Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hang động cổ sâu thăm thẳm, bên trong còn rất rộng lớn. Trứng đá có đủ loại kích cỡ, từ to bằng nắm tay đến to bằng đầu người, thậm chí có cái to bằng cái cối xay, muốn cỡ nào có cỡ đó.
Sở Phong lật qua lật lại từng cái một, vừa đi vừa tiếp tục thúc giục Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp, hy vọng có thể cảm ứng tia cảm xúc đó. Lòng hắn có chút lửa nóng, có khi nào là một quả trứng Phượng Hoàng không?
Nếu đây là sự thật thì giá trị của nó cũng đủ khiến người ta phải điên đảo. Nó không chỉ là chim thần, mà còn là một trong những sinh vật đỉnh cấp nhất. Nếu nó có thể trưởng thành thì ai dám nói có thể trấn áp nó?
Ngoài ra, trong máu của nó còn được truyền thừa Hô Hấp Pháp, tuyệt đối vô giá.
Quan trọng nhất là Sở Phong cũng muốn có.
"Ha ha, em gái, em đáng yêu thế! Ở đây đã trải qua bao nhiêu năm tháng rồi, ngay cả đống trứng chim này cũng bị mấy yếu tố như thời gian, lời nguyền, núi lửa mà trở thành hoá thạch. Em còn rảnh mà đi tìm quả nào còn sống sao? Đừng uổng phí sức lực."
Một vị quý công tử vừa phe phẩy quạt vừa cười cười, phong thái ung dung, muốn bắt chuyện với Sở Phong.
Trên trán Sở Phong nổi lên gân xanh, rất muốn cho hắn một chiêu công kích tinh thần!
Hắn mặc kệ, không thèm nhìn tên đó, tiếp tục tìm kiếm tia dao động đó, muốn nhanh chóng tìm ra quả trứng kia.
Một vài người lục tục vào động, mới đầu ai cũng cảm thấy kinh ngạc, sau đó cười nhạo hắn. Tuy vậy, nhìn thấy khuôn mặt thanh tú vô song của hắn, cũng không ai tiến đến châm chọc. Không có cách nào, người "xinh đẹp" như thế luôn luôn có ưu thế.
Phần lớn mọi người đều hiểu lầm hắn là một thiếu nữ ít trải sự đời, thậm chí có người tiến hóa còn nhiệt tình tiến lên hỗ trợ, hành động tỏ vẻ xun xoe rất rõ ràng.
Cuối cùng, sau khi hắn lộ ra khí tức vô cùng khủng bố, mấy người lưu lại dần dần đi hết, chỉ còn lại một mình Sở Phong ở trong này tìm kiếm, vô cùng thanh tịnh.
"Tên nào còn dám lộn xộn ta bán hết bọn mi!" Sở Phong nghiến răng nghiến lợi, sau đó đá từng quả trứng một. Không còn biện pháp nào khác, trứng đá quá nhiều, tìm không hết nổi.
Tia dao động kia thập phần cổ quái, khi xa khi gần, trước sau không thể xác định nó ở nơi nào.
"Chim nhỏ, ta là cha ngươi đây, mau ra đây đi." Sở Phong ở trong này dùng lực tinh thần truyền âm, thanh âm vang vọng trong hang đá.
Nhưng mà cũng giống như hòn đá chìm xuống đáy biển, tuyệt nhiên không nhận lại hồi đáp. Cái mặt già của hắn đỏ bừng, cảm thấy mình như một ông chú kì lạ đang dụ dỗ con nít.
Bùm!
Sở Phong thúc đẩy Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp lên mức cao nhất. Quanh thân hắn toả ra ánh hào quang, bao trùm cả mấy quả trứng đá xung quanh, khiến chúng gần như bị cháy rụi.
"Nếu là trứng Phượng Hoàng, hẳn là sẽ không sợ lửa."
Trên mặt đất, từng quả trứng đá bị nung nóng đến nứt vỡ, không ít quả đã tan chảy thành dung nham, bởi vì Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp quá lợi hại và nhiệt độ Sở Phong toả ra cao kinh khủng.
Đến lúc sau, cả hang động cổ đều bao phủ trong dung nham, tất cả trứng đá đã bị nóng chảy, nhưng hắn vẫn không tìm được quả trứng thần đặc biệt ở đâu.
Sở Phong vô cùng thất vọng. Cả nơi này đều bị nhấn chìm trong lửa, ngay cả không khí từ miệng và mũi hắn thở ra đều bị bốc cháy, trông hắn như một con rồng hình người đang thở!
Hang động cổ xưa mà hắn đang đứng đã bị hắn mở rộng ra gấp nhiều lần. Vách đá đang tan ra, chảy ra ngoài theo lối vào của hang động, tụ lại thành một dòng thác dung nham đổ xuống mặt đất.
"Hửm?!"
