Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tất cả mọi người đều nghiêm túc hẳn lên, tập trung tinh thần cao độ!
“Mặc áo giáp vào, cẩn thận đề phòng!”
Vị trí của Sở Phong và Âu Dương Phong kề nhau, bọn hắn dùng tinh thần giao tiếp. Chỉ trong nháy mắt, Sở Phong đã mặc vào ba mươi sáu tầng áo giáp tinh thần, cái này được gọi là hồn giáp.
Những cái khác hắn không có, thế nhưng binh khí, bí bảo trên người lại có quá nhiều. Bất kể là áo giáp thân thể hay áo giáp tinh thần thì đều có cả đống lớn.
Bởi vì lúc còn trên Địa Cầu, trước khi bán những Thánh Tử, Thánh Nữ thì hắn đã lột sạch đồ có giá trị trên người bọn họ. Cho dù là dụng cụ tinh thần bảo hộ trong cơ thể thì cũng không bỏ qua!
Động tác của Âu Dương Phong rất nhanh, thoáng cái cũng đã mặc xong ba mươi sáu tầng áo giáp tinh thần. Tất cả đều là hàng ngon chất lượng cao, bị hai người bọn hắn phân chia đều.
Sau đó Sở Phong lại lấy ra hơn mười bộ áo giáp thân thể mà mặc lên người, đồng thời cũng đưa cho Âu Dương Phong một đống lớn.
“Chúng ta phải đi vào trong một thế giới khác, là linh hồn xuất khiếu đi chinh chiến a, cũng không cần cơ thể đích thân xuất trận, cần thứ này làm gì?” Âu Dương Phong nghi hoặc hỏi.
Sở Phong nghe vậy liền đáp: “Cơ thể lưu tại chỗ này không thể cử động, chung quy vẫn khiến người ta lo lắng. Nếu như có một số người thất bại quay trở lại, ngộ nhỡ cho người bên cạnh một vố thì làm sao?”
Tuy rằng Âu Dương Phong miệng tiện, thế nhưng lúc này cũng không nhiều lời, vèo cái đã đoạt lấy đống áo giáp mà Sở Phong đưa cho, trực tiếp mặc lên người. Nhưng sau lưng nó vốn dĩ có cái mai rùa lớn, không mặc thì không sao, hiện tại mặc vào liền phình lên, giống y chang quả bóng tròn xoe.
Áo giáp thân thể, nhoáng một cái hai người đã khoác lên người ba mấy kí. Chuyện này nếu như đi chiến đấu thì tuyệt đối không phù hợp, bởi lẽ hành động bất tiện, cơ thể nặng nề. Thế nhưng trong hoàn cảnh này lại là phương án tốt nhất.
“Tìm kiếm một chút xem cô nàng Tần Lạc Âm kia ở chỗ nào.” Âu Dương Phong vẻ mặt gian xảo, nhỏ giọng nói chuyện với Sở Phong.
“Để làm gì?” Sở Phong lấy làm lạ hỏi.
Âu Dương Phong liền đáp: “Nếu thực sự xảy ra chuyện gì, cùng nàng ta đứng một chỗ thì sẽ an toàn hơn rất nhiều!”
“Có lý nha!” Sở Phong phóng ra tinh thần lực mà dò xét, nhưng kết quả lại khiến hắn có chút giật mình. Bởi vì vùng đất hắc ám này có chút đáng sợ, tinh thần lực phóng ra thăm dò không xa thì đã bị nghẹn lại, tiêu hao nhanh chóng.
Cuối cùng cũng tìm được rồi. Hơn nữa hắn còn phát hiện Ánh Trích Tiên, Nguyên Viện, Chu Tước tiên tử, thậm chí cả tiểu loli tóc bạc Ánh Hiểu Hiểu cũng ở chỗ đó.
Người khác đều rất khẩn trương, tập trung tinh thần cao độ chuẩn bị tiến vào mảnh đất khác, duy chỉ có hai người bọn hắn là còn giống như kẻ trộm, giao lưu kế sách như bình thường.
Thậm chí trong quá trình này, bọn hắn còn không khách khí mà chọc giận kẻ qua đường này, chọc tức kẻ qua đường nọ, thế nhưng sau khi phóng thích tinh thần thì lại phát hiện con trai của Quân Đà – người mang huyết thống Bá Thần Thể, lập tức nhịn xuống buồn bực.
Thời gian đếm ngược cuối cùng cũng đến!
Hai người Sở Phong liền nhanh chóng thay đổi vị trí, đi đến chỗ cách đám người Tần Lạc Âm không xa, sau đó bọn hắn phát hiện chỗ đó bị tầng tầng lớp lớp đệ tử của Đại Mộng Tịnh Thổ vây quanh.
Rõ ràng đám người kia đang bảo hộ cho Tần Lạc Âm, Đại Mộng Tịnh Thổ cũng có phòng bị, cứ cho là đang ở địa bàn của mình thì cũng không thể hoàn toàn tin chắc sẽ không xảy ra vấn đề.
