Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1570 - Chương 1570: Kim Thân Bất Bại (2)

Thánh Khư Chương 1570: Kim Thân bất bại (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà đám người đang quan sát ở phụ cận cũng to mồm kêu giết Sở Phong, quả nhiên là muốn tiến lên động thủ. Thế nhưng ngoại trừ to mồm thì người có thể dùng hành động thực tế lại rất ít.

Bởi vì bọn họ vì cơ duyên và tạo hóa mới đến đây, chuyện quan trọng nhất là tranh đoạt cơ hội ngộ đạo trong Đại Mộng Tịnh Thổ.

Lúc này, Sở Phong danh chính ngôn thuận mà lên tiếng lần nữa: “Ta, Ngô Luân Hồi, cây ngay không sợ chết đứng, cùng mấy vị tiên tử đây chính là bạn thâm giao, nhỏ hơn bọn họ mấy tuổi, đều coi ta là thân đệ đệ mà kết nghĩa kim lan, nào có xấu xa như các người nghĩ!”

Bẻ lại quá gắt khiến quần chúng sợ ngây người.

Sở Phong nghiêm nghị nói tiếp: “Chúng ta quen biết đã lâu, hai bên cũng không phải người ngoài, chút gần gũi này thì tính là cái gì? Không thuộc vào phạm trù khác, tình tỷ đệ mà thôi! Ta đã giải thích rõ ràng, kẻ nào om sòm từ nãy đến giờ cũng nên ngậm miệng rồi, bằng không, chỉ cần khiến ta nghi ngờ thì sẽ hành động như hạng người mà các ngươi gán cho ta đấy!”

Ngôn từ của hắn đơn giản, âm thanh rất cao trực tiếp vang dội bên tai mọi người, khiến cho một đám người đang nổi giận bừng bừng cũng không khỏi xịt ngỏm.

Vì để chứng minh lời vừa nói, Sở Phong còn mỉm cười nhìn mấy người Ánh Trích Tiên, Nguyên Viện cùng Chu Tước tiên tử, để các nàng chứng minh quan hệ tỷ đệ của bọn họ rất tốt.

“Ừ, ha ha...” Nguyên Viện cười một tiếng, nét mị hoặc trời sinh liền tản ra,đôi mắt to tròn quyến rũ lay động. Dưới loại tình huống có liên quan đến danh dự như thế này, có thể không chấp thuận được sao!

Chẳng lẽ lại nói nàng ta đích thực không có quen biết gã nam tử đang lôi lôi kéo kéo này?

Có điều, nếu cẩn thận tính ra thì các nàng cũng thực sự có quen biết, ít nhất thì loài chim bất tử sống ở Hỏa sơn kia thì các nàng cũng nhận biết.

Sau đó Nguyên Viện vô cùng bình tĩnh mà rút cánh tay tuyết trắng kia lại.

Đồng thời, Ánh Trích Tiên xem ra chính là nhân vật cấp tiên tử lạnh lùng, thánh khiết như trăng, tính cách cũng rất bình đạm, bởi vậy nàng ta không nói bất cứ điều gì.

Đương nhiên, hết thảy cũng cùng Sở Phong nhấn mạnh lần nữa, bản thân chính là quan hệ tỷ đệ, trước hết cứ phải khiến mọi người không chú ý cái đã.

Ngô Luân Hồi, một nhân vật mới nổi, danh tiếng của thiếu niên khủng bố này chấn động cả tinh không, dám đến Địa Cầu chém giết đại ma đầu Sở Phong, cuối cùng còn có thể toàn thân mà rút lui, quả nhiên khiến người ta khiếp sợ.

Thử hỏi, nếu đổi thành bọn họ đi Địa Cầu quyết chiến với Sở Phong, liệu còn mấy người có thể thong dong rời đi như thế?

Giờ phút này, sau khi đám người kia biết rõ ngọn ngành mọi chuyện thì đều bị chấn động không nhẹ!

Cái quái gì thế! Âu Dương Phong muốn trợn trắng mắt, nó còn muốn nhìn dáng vẻ chật vật của Sở Phong khi bị vây khốn trong đám người kia cơ mà, làm sao tên kia chỉ dùng hai ba câu đã thoát được rắc rối rồi?

“Nghĩa bạc vân thiên (3), Ngô Luân Hồi huynh đệ, chúng ta cuối cùng cũng lại thấy được ngươi!”

(3) Nghĩa bạc vân thiên: Dùng để hình dung tinh thần đấu tranh chính nghĩa vô cùng cao thượng.

Lúc này bỗng nhiên có người la lớn, nhanh chân chạy đến bên cạnh Sở Phong, sắc mặc vô cùng kích động.

Có tới mười mấy người thuộc các tộc quần khác nhau lao ra, bọn họ đều là che chở cho thiếu chủ nhà mình, là thần tử, sau khi nhìn thấy Sở Phong liền vui sướng hoan hô.

“Huynh đệ, nghĩa khí a, sang trọng a, cuối cùng cũng gặp lại ngươi!”

