Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Mẹ nó chứ!” Trong lòng Âu Dương Phong như có vạn con thảo nê mã (2) chạy qua, thực sự chịu không nổi nữa. Nhưng mà nó kiên trì, trưng ra khuôn mặt tràn đầy nét cười, trái với lương tâm mà gọi lớn: “Con chào thúc thúc, thúc thúc vạn thọ vô cương (3)!”
(2) Thảo nê mã: Tác giả chơi chữ, trong tiếng trung thì “thảo nê mã” đồng âm với “đm”.
(3) Vạn thọ vô cương: Sống lâu muôn tuổi.
“Đứa trẻ ngoan, nhìn con làm ta nhớ đến Quân Đà a, nhìn mà xem cái mắt này giống nhau cỡ nào nha! Lại còn gõ mai rùa một cái đều phát ra thần âm, đạo văn nằm dày đặc như vậy, so với Quân Đà năm đó còn mạnh hơn nhiều!” Lão giả hiền lành từ ái mà nhận xét.
Âu Dương Phong: “@#$%@^...”
Cái méo gì vậy, Âu Dương Phong liên tục chửi rủa, lão tử làm gì có chỗ nào giống lão già Quân Đà kia chứ?!
Thế nhưng nó cũng chỉ có thể gào thét trong lòng, trên mặt vẫn phải trưng ra nụ cười như gió xuân.
Âu Dương Phong sắp tức đến ói máu, thực sự là xúi quẩy! Nó càng muốn ngày hôm nay thì lại càng không thuận, điều này khiến nó tức đến bốc hỏa. Bây giờ còn đụng trúng một lão thúc thúc như vậy nữa, lại còn lôi kéo nó nhận thân, hừ hừ, đáng hận nhất chính là chết cũng không buông cái tay đang sờ đang kéo lão tử!
Vả lại nó còn phải trưng ra nụ cười, cười đến nỗi da mặt cũng sắp nhăn nheo rồi!
Lão giả kia hết lần này đến lần khác liên miên lải nhải, nói mãi không dứt. Cái gì mà vô cùng nhớ chuyện xưa nhớ bạn cũ, lại còn kể lể lại thời đại viễn cổ, lão và Quân Đà đương tuổi đỉnh cao ra sao, vừa kể vừa khen Âu Dương Phong quả thực là kế thừa khí chất của Quân Đà, hai người không chỉ dung mạo giống, ngay cả phong thái cũng giống luôn!
Âu Dương Phong ở bên cạnh cười toe toét, quả thực cười muốn phun lửa! Nụ cười đều sắp đông lại rồi, không chịu nổi nữa, nó cảm thấy bản thân đã chịu tổn thương những bốn lần, năm lần, thực sự muốn phun cho lão già kia một mặt nước miếng!
Gia anh tuấn như thế, đặc biệt như thế, có cái gì giống với Quân Đà?! Âu Dương Phong âm thầm thét dài một tiếng.
Vẫn còn may, bên cạnh liền có một bà lão tiến lên, chỉ chỉ lão giả này một chút, ý tứ nhắc nhở người phía sau còn đang chờ đo lường cốt linh đó. Thế là đôi “thúc cháu” này mới rời nhau ra.
Có thể nhìn ra được, địa vị của lão giả Kim Thân sống cực lâu kia rất cao, những tiến hóa giả cùng cấp với lão đều vô cùng tôn kính, gọi lão là sư tổ, sư thúc tổ này nọ...
“Tiểu Quân Đà a, lát nữa thúc cháu ta lại tán gẫu. Ta đã dặn dò người rồi, lát nữa con đi với ta, chuyển vào trong viện của ta, sau đó hai thúc cháu ta ôn chuyện thâu đêm.”
Lúc đầu Âu Dương Phong còn chưa có phản ứng kịp, bởi vì nó không phải con cháu của Quân Đà, mãi đến khi đám người nhìn về phía nó thì mới tỉnh ngộ.
Trong nháy mắt, mặt cóc vừa đen vừa khó ở, còn may là hiện tại nó đang là một con thiên nga đen, nếu không thì loại sắc mặt này cũng muốn lộ tẩy.
Phía xa xa, Sở Phong không có chuyện gì làm lén lút cười trộm.
“Không cần đâu thúc ơi, con vẫn nên ở một mình thôi!” Âu Dương Phong từ chối thẳng, đánh chết cũng không đi!
“Nhãi con tiểu Quân Đà nhà ngươi, cùng thúc thúc ở có bao nhiêu điểm tốt, dưới tình huống quy tắc cho phép, ta sẽ nói cho ngươi những việc cần chú ý của đại mộng ngộ đạo!” Lão giả cười mắng.
Vì thế trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trừng mắt mà nhìn Âu Dương Phong, quả thực là ghen tỵ đố kỵ hận a, có một người thúc như thế, trực tiếp có ưu thế tiên thiên!
