Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Xoẹt xoẹt...
Lúc này, mắt của cả đám chuột đều bắn ra ánh xanh, hóa thành mũi tên, rợp trời rợp đất phóng về phía trước.
“Còn có thiên lý hay không a, mắt chuột ti hí thế kia mà lại ngưng tụ thành ánh tên!” Âu Dương Phong hô lớn, trên mông trúng tên, may mắn gã là linh thể, bằng không, chắc chảy máu đầm đìa, nở hoa rồi.
“Chi chi!”
Tiếp đó, Thử Triều phía sau không ngừng thét lên, huyết khí của vô số chuột tím bay lên, sau khi hội tụ vào một chỗ còn đáng sợ hơn so với con Bạo Long Màu Bạc kia, huyết khí ngập trời quét sạch, áp bách đất trời.
Sở Phong và Âu Dương Phong đều cảm thấy huyết khí dương cương ở phía sau quá kinh khủng, cho dù là ở trạng thái tinh thần cũng bị áp chế đến nỗi thân thể kém chút nữa là sụp ra.
“Đi mau!”
Cuối cùng tốc độ của bọn họ cũng đủ nhanh, nếu như chậm hơn một phần, chắc chắn phải chết không nghi ngờ, sẽ nổ tung dưới lực áp bách của cỗ huyết khí kia.
“Ăn hiếp người ta quá đáng!” Âu Dương Phong ngồi lên một chỗ nham thạch, ngồi đó căm giận bất bình, nói: “Âu Dương đại gia là Thần thú đó, thế mà bị chuột ăn hiếp, đi đâu nói lí đây? !”
Sau nửa canh giờ, bọn họ hành động trong yên lặng, bắt được một con chuột lạc đàn, không làm kinh động đến thử triều, sau đó phi độn hết sức, rời xa khu vực này.
Hai người cùng nhau bức cung, lục soát chùm sáng tinh thần của con chuột này, thấy rõ rất nhiều chuyện.
Nơi này tiếp giáp với cao nguyên hung thú, xem như là một khu vực cực kỳ hoang vu, coi như là tương đối yên tĩnh, không nguy hiểm mấy.
Đáng tiếc, cấp độ của con chuột này quá thấp, không biết gì nhiều.
Nhưng Sở Phong và Âu Dương Phong cũng tìm hiểu được một chút tin tức từ trong miệng nó, nhiêu đây cũng đủ khiến bọn họ biến sắc, tiến hóa giả bên trong hung thú cao nguyên kia vô cùng kinh khủng.
Có tin đồn rằng nếu có thần thú trưởng thành nào tùy tiện xông vào cao nguyên hung thú đều sẽ vẫn lạc (1), ở sâu trong cao nguyên kia có vài tên “Bạo quân” tuổi tác cực kỳ cổ xưa và đáng sợ, thâm bất khả trắc (2)!
(1)vẫn lạc: ngã xuống, chết đi.
(2)thâm bất khả trắc: thâm sâu khó lường.
Sắc mặt Âu Dương Phong không hề dễ nhìn chút nào, thần thú trưởng thành cũng sẽ bị giết?
Sở Phong cũng động dung, trong “ Vũ Trụ Trì Đường” của bọn họ, một khi thần thú trưởng thành ít nhất cũng là tiến hóa giả cấp bậc chiếu sáng chư Thiên!
Hơn nữa vũ trụ của hắn bị cho là âm phủ, các loại phương pháp hô hấp đều không toàn diện, sinh vật rất khó đến được độ cao mà những cao thủ ở dương gian kia có thể đạt đến.
Còn nơi này, thiên địa và hệ thống tiến hóa có đầy đủ và hoàn chỉnh chăng? Thần thú có thể mạnh đến cấp độ cỡ nào?
Bất kể nói gì, nhất định rất mạnh, rất đáng sợ, nhưng dù cho như thế, thần thú trưởng thành tiến vào chỗ sâu của cao nguyên hung thú vẫn sẽ vẫn lạc!
Cẩn thận suy nghĩ một chút, điều này hơi đáng sợ!
“Còn những thế lực càng xa xôi thì sao, có thành trì, có sự tồn tại của nhân tộc và môn phái tiến hóa các loại hay không?” Sở Phong hỏi thăm cái khác.
Con chuột này hơi mờ mịt, nó luôn sống ở nơi này, căn bản không biết tình huống bên ngoài như thế nào.
Sau đó, Sở Phong và Âu Dương Phong đã được như nguyện, đạt được một loại dị thuật và phương pháp hô hấp kèm theo, có thể hấp thu vật chất có thể xúc tiến tiến hóa trong cơ thể sinh vật!
“Nhìn thì giống như hấp thu nguyên năng sinh mệnh, kỳ thật không phải, đây là rút ra vật chất đặc thù nào đó, xúc tiến sự tiến hóa của bản thân!”