Đột nhiên, Sở Phong nghe được một tiếng "tõm". Một vách đá sau khi bị ngọn lửa từ Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp nung chảy đã rơi xuống một vật gì đó, nổi lên trên dòng dung nham.
Mấy vách đá trước đó đều bị nung chảy hết, không có vật gì rơi xuống.
"Vù" một tiếng, Sở Phong đã vọt đến chỗ vật đó nhanh như thể nó gần trong gang tấc, vung quyền xua đi lớp dung nham, liếc mắt đã nhìn thấy một quả trứng có màu xám.
Nó trông xám xịt, lớn bằng một nắm tay, vỏ ngoài là một lớp đá, sớm đã trở thành hoá thạch không biết bao nhiêu năm rồi.
Hơn nữa, trên vỏ trứng có một ít vết rạn, chiếm nửa diện tích quả trứng, khá là nghiêm trọng.
Sở Phong thở dài, trứng đã hoá đá, còn bị vỡ rồi nữa thì ấp sao được? Nhưng mà quả trứng này cũng kỳ quái, không bắt lửa mà cũng không bị nóng chảy.
Hắn lại vận chuyển Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp, cơ thể bốc lên một ngọn lửa lớn bao trùm quả trứng này.
"Ủa?!" Sở Phong giật mình. Một nửa ngọn lửa không thể dính vào quả trứng mà lại biến mất không rõ lý do, còn dương khí tạo ra khi vận chuyển Hô Hấp Pháp cũng bị quả trứng đá này hấp thu.
Hắn áp tay vào vỏ trứng, cẩn thận dò xét, rốt cục cũng cảm nhận được tia dao động như có như không kia, quả đúng là quả trứng này.
Chỉ khi vận dụng Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp mới có thể có cảm ứng được, cách khác sẽ không có hiệu quả.
Sở Phong trong lòng rung lên, vô cùng kích động. Đây không lẽ là một quả trứng thần? Hắn quyết đoán thu nó vào, chỗ này cũng không thích hợp để nghiên cứu!
Hơn nữa, mục đích chính của hắn khi đến đây là tìm kiếm cỏ Niết Bàn chín lá để nâng cao lực tinh thần.
Sở Phong vọt một cái liền tiến vào chỗ sâu bên trong sơn động phức tạp. Lối đi ở nơi này giống như một mạng nhện, rất nhiều lối đan xen với nhau, lúc trước cũng từng có người đi lạc.
Rầm!
Dung nham sục sôi, toả ra từng đợt sóng nhiệt vô cùng mãnh liệt trong sơn động. Một dòng dung nham lớn đánh úp về phía Sở Phàm, nhưng đã đến cảnh giới này thì hắn không hề bị ảnh hưởng, ung dung xuyên qua nó.
Hắn đi dọc theo một đường hầm hình xoắn ốc hướng xuống lòng đất, bởi vì truyền thuyết nói rằng sào huyệt của chim Bất Tử ở dưới núi lửa, trước mắt đó chính đích đến của hắn.
Quả nhiên càng đi sâu xuống dưới, nhiệt độ càng ngày càng tăng, nhưng đường đi cũng càng rắn chắc, dần dần không thể phá hủy, bề mặt còn hằn dấu vết lưu chuyển của dòng nham thạch.
Rốt cục, Sở Phong cũng đi đến chỗ sâu nhất. Bên dưới không tối tăm chút nào, bởi vì ánh lửa đã chiếu sáng lên nơi đây.
Hắn có chút kinh ngạc, dưới đây quả nhiên là một vùng nham thạch mênh mông như biển lớn, phóng mắt cũng không nhìn thấy bờ. Trong biển nham thạch có một vài hòn đảo nhỏ, lúc này có không ít người tiến hóa đang bay qua bay lại để sục sạo.
Sở Phong bọc thêm một tầng giáp trụ bao trùm toàn thân. Đương nhiên đống này đã được tế luyện qua một lần, nguyên nhân là bởi giáp trụ, binh khí trên người hắn đều là hàng phi pháp, món nào cũng lột từ trên người đám thánh nữ, thánh tử, không thể nhơn nhơn bày ra trước bàn dân thiên hạ được.
Hắn trùm luôn cả mặt hắn lại, tránh những phiền toái không cần thiết. Bởi vì hắn nắm giữ Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp, ở trong này có rất ưu thế rất lớn, có lẽ sẽ có thu hoạch không nhỏ.
Trong nháy mắt, toàn thân hắn bốc lên một ngọn lửa thần, lập tức băng qua biển nham thạch, phóng ra lực tinh thần mạnh mẽ để thăm dò xung quanh.
"Ồ?!"
Mới chưa được bao lâu, hắn đã cảm ứng được gì đó. Hắn lấy làm kinh hãi, Hô Hấp Pháp của tộc chim Bất Tử ở trong này quả nhiên có tác dụng, có thể cảm ứng được mọi nơi trong biển nham thạch.