Thế nhưng chính chủ lại không cảm thấy như vậy, người ta còn đang chửi rủa, nó mới không phải là nhãi con tiểu Quân Đà, cả nhà lão mới là nhãi con Quân Đà!
“Thúc, con phải tránh hiềm nghi, để cho công bằng thì con phải tự mình đi thôi!” Âu Dương Phong rất chính nghĩa mà buông lời từ chối.
Đồng thời, một đám tiến hóa giả cấp Kim Thân của Đại Mộng Tịnh Thổ cũng nhìn về phía lão giả, lại quay sang nháy mắt ra hiệu với nó, ngàn vạn lần đừng chạy loạn, miễn cho bị người nói bất công.
Một đám người lục tục trải qua thạch tháp bảy tầng, sau khi kiểm tra thì thực sự phát hiện có mấy người không hợp tiêu chuẩn, cốt linh thiên đại vượt quá ba mươi tuổi. Cho dù dùng bí bảo cũng không thể che giấu.
Sở Phong kinh ngạc, mấy tiến hóa giả nữ tính như Ánh Trích Tiên, Nguyên Viện cũng không phải đơn thuần theo Ánh Vô Địch và Nguyên Thế Thành đến Đại Mộng Tịnh Thổ, mấy nữ tử tiến hóa giả kia cũng thông qua kiểm tra.
Chẳng lẽ không phải vì mục đích chọn đạo lữ cho Tần Lạc Âm? Vì sao nữ tử cũng có thể đi vào? Điều này làm Sở Phong ngờ vực không thôi.
“Đây là thiệp mời được thêm vào, có chút quan hệ nhân tình ở trong. Ngoài ra, Đại Mộng Tịnh Thổ xác thực đòi hỏi người có tư chất đủ tài giỏi mới được tiến vào trong tòa cổ điện kia, không phân biệt nam nữ.”
Đây chỉ là một tầng sàng lọc, tuy nhiên lại cực kỳ nghiêm ngặt. Còn chưa tính đến khi hoàn toàn qua cửa này, ngay sau đó sẽ phải đến quảng trường khác để tiến hành lần kiểm tra thứ hai.
Mảnh đất này có vài cây đằng mạn (1) phát ra ánh sáng màu đen, bất luận là phiến lá hay rễ cây cũng đều đen như mực, đều tự gắn với tháp năng lượng truyền thừa.
(1)Đằng mạn: Dây leo và dây mây.
“Một lát nữa sẽ cần lấy máu của các vị, chúng ta không có mưu đồ gì, các đời trước cũng như vậy cả. Ta nghĩ trưởng bối của các vị cũng đã nhắc tới qua rồi đi.”
Những nhánh dị đằng này phụ trách thu máu, sau đó vận chuyển tiến vào trong tháp truyền thừa. Rất nhanh đã chia thành mấy đội ngũ, người có mặt đều rất phối hợp.
Đồng thời, không ít người thì thầm bàn tán vì sao cần làm như thế.
“Rõ ràng, đây chính là đang đề phòng bị chủng tộc đối nghịch thu được cơ duyên, Đại Mộng Chi Thổ xưa nay làm việc rất thận trọng.”
Sau khi Sở Phong nghe thấy lời này thì không khỏi cả kinh. Hành động này của Đại Mộng Chi Thổ chính là đang tiến hành đo lường sinh mệnh, tuy rằng thông qua cốt linh thì cũng có khả năng tra ra rất nhiều thứ, thế nhưng bọn họ vẫn chưa yên tâm, cần phải tiến hành thêm một bước kiểm tra khác.
“Ừ, Đại Mộng Tịnh Thổ có một bảng đen, trong đó ghi tên các nhân vật và chủng tộc không có tư cách tiến vào thần điện ngộ đạo, không cho phép kẻ địch chuộc lợi.”
Sở Phong nghiêm nghị hẳn lên, may mà hắn chuẩn bị đầy đủ!
Rất lâu trước đó hắn đã làm qua các loại chuẩn bị, cũng đã lo lắng đến tình loại tình huống này. Lúc đó còn muốn tạm thời đổi máu, không tiếc thỉnh giáo Minh thúc các loại phương pháp ăn gian, bởi hắn luôn cảm thấy có tai họa.
Thẳng đến lần trước, sau khi hắn độ kiếp ở Địa Cầu cách đây không lâu liền có được Trạm Lam Thần Huyết, vì vậy tất cả vấn đề liền được giải quyết hoàn mỹ.
Con đường tiến hóa vốn dĩ chính là con đường lột xác, đến cuối cùng thì bản chất sinh mệnh sẽ phát sinh ra biến đổi triệt để, thậm chí giống loài đều có khả năng không giống nhau.
Mà lần này, sau khi Sở Phong nắm giữ Trạm Lam Thần Huyết, loại gen này tiến hóa quá kịch liệt, làm cho hắn trước sau sinh ra biến hóa lớn, rất khó liên tưởng đến cùng một người.