Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1562 - Chương 1563: Đạo Tặc Điên Cuồng (1)

Thánh Khư Chương 1563: Đạo tặc điên cuồng (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Giết!” Sở Phong hét lớn, tấn công qua, sử dụng toàn lực, sau khi khai triển Đại Nhật Như Lai quyền, hai quyền như hai vầng mặt trời đang chìm nổi, trấn áp nơi đây.

Một đám hải tặc, cho dù là cảnh giới Tố Hình cũng không chịu nổi, bị chấn động bay ra bốn phía, một đám há miệng hộc máu.

“Vịt hoang cõng nồi đen, nộp mạng đi!” Sở Phong quát lớn, đánh tới Âu Dương Phong.

Gương mặt Âu Dương Phong lập tức đen như đáy nồi, vốn đủ uất ức rồi, lột xác thành một con thiên nga đen cõng cái vỏ rùa, kết quả còn bị người ta gọi là vịt?

Gã cho rằng, Sở Phong cố ý đâm vào tim thiên nga gã.

“Tức chết bổn thần vương rồi, Ngô Luân Hồi ngươi nộp mạng cho ta, bồn thần vương đánh không chết ngươi!” Âu Dương Phong quát.

Gã có một đôi cánh thiên nga đen, đồng thời cũng có một đôi tay, bây giờ vỗ cánh đến, vù vù, giống như một luồng tia chớp đen xẹt qua vũ trụ, lập tức đánh về phía trước, trực tiếp đánh tới một quyền.

Ầm!

Giữa hai người nổ lớn, năng lượng sục sôi, Âu Dương Phong sử dụng võ công thần thú truyền thừa trong huyết mạch gã, theo lời nguyền bị cái vạc của yêu tổ nấu luyện hết, các loại mảnh dấu vết thần thú trong máu gã đều hồi phục, đã nắm giữ nhiều tuyệt học.

“Hử?” Sở Phong kinh ngạc, âm thầm truyền âm nói: “Không phải ngươi thật sự là con cóc chết tiệt kia chứ?”

Mặc dù máu và tinh thần của tên này đều biến chất không giống lắm, nhưng mà, tật xấu liếc mắt nhìn người không thay đổi!

Lúc này, vừa đánh nó vừa phun nước miếng.

Đây cũng không phải ai khác, ngoại trừ con cóc Âu Dương thì không tìm được con thứ hai đâu!

Phù!

Âu Dương Phong há miệng, trong miệng chim dài nhỏ kia vậy mà lại phun ra mưa lớn, ào ào tung tóe, xối cả Tinh Không.

Sở Phong không nói gì, tuyệt đối là con cóc kia, xem ra là hiểu lầm.

“Sao ngươi lại trở nên khó coi như vậy?” Hắn không nghĩ liền mở miệng nói một câu thật lòng.

“Ông đây liều với ngươi, vừa gặp mặt đã làm nhục ta!” Hai cánh Âu Dương Phong mở ra, hóa thành một luồng tia chớp đen vây quanh Sở Phong đột nhiên tấn công, tốc độ này quá dọa người rồi.

Sở Phong lộ ra vẻ mặt đáng sợ, tốc độ này của Âu Dương Phong là nhanh nhất trong những người cùng thế hệ hắn từng gặp, Sở Phong cố gắng đẩy kỳ thuật này mới có thể so đo dài ngắn với đối phương.

“Lão Lư nói ngươi trở nên anh tuấn, đại lão Hắc cũng nói ngươi phong lưu phóng khoáng, ai biết vậy mà ngươi lại đi cõng vỏ rùa, ngươi.... không phải là bị Quân Đà nguyền rủa đó chứ?”

Sở Phong giải thích, nói đến cuối càng lộ vẻ nghi ngờ.

Hắn không giải thích còn đỡ, vừa nói xong, trực tiếp tạo thành hai lần tổn thương, khiến gương mặt đen của Âu Dương Phong bắt đầu xám ngắt, giống như ăn phải một con chuột chết vậy, bị nghẹn trong họng.

“Thao, ngươi có thôi đi không, ông đây không chết không thôi với ngươi!” Âu Dương Phong bị chọc tức đến nỗi bắt đầu mắng người, nói toàn lời thô tục, như phát điên thi triển võ công thần thú.

Sở Phong kinh ngạc, Âu Dương Phong điên cuồng như vậy quả thật đáng sợ, mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước, hơn nữa vậy mà còn tiến hóa đến hậu kỳ trong Xan Hà, thần tốc!

Nếu như không phải gần đây hắn sử dụng một viên dương gian chủng tiến hóa, con cóc này dường như đã theo kịp bước tiến hóa của hắn rồi.

Sở Phong không muốn dây dưa với gã nữa, ấn đường phát sáng, mạnh mẽ toát ra, đó là tinh thần thực chất hóa!

Ầm!

Hắn ngưng tụ tinh thần, hư không chấn động nổ vang, con cóc kêu lên quái dị, cảm thấy đầu muốn nứt ra, cho dù trong võ công thần thú có cách tu luyện tinh thần, gã ngưng tụ thành lá chắn cũng không ngăn được, quyết định bỏ chạy!

