Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau đó Âu Dương Phong liền quyết đoán chạy lẹ, thật không muốn giao lưu cùng người có quan hệ với Quân Đà nữa, loại thân thích này khiến nó đau tim a.
Đại Mộng Tịnh Thổ, suối chảy thác tuôn, cổ thụ phát sáng, linh thạch chất chồng thành núi. Nơi này mười bước một cảnh, đình đài lầu các nơi nào cũng có. Mà thần thảo, thánh dược cũng nhiều không kể siết.
Linh khí nơi này đều nồng đậm đến sắp hóa thành chất lỏng, quả thực khiến người ta như mê như say.
Dọc đường đi, tâm Sở Phong ngứa ngày vô cùng, thực sự muốn đào sạch chỗ này mang về a. Hắn thấy không ít nơi dị thổ có năng lượng kinh người, ví dụ như loại đất rực rỡ bảy sắc cầu vồng kia, còn có loại đất ở vườn thuốc sâu bên trong cấm địa đang hỏa ra ánh sáng cửu sắc lúc ẩn lúc hiện kia...
Hắn ước đoán, dị thổ nơi này tuyệt đối có khả năng khiến cho loại rễ dương gian nảy mầm rất nhiều lần!
“Người đã đến đông đủ. Tuy rằng các vị đều là anh hùng hào hiệt, đã sớm thành danh trong tinh không, là nhân tài kiệt xuất trong nhóm người trẻ tuổi, thậm chí có người còn là nhân vật nổi tiếng nhà nhà đều biết. Dù là ai đi nữa thì vẫn phải ở nơi này kiểm tra cốt linh (1), không có ngoại lệ!
(1) Cốt linh: Tuổi tác của xương.
Người của Đại Mộng Tịnh Thổ rất khách khí mà dẫn mọi người đến một quảng trường, cạnh đó có một ngọn linh sơn vây quanh, có cổ tùng ăn sâu bám rễ, có thác nước màu bạc rủ xuống, khói tím bao phủ.
Mà quảng trường mà mọi người đang đứng cũng rất rộng rãi, cho dù mấy vạn người diễn võ đều không thành vấn đề, ở giữa là một tòa tháp đứng thẳng.
Người quá ba mươi tuổi không được phép tham gia thịnh hội lần này, đây là quy định đã sớm báo cho tất cả mọi người. Thế nhưng những khóa trước đều có người không biết xấu hổ mà giả danh, muốn lừa gạt qua cửa. Mà trên người thường mang theo bí bảo kỳ dị, cho nên tất yếu phải kiểm tra đo lường.
“Nguyên Thế Thành, hai mươi sáu tuổi, thông qua!”
“Thần thể Hoàng Kim Thiên Chu, hai mươi chín tuổi, không có vấn đề.”
“Ánh Vô Địch, hai mươi ba tuổi, cốt linh phù hợp yêu cầu!”
Thạch tháp bảy tầng trên quảng trường phát sáng, mỗi người đi lại gần đều bị ánh sáng kia gần như là chiếu xuyên qua, thể chất xương cốt, máu thịt hay gì gì khác đều bị kiểm tra đo lường đến rõ ràng.
Ngoài ra, nếu trên người có bí bảo đặc biệt cũng sẽ bị ánh sáng kia chiếu ra, không có bí mật gì là giấu được.
Sở Phong âm thầm cảm thấy may mắn, may mà trước khi đi thì hắn đã để lại trong tinh không một đống đồ vật không thể đưa ra ánh sáng, nếu mang theo thì khẳng định là xảy ra chuyện.
“Ngô Luân Hồi, kết quả kiểm tra cốt linh như sau: Mười bốn tuổi rưỡi!”
Kết quả này vừa ra, hiện trường lập tức ồ lên. Đây quả thực là nhận được thiệp vàng vũ trụ cấp thiên tài có tuổi tác nhỏ nhất.
Thế nhưng, tất cả mọi người đều biết người này rất mạnh, hơn nữa lại vô cùng hung hãn, dám hò hét cùng bọn buôn người có xú danh lan xa!
“Anh hùng xuất thiếu niên a!” Một bà lão gật đầu tấm tắc, nhìn nhìn Sở Phong, càng nhìn lại càng vừa ý, quả thực cứ như đang nhìn con rể!
Trên quảng trường có không ít người của Đại Mộng Tịnh Thổ, ví dụ như đám lão quái vật tầng Kim Thân, ngoài ra còn có rất nhiều đệ tử trẻ tuổi cũng đáng hiếu kỳ nhìn hắn chằm chằm.
“Nha, không sai! Năng lực có thể áp chế Sở ma đầu, lòng ta cũng được an ủi phần nào. Đứa trẻ ngoan, lão thân yêu quý ngươi.” Một bà lão khác cũng gật đầu không thôi, gương mặt lộ ra nụ cười mãn nguyện.
“Sở ma đầu kia nhiều lần mạo phạm chúng ta, hạng người nói năng lỗ mãng đó cũng muốn tiến vào Đại Mộng Tịnh Thổ? Cho hắn nằm mơ đi!” Cũng có người phát biểu như vậy.