Đây là kết quả mà Sở Phong và Âu Dương Phong phân tích ra, dù sao một người thì nắm trong tay giữ Đạo Dẫn, một người thì đang luyện phương pháp hô hấp của thần thú, chỗ đứng cực kỳ cao, ở đỉnh Kim Tự Tháp ở chỗ vũ trụ cũ của bọn họ, tầm mắt vượt xa người thường.
Mà con chuột tím này chỉ là sử dụng dị thuật được truyền lại ở trong tộc như một loại bản năng mà thôi, chưa từng đi cân nhắc bản chất và các bí mật ở trong đó.
Sau đó, bọn Sở Phong “Tẩy não”con chuột tím này, bỏ đi một phần ký ức, thả nó đi.
Hai người nhìn nó chằm chằm, nhìn nó trở về nơi nghỉ chân của tộc chuột, âm thầm nhìn chằm chằm bọn chúng trong bóng tối, thấy bọn nó đi săn.
Nơi này gần cao nguyên hung thú, thỉnh thoảng có hung cầm dị thú bay qua, bởi vậy tộc chuột không thiếu hụt đồ ăn.
Sở Phong và Âu Dương Phong quan sát mấy canh giờ, thấy bọn nó đi săn, sau đó vận dụng loại dị thuật kia, sau khi vững tin là không có vấn đề gì, hai người kích động.
Sau đó không lâu, bọn họ gặp được một con quái vật toàn thân mọc đầy gai, giống như là linh cẩu, cũng giống con nhím, khắp cả người là gai nhọn màu tím, rất hung hãn.
“Rống!”
Con quái vật này ở cảnh giới Xan Hà, thực lực vậy mà vô cùng mạnh, đối với Âu Dương Phong đã mất đi nhục thân mà nói thì rất không quen, tốn hao một phen tay chân, mới khống chế được nó.
“Kẻ ngoại lai, âm linh!” Con quái vật này gào thét, bị Âu Dương Phong công phá cái trán, ngã trên mặt đất.
“Kỳ lạ, những sinh vật này hình như đều biết kẻ ngoại lai, chẳng lẽ thường gặp loại chuyện này?” Âu Dương Phong hồ nghi.
“Xoẹt xoẹt xoẹt...”
Một mảng lớn mũi tên bay tới, nơi xa lại có ba con quái vật vọt tới, gầm thét, mắt chứa tia hung ác, giống như là linh cẩu, toàn thân là.
Lúc này, gai nhọn màu tím trên người bọn chúng tróc ra, bắn tới như là mũi tên lít nha lít nhít.
Đang!
Sở Phong vận dụng Hồn Chuông, cũng chính là loại dương gian, ngăn trở tất cả mũi tên, thân chuông màu đen chấn động, chấn vỡ tất cả mũi tên.
Xoẹt!
Đồng thời, quanh thân Sở Phong phát sáng, thôi động lực lượng tinh thần, có ba chùm sáng bay ra, xốc lên đầu lâu của ba con quái vật kia trong tích tắc, đánh chết chúng nó.
“Biến thái a, sao ngươi trừng trị tụi nó đơn giản dữ vậy?” Âu Dương Phong giật mình.
“Gần đây nghiên cứu ra một loại thuật công sát tinh thần.” thần sắc Sở Phong nghiêm túc, nếu như không có nghiên cứu ra loại Hồn Thuật này, hắn cũng phải tốn hao một phen tay chân, bởi vì mấy con quái vật này thật sự rất lợi hại.
“Không được, ta cũng phải chọn ra một loại thuật công kích tinh thần từ trong võ công thần thú, cẩn thận nghiên cứu mới được.” Thứ Âu Dương Phong không thiếu hụt nhất chính là bí thuật đỉnh cấp.
Tiêu diệt xong nguyền rủa, các loại mảnh vỡ của dấu ấn trong máu của gã bị kích hoạt, nắm giữ truyền thừa thần thú mà tổ tiên để lại cho gã.
“Chúng ta cũng thử dị thuật thuộc về mảnh thiên địa này một lần đi.” Sở Phong nói.
Bọn họ nhìn chằm chằm bốn cỗ thi thể hung thú, sau đó, vận chuyển dị thuật thu được từ tộc chuột.
Ông một tiếng, một chút điểm sáng bay ra từ trong cơ thể của bốn thi thể hung thú, đi vào trong thân thể của bọn họ.
Trong tích tắc, hai người đều cảm thấy toàn thân ấm áp, vô cùng thư thái!
Đáng tiếc, có một bộ phận điểm sáng lại từ trong thân thể của bọn họ trôi ra ngoài, không giữ lại được, bọn họ suy đoán có thể là bởi vì không có nhục thân.
Ngoài ra, loại dị thuật này của tộc chuột không đủ cao cấp, hiệu suất khá thấp, hao tổn khá nhiều.
Nhưng hai người bọn Sở Phong thật sự cảm ứng được lực lượng tinh thần đang tăng trưởng, tiến hóa, chỉ là trình độ hơi nhạt!