Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên đường đi có một ít sinh vật tranh đấu rất máu me, thậm chí bọn họ còn từng thấy Á Thánh bay ngang qua bầu trời, đó là một con dơi đang đuổi giết một con voi biết bay màu vàng kim, tình cảnh vô cùng tàn bạo, cùng là Á Thánh nhưng con dơi lại chiếm thượng phong tuyệt đối.
Kết quả cuối cùng bọn họ không thấy được, bởi vì loại tồn tại ở cấp độ kia phát ra huyết khí thật đáng sợ, giống như liệt diễm cấp Thần đang đốt cháy, khiến cho Sở Phong và Âu Dương Phong đều không chịu được, không dám tới gần.
Hai người bọn họ hoảng hốt, sinh vật của thế giới này hình như cũng rất mạnh mẽ, bọn họ là “Âm linh” động một tí là sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
“Chúng ta đi phương hướng bất thường, có quá nhiều cao thủ, phần lớn đều là sinh vật Kim Thân hậu kỳ, đổi phương hướng khác đi!”
Nếu như đều là sinh vật ở cấp số này, thì bọn họ không cần thiết trì hoãn thời gian, còn không bằng tự sát về luôn đại mộng Tịnh Thổ đi, không có chút hi vọng nào có thể nói.
Mây đen dày đặc bầu trời, thỉnh thoảng sẽ phá vỡ, vãi xuống mảng lớn màu máu, giống như nắng chiều buổi tà dương.
Trên mặt đất thì một mảnh máu me, sinh vật chém giết đáng sợ, rất nhiều hố đất đều toát ra mảng lớn sương đen.
Sau khi hai người thay đổi phương hướng thì phát hiện sinh vật mạnh mẽ trở nên ít đi, toàn bộ khu vực đều yên lặng không ít.
“Chi chi chi...”
Một tiếng kêu chói tai truyền đến từ phía trước.
Khối khu vực này thiếu khuyết thảm thực vật, giống như là một cánh đồng hoang, có rất nhiều tảng đá, cũng có dòng sông khô cạn, rất hoang vu.
Âu Dương Phong chà sát hai tay, nói: “Rốt cục cũng gặp được sinh vật nhỏ yếu, bắt giữ một con, ép hỏi loại dị thuật kia, sau đó chúng ta cũng thử một chút tại cái thế giới này, nếu có hiệu quả thì nói không chừng có thể trở thành tinh thần Thánh giả ở cái thế giới này cũng khó nói.”
Gã nhìn thấy mấy sinh vật giống như là chuột, nhưng lớn rất nhiều, đều lớn cỡ lợn rừng, răng trắng như tuyết vô cùng sắc bén, một thân da lông màu tím sáng ngời, hai mắt sáng ngời có thần.
Bốn con chuột tím đang tiến công một con mãnh cầm màu nâu, động tác thật nhanh, giống như là bốn cột điện quang màu tím trên không trung bắn xuống, mỗi một lần xuất thủ đều có rất nhiều máu văng tung tóe.
Con mãnh cầm kia kêu thảm, lông vũ và máu thịt bị cắn xé xuống không ngừng.
Khả năng bay của những con chuột tím này rất mạnh, động tác cực nhanh, cho dù là một con hung cầm có thể phi thiên độn địa lâm vào vòng phục kích của bọn chúng cũng hết đường chạy trốn.
“Mấy con chuột này đều ở cảnh giới Quan Tưởng!” Âu Dương Phong lẩm bẩm, mấy tháng trước, gã cũng đang ở cảnh giới này, gần đây mới đột nhiên tiến bộ, trở thành tiến hóa giả Xan Hà trung kỳ.
Cuối cùng, mãnh cầm bị một con chuột tím há mồm cắn đứt yết hầu, gào thét một tiếng, rơi xuống mặt đất, chết oan chết uổng.
Sắc mặt Sở Phong thay đổi, cho dù là loài chuột, thế nhưng bọn chúng cũng tinh thông kỹ thuật chém giết, phối hợp ăn ý, hơn nữa gã thấy có bóng dáng võ công của thần thú.
Vì thế, hắn xác nhận với Âu Dương Phong.
Cóc gật đầu, nói: “Không sai, đúng là có mấy phần bóng dáng võ công của thần thú, cái đám chuột này khó lường a.”
Sau đó bốn con chuột tím lớn bằng lợn rừng hạ xuống mặt đất, quanh thân đều phát sáng, vận chuyển một loại bí pháp, phồng lên, sau đó trong cơ thể con hung cầm trên đất bay ra một ít điểm sáng, giống như là vật chất đặc thù nào đó bị bọn chúng hấp thu nhanh chóng.
“Quả nhiên, sinh vật của thế giới này đều tu dị thuật, ngay bây giờ, chúng ta bắt giữ bọn chúng, ép hỏi ra loại phương pháp tu hành này!”
