lấy tinh thần làm màu vẽ, khí huyết làm trang giấy để vẽ nên một cuộn tranh, trong đó hàng trăm tinh thể loé sáng mạnh mẽ cùng nhiều chòm sao dần dần hiện ra.
Đoàng!
Cơ thể của Sở Phong chấn động mãnh liệt, gân cốt, da thịt, máu cùng tinh thần đều giống như trải qua một lần tinh lọc, thậm chí cuộn tranh mà hắn dựng nên lúc ở cảnh giới Tiêu Dao cũng được chải vuốt một phen.
Bùm!
Cuối cùng một tiếng nổ nhỏ vang lên, cái cây đó lại bùng nổ ánh sáng vô cùng rực rỡ!
Sau đó, đóa hoa loá mắt cũng hoàn toàn héo tàn, toàn thân cây đều vỡ vụn giống như trước kia, tuôn rơi ào ạt xuống đất, hóa thành một đống tro tàn.
Chỉ còn sót lại một viên hạt giống lấp lánh như một ngôi sao, ngưng tụ hoàn toàn tinh hoa dồi dào của cả cây là rơi xuống mặt đất.
Nó to bằng một quả trứng bồ câu, giống như là một tinh cầu bị thu nhỏ, với những hoa văn hình mây trên bề mặt, tương tự như hình những chòm sao xuất hiện lúc trước.