“Khởi hành!”
Âm thanh máy móc kia lại vang lên, trong nháy mắt, tất cả mọi người đều cảm giác được chùm sáng tinh thần của bản thân đã rời khỏi thể xác, tiến vào trong nơi tối tăm nhất của mảnh đất kia.
Cái này cũng không phải bị khống chế, mà là một lực hấp dẫn rất lớn đã cưỡng chế tiếp dẫn linh hồn của mọi người đi vào, thoát khỏi thân thể máu thịt.
Có thể thấy được những chùm sáng liên tiếp nối nhau bay lên từ mặt đất, tiến vào mảnh đất tối tăm không rõ ở phía trước.
Ở bước ngoặt cuối cùng này, Sở Phong đang kháng cự. Sau khi chùm sáng tinh thần rời khỏi cơ thể, hắn không cùng người khác đi về phía trước mà lại mạnh mẽ chống cự.
Sở Phong nhìn thoáng qua, vận dụng tinh thần để vận chuyển thân thể của mình đến vị trí trung gian giữa mấy người Ánh Trích Tiên và Tần Lạc Âm, như vậy mới khiến hắn có cảm giác ổn thỏa.
Sau đó hắn liền đạp một cước khiến cơ thể tròn vo như quả bóng của Âu Dương Phong cũng lăn qua đó.
Về phần cạnh đó có mấy trăm cơ thể của đệ tử Đại Mộng Tịnh Thổ xúm xít vây quanh bảo hộ thì mặc kệ.
Vèo!
Sở Phong vọt lên, cũng coi như là người cuối cùng rời khỏi, ở sau đuôi đội ngũ mà tiến vào trong mảnh hắc ám nọ.
Trong quá trình này, hắn rất kinh ngạc. Bởi vì khi mang theo vũ khí tinh thần, loại đồ vật dương gian – Hồn Chuông, lại tiến vào trong chùm sáng tinh thần của hắn, có thể mang theo trên đường.
Đây là một vòng xoáy màu đen, ở tận cùng của cung điện này, nuốt chửng hết thảy linh thể. Mà vật chất thông thường rất khó thông qua, chỉ có tinh thần thể mới có thể đi qua.
Trong nháy mắt, trước mắt Sở Phong tối sầm lại, sau đó liền cảm thấy trời đất quay cuồng, hắn đang ở trong vòng xoáy to lớn hắc ám cuồn cuộn dữ dội kia.
Sở Phong có loại ảo giác, vòng xoáy kia giống hết một cái hải nhãn to lớn, xung quanh là sóng biển cuồn cuộn ngất trời, động một chút đã có thể đập nát các loại sinh vật khổng lồ, tốc độ xoay tròn cực nhanh.
Cuối cùng thì Sở Phong bị hút vào nơi sâu nhất của “hải nhãn”!
Lúc này, Sở Phong đang tập trung tinh thần cao độ, ba mươi sáu áo giáp tinh thần trên người đều phát sáng, loại dương gian hóa thành những chiếc chuông đen phát ra ánh sáng bao phủ hắn.
Sau một lúc, Sở Phong có cảm giác mất trọng lực, vèo một tiếng đã rơi xuống vòng xoáy đen kịt kia, tiến vào một mảnh đất không rõ, hắn cảm giác bản thân đang rơi tự do.
Tỉ mỉ quan sát lại có cả tinh không, thế nhưng rất tối tăm ảm đạm, tinh không kia giống như bị một tầng sương mù đen vây quanh. Sau đó tốc độ rơi liền tăng nhanh, hướng về một khu vực khác.
Sau đó hắn lại trông thấy một đội quân lớn, giống như mưa sao sa, toàn bộ đều phát quang tập hợp lại cùng nhau mà bay qua vòm trời, được tiếp dẫn đến một vùng đất lớn.
Vèo vèo vèo...
Ngay mấy chục giây sau, hơn hai ngàn tiến hóa giả đã rơi trên mặt đất, không có ngoại lệ, ai nấy đều ở trong trạng thái tinh thần thể, đều là trạng thái hình người mà phát ra ánh sáng rực rỡ.
Tất cả mọi người đều có chút ngơ ngác, đây là chỗ nào, cơ duyên mà bọn họ muốn đạt được ở đâu?
Mặt đất bốc lên một đống sương đen có tính ăn mòn rất mạnh, chắc chắn có hại đối với hồn thể. Trong số đó có vài người xui xẻo đứng ở gần ngọn nguồn của khí đen, ngay lập tức liền kêu thảm, nháy mắt liền hóa thành quang vũ (1), bị vòng xoáy màu đen trên vòm trời hút đi.
(1) Quang vũ: Mưa ánh sáng, giọt ánh sáng.
“Đây là kết thúc rồi?” Có người ngẩng đầu nhìn mấy chùm quang vũ biến mất, vừa mới đến thế giới này liền lập tức kết thúc lộ trình, này cũng quá buồn cười a, quả thực vô cùng không đáng.