“Các tiểu tử, bò qua cho ta, tham kiến bản Thần Vương.”
Âu Dương Phong nghênh ngang, thân là trạng thái linh hồn, gã phát ra ánh sáng yếu ớt, cõng mai rùa, chắp hai tay sau lưng, ưu nhã bước thiên nga bộ, cứ thế hiên ngang bước tới.
Từ khi tiến vào thế giới này gã đã bị đả kích không nhẹ, đầu tiên là chạy trốn trong gian nguy dưới mép bạo long, sau đó lại lần lượt nhìn thấy từng con quái vật quát tháo, thậm chí phát hiện Á Thánh đang tranh bá, khiến cho Âu Dương Phong không còn cách nào khác, nơm nớp lo sợ.
Bây giờ cuối cùng cũng gặp được mấy sinh vật yếu hơn gã, tinh thần Âu Dương Phong phấn chấn, liếc xéo bốn con chuột tím, bày ra tư thế kiêu căng.
Xoẹt xoẹt!
Bốn con chuột tím nhe răng, chủ động vồ tới, quá hiếu chiến.
“Muốn chết a!” Âu Dương Phong dù bận vẫn ung dung, nhô ra một cái tay chộp tới trước, giam cầm một con chuột tím.
Chi chi!
Tiếng kêu chói tai vang lên, chuột tím lớn cỡ lợn rừng kia thét lên như phát điên, chấn động mặt đất.
“Ngươi cứ kêu to lên, la rách cổ họng cũng vô dụng!” Âu Dương Phong cười hắc hắc, rất hèn mọn, xách con chuột tím lên bằng một tay.
Tư thế này, nhìn thế nào cũng giống như một tên trùm phản diện.
“Thần tới cũng không cứu được ngươi!” Âu Dương Phong ngạo nghễ, bộ dạng như nắm giữ được sự chìm nổi của thế gian, phong thái như thiên hạ đều ở trong tay.
Nhưng còn Sở Phong thì tê cả da đầu, thọc eo của gã.
“Đừng làm rộn, ta đang bức cung đó, chuẩn bị thu hoạch tuyệt thế dị thuật, từ nay về sau vùng lên thật mạnh mẽ.” Âu Dương Phong nói, nhưng mà, tiếng nói của gã im bặt, bản thân cũng cảm ứng được, đột nhiên ngẩng đầu, trong chớp mắt mặt của gã tái đi.
Vô số đôi mắt xanh mơn mởn xuất hiện, lần lượt từng con từng con chuột tím chui ra từ trong kẽ đất ở phía rất xa, lờ mờ, không nhìn thấy bờ.
Đây quả thực là một biển chuột, nhiều lắm, lít nha lít nhít, căn bản không đếm hết.
Gương mặt Âu Dương Phong trở nên cứng đơ, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Các vị chuột huynh chuột đệ, ta nghĩ ở đây có chút hiểu lầm, có chuyện gì chúng ta cũng từ từ nói, quân tử động khẩu không động thủ, nào, chúng ta ngồi xuống nói chuyện một chút.”
“Mời, chuột tiểu đệ mau ngồi xuống, vừa rồi ta chỉ đùa giỡn với ngươi thôi, hai ta từ từ trò chuyện.” Âu Dương Phong nhẹ nhàng buông con chuột tím mà gã đã bắt xuống.
“Nói nhảm làm gì, trốn!”
Sở Phong ra tay, một cước một cái, đá bay bốn con chuột trong trạng thái linh thể nhưng không có đánh chết, sợ khiến bọn chuột này nổi điên, hắn kéo Âu Dương Phong chạy.
“Chi chi chi...”
Tiếng rít chói tai tụ vào cùng một chỗ, như là trời long đất lở, vô số chuột xông ra từ trong lòng đất, có vài con khóe miệng còn dính huyết tương từ xác thối nữa, vô cùng dữ tợn.
“Bắt bọn họ lại, hai âm linh rất kỳ lạ, chắc lại là quỷ hồn ở dị vực Trì Đường nào đó, bắt lấy ép hỏi rõ ràng!”
Trong tiếng chi chi ở phía sau,đám chuột truy sát không dứt, có chạy trên mặt đất, hung mãnh như sư tử, có bay trên bầu trời thành đàn liên tiếp.
Âu Dương Phong trước kia còn bày ra một bộ tư thái khinh miệt, cảm thấy bọn chuột này rất yếu, hiện tại sợ hãi triệt để rồi, đây là thử triều a, nhiều lắm, nếu rơi vào thật thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ.
Hơn nữa bọn họ giật mình phát hiện, chuột tím cấp Quan Tưởng có rất nhiều, Xan Hà cảnh cũng có một bộ phận tương đương, trên mặt đất đều là bóng chuột.
Khó trách khối khu vực này rất yên tĩnh, bị bọn chuột này thống trị.