Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Các vị, có duyên gặp lại.” Bạch y công tử nói xong, cơ thể phát ra ánh sáng, một lá bùa vàng bao phủ chủ tớ ba người, chớp mắt đã biến mất.
Tiết tấu kiểu này, khiến Sở Phong hắn ngẩn người ra, ban nãy hắn nhìn hoa bất tử trong hộp ngọc, chắc chắn là thật, khiến cho tinh thần hơi chịu phải đả kích, vậy mà lại là đại dược chân chính?
Cũng chính vì thế, vốn dĩ hắn còn muốn quyết chiến cùng người của Hỗn Độn Thiên Thần cung, kết quả lại làm cho hắn chần chừ, để ba người kia biến mất trước mắt hắn.
“Bạch y công tử của Hỗn Độn Thiên Thần cung thật là hòa nhã, lịch sự, vậy mà còn chủ động nhận sai.” Có người cảm thán, nói: “Tất cả đều là lỗi của tên tay sai ác độc kia.”
“Hòa nhã, lịch sự cái rắm, Huyết Phượng Đằng chúng ta bị cướp rồi, ngươi đến muộn, không bị vơ vét, thật là đứng nói chuyện không đau eo!” Có người bác bỏ, rỉ máu trong tim.
Có người khuyên rằng: “Không sao, không phải y nói rồi sao, có thể đến Thiên Thần tộc đòi bồi thường, với thân phận của y mà nói sẽ không nuốt lời đâu.”
“Này cũng đúng, quay về sẽ đến!” Một vài người buồn bực phụ họa theo.
Sở Phong cảm thấy kỳ lạ, chuyện này có hơi quái đản.
Nhưng mà, hắn không dám nán lại, quả quyết trốn đi, dù sao hắn cũng là người thắng lớn, vô cớ có một đóa hoa bất tử, là đại dược hiếm thấy chân chính trên thế gian!
Sở Phong biến mất, trở về thành Sí Hoàng thuê một động phủ bế quan, trực tiếp cắn nuốt cỏ Niết Bàn chín lá, chỉ trong thời gian hai ngày mà thôi, lực tinh thần của hắn sẽ tăng gấp đôi!
Không nghi ngờ gì, bây giờ nếu như còn thi triển tinh thần công kích thuật, tuyệt đối sẽ càng đáng sợ, đây là một đòn sát thủ kinh khủng!
Đợi sau khi Sở Phong xuất quan, lập tức liên lạc Âu Dương Phong, hỏi y đang ở đâu, đang làm gì.
“Làm hải tặc ở ranh giới các ngôi sao, cướp bóc xung quanh.” Âu Dương Phong khá thẳng thắn, không che giấu gì, giống như đang làm một chuyện rất vinh dự và vẻ vang vậy.
“Ngươi có chút triển vọng đi được không?” Sở Phong xem thường.
“Ngay cả thần tử, thánh nữ ngươi cũng bán, ta làm hải tặc thì đã sao? Đây là sống bằng sức mình, rất vinh dự biết không!” Âu Dương Phong phản đối, sau đó, y lại mời Sở Phong, nói: “Ta đang định tìm ngươi, nhập bọn với ta đi, tranh thủ trước khi Đại Mộng Niết Bàn, làm thật lớn, cướp đủ tài nguyên tiến hóa.”
Y giới thiệu bản thân đã gia nhập một tập thể hải tặc ranh giới vì sao, nay đã tự mình dẫn một đám người khống chế một tàu chiến thế giới, trở thành tiểu thủ lĩnh một phương.
Sở Phong không nói gì, mới mấy ngày chứ, tên này đã trở thành một đầu sỏ trong đám hải tặc, còn có thể tọa trấn một phương? Đây là nhân tài, hay là phát rồ quá rồi?
Âu Dương Phong nói: “Ta nói với ngươi, nghề này rất có tiền đồ, cùng ta giả mạo Thiên Thần tộc, cướp bóc xung quanh, cam đoan lời lớn, hơn nữa dù sao có người mua đơn, giúp chúng ta trả nợ!”
“Tình huống gì thế?” Theo bản năng Sở Phong cảm thấy ở đây có vấn đề.
“Ngươi không biết sao, hai ba ngày nay đạo tặc điên cuồng gây án, giả mạo sứ giả Thiên Thần cung trong Hỗn Độn, liên tiếp cướp sạch mấy tinh hải, làm sứ giả chân chính của Hỗn Độn Thiên Thần cung phát điên, truy sát khắp thế giới. May mà bổn thần vương anh minh, vừa nghe thấy, đã quyết định bắt chước bọn họ, cùng giả mạo gây án, thu hoạch..... rất lớn!”
Sau khi Sở Phong nghe xong trợn mắt há mồm, hắn lập tức biết thân phận của ba người hai ngày trước, đạo tặc!