Xung quanh, những hải tặc giúp đỡ kia, kết quả dưới ánh sáng tinh thần chiếu rọi của Sở Phong, những người này đều ôm đầu hét to, toàn bộ đều hôn mê đi.

Đây đã là kết quả do Sở Phong nương tay, nếu không thì, đòn sát thủ này của hắn vừa ra, tuyệt đối có thể giết chết một đám đại cao thủ trong một giây, đây là một thủ đoạn đáng sợ gần như vô địch!

Âu Dương Phong đứng xa xa, tìm bậc thang cho chính mình, nói: “Không đánh nữa, nể tình ngươi vi phạm lần đầu, Âu Dương đại gia không so đo với ngươi, muốn trách cũng phải trách con lừa và lão Ngưu kia, đợi gặp mặt lần nữa xem ta có đánh chết bọn họ không!”

Sau khi vào tàu chiến, Sở Phong vừa uống rượu ngon vừa nhìn con cóc, sắc mặt kỳ lạ, lột xác cũng triệt để quá rồi, từ máu thịt đến linh hồn, hoàn toàn không dính dáng đến con cóc, đây là một con thiên nga đen, mọc hai cánh, cõng một cái vỏ rùa đen lớn.

Âu Dương Phong bị hắn nhìn chằm chằm như thế, lại muốn xù lông!

Sở Phong nói: “Ta nói này, con đường tiến hóa này của ngươi thật khúc khuỷu quá rồi, lúc trước là thân cóc, đầu xám ngắt, bây giờ là thân vịt hoang, còn cõng nồi đen, cuộc đời thật sự bất đắc dĩ, ngươi muốn nếm hết đau khổ thế gian, mới có thể xán lạn cuối cùng à?”

“Mẹ nó!” Âu Dương Phong nhảy dựng lên, lại muốn đập chết hắn.

Sở Phong vội vàng sử dụng lực tinh thần mạnh mẽ hù dọa, uy hiếp gã, cuối cùng cũng khiến gã tức giận bất bình bình tĩnh xuống, ở đó liếc mắt nhìn người.

“Ta nói cho ngươi biết, ông đây là thần thể thiên nga, cộng thêm sức phòng ngự đệ nhất thiên hạ, ngươi nhìn kỹ cho ta, đừng nói năng lung tung!”

Sở Phong chế nhạo, nói: “Được rồi, ngươi đừng thêm sáng cho mình nữa, thiên nga đen đại biểu điềm xấu ngươi biết không, bay đến đâu nơi đó xui xẻo. Bọn tài phiệt vũ trụ sợ nhất cái gì? Chính là sợ bay đến một con thiên nga đen!”

Âu Dương Phong muốn đánh người, vốn dĩ cóc biến thành bộ dạng này đã đủ buồn bực rồi, kết quả gặp lại bạn bè cay độc không cần mặt mũi này, ngày hôm nay không có cách nào qua được.

Sau đó, gã quả quyết rống lên.

“Lấy danh nghĩ Thiên Thần, khởi hành, đi chinh chiến!”

Âu Dương Phong trút hết những oán giận bất mãn lên việc đánh cướp, trực tiếp bắt đầu một đoạn truyền thuyết đại đạo.

“Bẩm báo thần vương đại nhân, lân cận phía trước rìa Tinh Vực của Phật tộc cai trị, phát hiện tài nguyên trên Tinh có tòa cổ tháp, chúng ta có cần đi đường vòng không?”

Một đạo tặc râu mép bẩm báo, chỉ có một con mắt, là Độc Nhãn Long tiếng tăm lừng lẫy trên thuyền, là cao thủ hậu kỳ cảnh giới Tố Hình, nhưng bị con cóc này hàng phục.

“Dựa vào cái gì mà đi đường vòng, cho dù là miếu hòa thượng, cũng cướp sạch cho ta, lấy danh nghĩa Thiên Thần, chinh chiến!” Âu Dương Phong vẫy tay, để bọn họ lao ra.

Cuối cùng, Âu Dương Phong công phá ngôi miếu này, đánh ngất mấy tên đầu bóng lưỡng, lục soát cả buổi trời cũng không phát hiện ra thứ gì đáng giá, nguyền rủa một hồi.

“Áo cà sa này không tồi, tạm đi, bổn thần vương nhận cho vui.” Con cóc cướp đi bảo vật trấn chùa, một chiếc áo cà sa đỏ, khoác lên người mình, nói: “Xuất phát, đến nơi tiếp theo!”

Nhưng mà, tàu chiến không có đi sâu vào trong Tinh Vực của Phật tộc cai trị, chỉ lướt qua, bắt đầu tiến hành bước nhảy không gian.

“Bẩm báo thần vương, đã đến gần Đại Mộng Tịnh Thổ, đây chính là Tinh Hệ chúng ta phải hội họp, có muốn bỏ chiến cờ đạo tặc không, đi bái phỏng trước, bày tỏ ý tốt?” Đạo tặc Độc Nhãn Long xin ý.

Bình Luận (0)
Comment