“Lần trước ân cứu mạng ta còn chưa có báo đáp đâu.”

“Là tên nào đang vu hãm Ngô huynh, chẳng lẽ bọn chúng không biết người nghĩa khí nhất thế gian này chính là huynh sao, nghĩa bạc vân thiên a!”

“Nếu không phục thì các người cũng đến Địa Cầu một chuyến đi. Huynh ấy không bỏ đồng bạn của mình, xả thân cứu giúp, người như vậy mà các ngươi còn ở đó chỉ trích, đúng là không biết xấu hổ!”

Giờ phút này, Sở Phong không cần tốn hơi phí lời thì đám người vừa đến đã bùm bùm chát chát lớn giọng ca ngợi hắn một tràng.

Gì mà nghĩa bạc vân thiên? Mũi của Âu Dương Phong suýt chút nữa thì lệch khỏi vị trí, nó hao phí tâm tư sức lực như thế, lại còn đích thân can dự vào cùng đám người kia hố Sở Phong. Cái gọi là cao thượng, nghĩa khí, tất cả đều là lừa gạt! Thế nhưng lúc này lại trở thành mỹ danh của Sở Phong ngay trước mắt mọi người.

Lúc này, ánh mắt ai nấy nhìn về phía Sở Phong cũng hiền hòa lạ thường, vẻ mặt lúc này đã biến thành biến thành dáng vẻ khác, bởi vì có không ít bộ tộc đều đã chịu thiệt trên Địa Cầu.

Mà một thiếu niên lại dám đi chinh chiến Địa Cầu, dám đối đầu khiêu chiến với đại ma đầu Sở Phong, đây chính là người nhà mình a, là minh hữu mạnh mẽ dám làm dám tiến!

Nhất là mấy chủng tộc có con cháu bị bán đi, đại biểu của bọn họ, cấp thiên tài vũ trụ của bọn họ hiện tại đều nở nụ cười hiền hòa ấm áp với Ngô Luân Hồi.

Âu Dương Phong rất muốn chửi người, nó vô cùng muốn nói tục!

“Ta X!” Nó thực sự chịu không nổi nữa, chuyện này... cái gọi là nghĩa bạc vân thiên quả thực chính là một bảng hiệu vàng kim, trong lúc vô hình đã làm cho Sở Phong gia cố thành kim thân bất bại!

Sau đó một đám người đều tiến về phía Sở Phong, luôn miệng chào hỏi “Ngô Luân Hồi”, coi hắn thành nhân vật vô cùng cường đại, là người có khả năng kết minh!

Không ít người nhiệt tình vô cùng, bởi vì bọn họ biết rõ người có khả năng ngang tài ngang sức với đại ma đầu Sở Phong đáng sợ cỡ nào, thành tựu trong tương lai không thể đoán được.

“Ngô huynh, vừa rồi đắc tội rồi, là chúng ta hiểu lầm, chỉ vì trước đây tinh không truyền ra những hình ảnh không rõ, vì thế hôm nay chúng ta mới không nhận ra huynh đệ sớm.”

“Ha ha, người một nhà a, Ngô huynh quả nhiên là thiếu niên anh hùng, lần sau lại đến Địa Cầu chinh chiến thì nhất định phải mang theo chúng ta nha, chúng ta theo ngươi đi giết Sở ma đầu!”

Trong phút chốc, Sở Phong từ bị vạn người mắng đã chuyển thành được vạn người nhiệt tình vây quanh.

Ngay cả Hoàng Kim Thiên Chu và thiếu chủ Bạch Phụng Tộc cũng đều ngậm miệng, cảm thấy rất phiền muộn. Mặc dù trong lòng khó chịu nhưng bọn họ quả thực không nghĩ ra được nên nói cái gì.

Nguyên Viện không hổ là người của Thủy Thủy Ma Tộc, mỗi cử chỉ đều tràn ngập phong thái của ma nữ. Lúc này thấy Sở Phong “thần hoàn gia trì” liền lập tức lộ ra nụ cười quyến rũ, nói Sở Phong chính là nghĩa đệ của nàng ta.

(4) Thần hoàn gia trì: Hiểu theo nghĩa là nhân khí tăng cao, được tăng thêm sự ủng hộ.

Mà Âu Dương Phong đứng cách đó không xa nghe thấy thế, thiếu chút nữa lọt cả tròng, nhìn thấy Sở Phong ung dung thản nhiên đứng đó mà giả bộ, điều này khiến cho nó khó mà chịu đựng nổi.

Sở Phong rất ôn hòa, gương mặt mang theo nụ cười thương mại đối phó với mọi người, hơn nữa còn dương dương tự nhiên mà dắt cổ tay của tiểu loli đang hờn dỗi kia, đồng thời còn gan to bằng trời mà lôi kéo Ánh Trích Tiên, hướng về mọi người giới thiệu, nói hai người này thì có một người là chị gái nuôi của hắn, một người là em gái nuôi của hắn.

Bình Luận (0)
Comment