Rất rõ ràng, thực lực ba người kia hẳn là tương đương, phát hiện không phải đối thủ của Sở Phong, cho nên cuối cùng mới hòa nhã, lịch sự như vậy, tất cả đều là vì ổn định người có mặt, khiến bọn họ có thể kịp thời kích hoạt lá bùa đó, thong thả bỏ chạy.
Chỉ là trước khi đi, ba người kia còn khiến Thiên Thần tộc vác nồi, nói để người chịu tổn thất đến Thiên Thần tộc đòi bồi thường, đúng thật là thiên tài.
“Đến đây, cùng làm lớn với ta, lấy danh nghĩa Thiên Thần đi chinh chiến!” Âu Dương Phong kêu gọi Sở Phong lập tức lên đường, hội họp với y.
“Ngươi sao có thể.... làm ra chuyện như vậy?” Sở Phong rất nghiêm túc, sau đó la lên: “Nói mau, ngươi ở đâu? Không thể một mình gây án nữa, đợi ta cùng ra tay!”
Âu Dương Phong: “.....”
Sau đó, Sở Phong quyết định lên đường, nhờ một toà truyền tống trận khổng lồ của thành Sí Hoàng đi vào tọa độ Tinh Không đã hẹn với Âu Dương Phong lúc trước.
Vũ trụ lạnh âm u, ánh sao tối tăm, Sở Phong đợi một mình rất lâu, vắng vẻ không có tiếng động, chỉ có ở thời điểm này hắn mới suy nghĩ, tu hành như vậy rốt cuộc có ý nghĩa không, thậm chí nói cách sống thế này có giá trị không, quỹ đạo đời người không thể đoán trước cuối cùng sẽ trở về nơi nào?
Sở Phong rất bình tĩnh, có lúc hắn cũng nghĩ, bản thân mình có phải sẽ có một ngày chết đi giống như những kẻ địch kia, trên tinh cầu hoang vắng, hay là trong vũ trụ lạnh lẽo, bị đối thủ giết chết không muốn người biết, chết ở nơi đất khách, chết không rõ ràng.
Hắn dùng sức lắc đầu, không suy nghĩ tiếp nữa.
Ầm!
Không xa, vũ trụ hư ảo lạnh lẽo nứt ra, một chiếc tàu chiến kim loại màu đen dài mấy ngàn mét bay ra, khí thế hào hùng, lạnh lẽo âm u, khiến người ta khiếp sợ.
Không nghi ngờ gì, đây chính là thuyền hải tặc Tinh Tế.
Tàu chiến trực tiếp mở ra, một đám hải tặc xông ra, người cầm đầu một thân áo choàng đen, bao phủ toàn thân, bao gồm cả đầu và khuôn mặt.
“Cướp sạch hắn cho ta!”
Giọng nói vịt đực hô lên, đương nhiên là dùng tinh thần truyền âm, mô phỏng chất giọng đáng lẽ nên có.
“Ngươi đừng làm loạn!” Sở Phong cười nhẹ, ở đó cảnh cáo, đồng thời hắn hơi mong đợi, Âu Dương Phong rốt cuộc đã lột xác thế nào? Cuối cùng cũng được gặp.
“Bổn thần vương ở đây, nghe hiệu lệnh ta cùng nhau lên!” Người tiến hóa trong áo choàng đen hô lớn, sau đó một đám hải tặc ùn đến, chín phần đều đang ở cảnh giới Tố Hình, từng người thực lực cao thâm.
Sở Phong không nói hai lời, bắt đầu nghênh chiến.
Ầm!
Trong chớp mắt, toàn thân hắn phát ra thần quang, lấy Xan Hà thế giới nghênh chiến với một đám hải tặc Tố Hình, nhất thời khiến mảnh hư không lạnh lẽo này rực cháy lên.
Trong chốc lát, phi kiếm phát ra ánh sáng, bí bảo lấp lánh, năng lượng phù văn ngang dọc kích động!
“Bắt lấy hắn, trên người người này có vô số bảo vật!” Người tiến hóa trong áo choàng đen hô lớn.
Sở Phong rất cẩn thận, hai mắt lóe ra ánh sáng vàng, nhanh chóng sử dụng hỏa nhãn kim tinh, nhìn người mặc áo choàng, hắn thật sự sợ đúng lúc bị một đám hải tặc khác chui vào kẻ hỡ.
Bởi vì, ít nhất thông qua linh hồn hơi thở, hắn không cảm thấy được Âu Dương Phong quen thuộc đến đây, lẽ nào lột xác triệt để như vậy sao?
“Mẹ nó, suýt nữa mắc mưu thật rồi, một con vịt hoang cõng nồi đen, mẹ nó, dám giả mạo huynh đệ ta, ngươi nộp mạng cho ta!” Sở Phong hét lớn.
Hắn nhìn ra được gì? Áo choàng đen rơi xuống, một con chim ác cõng một cái vỏ rùa đen kịt, thò đầu ra nhìn, đây tuyệt đối là hai kiểu với Âu Dương Phong.
Hình dáng không giống, căn bản không phải thần thú, hơn nữa ngay cả khí tức tinh thần cũng không giống.