Không nghi ngờ chút nào, người của Đại Mộng Tịnh Thổ quả nhiên khuyết thiếu hảo cảm với Sở Phong.
“Ngô huynh, hy vọng ở chỗ này ngươi sẽ đạt được thu hoạch lớn. Cho dù không thể ngộ đạo trăm năm thì cũng có thể ngộ đạo mấy chục năm, đến lúc đó chân chính áp chế Sở ma đầu.” Có đệ tử trẻ tuổi của Đại Mộng Tịnh Thổ lên tiếng, phóng ra thiện ý với Ngô Luân Hồi.
Bởi vì đến thời gian nào đó, thế hệ trẻ tuổi của Đại Mộng Tịnh Thổ đều phải tiến vào tòa thần điện đặc biệt kia, nếu như có thể kề vai bên cạnh một số thiên tài cấp vũ trụ thì cũng sẽ có khả năng hưởng chung cơ duyên ngộ đạo mấy chục năm!
Nếu không thì Đại Mộng Tịnh Thổ cũng sẽ không phóng khoáng như vậy, bọn họ có lợi ích to lớn phải có được, nên mới mượn sức thiên tài vũ trụ đến bồi dưỡng đệ tử nhà mình. Mỗi lần như vậy, bọn họ mới là người thắng lớn nhất.
“Nói hay lắm! Chỉ có điều, khi ta tỷ thí với Sở Phong thì cũng không có áp chế được hắn, nhiều nhất cũng chỉ đánh ngang tay mà thôi.” Ngô Luân Hồi khiêm tốn đáp.
“Ha ha, qua mấy ngày nữa, đợi sau khi Ngô huynh ngộ đạo thì không còn như vậy nữa rồi. Khổ thân tên Sở ma đầu kia muốn đến đây mà không có cơ hội, ta tin tưởng thành tựu của Ngô huynh nhất định sẽ vượt xa hắn!”
Một số thanh niên của Đại Mộng Tịnh Thổ ra sức lấy lòng, đứng cạnh Sở Phong mà khen tặng không thôi.
“Mmp...” Sở Phong cũng muốn nói những câu này rồi!
Sau đó đến lượt Âu Dương Phong lên sân, bị ánh sáng của thạch tháp bảy tầng bao phủ.
“Âu Dã, cốt linh...” Lão nhân phụ trách việc đo lường cốt linh nhìn kết quả mà choáng váng không thôi, làm sao lại đo ra kết quả là hai tuổi ba tuổi? Giống như xảy ra vấn đề vậy, quá không chuẩn xác!
“Ừm, cốt linh mười hai tuổi!” Cuối cùng thì lão cũng tuyên bố lệch đi.
Bởi vì kiểm tra đo lường của Âu Dã quả thực có thể di động trên dưới, cốt linh tầm khoảng hai ba năm, nhưng mà linh hồn cũng chập chờn bất ổn, cứ giống như là lớn hơn chút chút. Cho nên lão đã điều hòa lại, dựa theo lời của Âu Dã đã khai báo lúc trước mà công bố.
Trên thực tế, ở thời kỳ thượng cổ, khi Âu Dương Phong còn ở trong trứng đã có một tia linh trí, ngày qua ngày nghe đại năng giảng đạo. Sau đó bị nguyền rủa, bị phong ấn, cho nên mới rất khó phân định tuổi tác thật của nó.
“Đứa trẻ ngoan, thực sự giỏi quá. Tuổi còn nhỏ như vậy đã có bản lĩnh phi phàm nhường này, Quân Đà có người kế nghiệp rồi.” Một lão giả tiến lên, kéo lấy tay của Âu Dương Phong, càng nhìn càng thấy thích.
Âu Dương Phong quả nhiên là rất không quen, nó rất muốn mắng người! Bị Sở Phong hố chết rồi! Tại làm sao đi đến đâu cũng phải sống dưới cái bóng của Quân Đà như vậy? Này là lại muốn nháo ra một trò nữa?
“Năm đó lão phu cũng Quân Đà là bạn tốt. Nhớ lại thời oai phong một cõi này quả thực là hoài niệm a. Năm tháng thúc người già, đáng tiếc, ta còn chưa thành Thánh mà ông ấy đã thành Thánh rồi. Chẳng qua lão phu cũng là người có cơ duyên lớn, đã từng vô tình ăn được một gốc Trường Sinh Thảo, cho nên mới miễn cưỡng sống đến hiện tại.”
Tuổi tác của lão giả cấp Kim Thân này lớn đến dọa người, từ thời viễn cổ sống đến bây giờ, có khả năng đã trở thành tiến hóa giả cấp Kim Thân sống lâu nhất trong lịch sử rồi.
“Lại đây, gọi thúc thúc.” Lão đầu kia lại nói, rất vừa ý mà quan sát Âu Dương Phong, cánh tay lại tiện thể sờ sờ đầu của nó, vẻ mặt từ ái vô cùng. Có thể thấy được quan hệ của lão với Quân Đà thân thiết nhường nào.