Sở Phong cẩn thận quan sát, mảnh xương kia đã trải qua gia công, chỉ dài hơn ba tấc, rộng thì khoảng hai tấc, nó trắng ngần nhẵn nhụi, quả thật còn tinh mỹ hơn ngọc thạch.
Hắn nắm trong bàn tay, quả nhiên có cảm giác tê dại ngưa ngứa, một dòng điện kỳ dị lướt ra rồi lan tràn vào trong cơ thể.
"Đây là dòng điện ẩn chứa sức mạnh thần bí, rất khác biệt, nó cực kỳ có lợi cho cơ thể." Nữ nhân viên chỉ đơn giản cho hắn thử một chút, sau đó trả nó ngay lại chỗ cũ.
"Tạm được!" Sở Phong gật đầu.
Cô gái nọ nhìn hắn như đang nhìn quái vật, xương Lôi Báo mà chỉ được cái đánh giá tạm được sao? Nó được coi như vật liệu quý hiếm nhất hiện nay rồi đấy.
Sở Phong cảm thấy bản thân mình quá lãng phí, tỷ như cái sừng của con bò tót trắng và da của con mèo rừng vàng nọ, nếu thật sự mang đến đây đổi, khẳng định là giá cả xa xỉ!
"Chỗ các cô có gửi bán giúp người ta không?" Sở Phong hỏi dò.
Ấn tượng của hắn dành cho cửa hàng cao cấp này cũng không tồi, tối thiểu nữ nhân viên xinh đẹp này và chủ tiệm đều rất kiên nhẫn, cũng không vì hắn không mua hàng mà khinh thường.
Nữ nhân viên nói với hắn là có thể, cũng mỉm cười đưa qua một tấm danh thiếp.
"Lạc Thần?" Sở Phong kinh ngạc, đây là một cửa hàng cao cấp có quy mô không nhỏ, đều có chi nhánh ở rất nhiều thành thị, mang cái tên là Lạc Thần.
Nơi này sẽ không có liên quan đến Khương Lạc Thần đó chứ? Hắn có chút hoài nghi.
Sở Phong rời khỏi đó, bắt đầu suy nghĩ một việc.
Gia đình bình thường một năm chi tiêu cũng chỉ mười, hai mươi nghìn tiền Cửu Châu, một miếng xương thú rẻ nhất trong tiệm cao cấp này cũng đã lên tới mấy chục nghìn tiền Cửu Châu, đắt thì lên tới mấy triệu.
Gia cảnh của hắn coi như không tệ, nhưng cũng chưa đụng được đến hai chữ xa xỉ.
Sở Phong cảm thấy, chỉ trong vài ngày mà thôi, hắn ít nhất đã ném phăng mấy triệu tiền Cửu Châu vào núi rừng.
Nghĩ đến đây, hắn hoảng sợ, cái phong cách tiêu tiền như nước này quả thật quá khủng bố.
"Mình từng kiếm được nhiều tiền Cửu Châu đến vậy ư?" Sắc mặt hắn cổ quái.
Nhưng mà, cẩn thận suy nghĩ lại thì đúng là hắn có thể làm được. Giết chết được Trần Hải, có nghĩa là trước mắt hắn đã đặt chân vào ranh giới cường giả tuyệt đỉnh trong giới dị nhân.
Muốn giết dị thú thì phải dựa vào loại cao thủ như thế.
"Tiền tuy không cần quá nhiều, nhưng cũng phải kiếm được đủ xài." Sở Phong suy nghĩ.
Hắn đang suy nghĩ, đi săn bắt xương thú quý hiếm nhất, mài thành cái vòng tay cho mẹ Vương Tĩnh đeo trên người, như vậy rất có lợi cho thân thể.
Đồng thời, hắn muốn kiếm một chuỗi tràng hạt bằng xương thú cho Sở Trí Viễn, chọn loại xương cao cấp nhất, nhưng lại phải trông giản dị, để cho cha hắn vừa ngắm nghía, đồng thời cũng tẩm bổ thân thể.
"Mình phải làm thợ săn!" Sở Phong nghiêm túc nói, nhưng cuối cùng cả bản thân hắn cũng không nhịn được nở nụ cười.
Hắn đã tốt nghiệp, vốn phải đi kiếm công ăn việc làm, nhưng dưới thực trạng như bây giờ thì quỹ đạo cuộc đời hắn hiển nhiên phải có chút thay đổi.
Sở Phong đang quy hoạch tương lai, hắn không có khả năng nán lại mãi ở thành phố Thuận Thiên, nếu đã muốn đi lên con đường tiến hóa, hắn sẽ không dừng bước chân lại.
Hắn cảm thấy mình cần đến một ngọn núi nổi danh nào đó nào đó để tham quan thử, cho dù không tiến vào được ngọn núi nào, nhưng cũng có thể quan sát thử ở cự ly gần, nói không chừng sẽ có thu hoạch.
Đương nhiên, hắn cũng có thể suy xét đến chuyện giết quái vật, săn lùng xương thú, phàm là dị thú làm hại tứ phương, tiến công thành trấn nhân loại, đều sẽ là mục tiêu của hắn.
Tiếp đó, Sở Phong nhìn thấy một thứ quý giá hơn trong một cửa hàng khác.
"Dị quả?"
Thứ như vậy cư nhiên cũng có thể bày bán được sao.
Nơi này có rất nhiều người vây quanh, nhưng mọi người cũng chỉ nhìn thử mà thôi, người bình thường căn bản mua không nổi, quá đắt tiền.
Chỉ có hai viên dị quả, mà chúng đều là bảo vật trấn giữ của tiệm.
Quả rẻ hơn trong hai quả có mệnh giá lên tới tám triệu tiền Địa Cầu, đổi cách nói khác thì chừng bốn chục triệu tiền Cửu Châu, cũng đủ cho một gia đình tiêu xài ba bốn ngàn năm.
Quả đắt hơn còn lại thì có giá mười lăm triệu tiền Địa Cầu!
Ở hiện trường không ai ngại đắt, bởi vì nó hoàn toàn không thuộc về một thế giới với bọn họ, giá cả cao thấp thế nào đều không có nghĩa lý gì với họ, họ cũng chỉ tò mò mà nhìn thử thôi.
"Đáng tiếc tôi không có tiền, không thì nhất định phải mua lại, dị quả có thể gia tăng tuổi thọ con người, chỉ tác dụng này thôi cũng đã đáng giá!" Có người thở dài.
"Tính theo mức lương bây giờ của tôi, phải làm việc mấy ngàn năm mới mua được." Có người lắc đầu.
Sở Phong cũng ríu lưỡi, cái giá kiểu này đúng là khiến người ta nhìn thôi đã khiếp vía.
Hắn suy nghĩ, tiền đồ của nghề thợ săn này hình như sáng lạn thật đó.
"Tuy không đến mức giàu nứt đỗ vách, nhưng có thể giúp cha mẹ đổi một căn nhà lớn hơn thì cũng được lắm đó chứ."
Đương nhiên, hắn cảm thấy xương thú cao cấp và dị quả có thể gia tăng tuổi thọ kia, bản thân hắn cũng có thể tìm được vài cái cho cha mẹ dùng.
Sở Phong thật sự cảm nhận được, dị thú, dị quả bây giờ đã có tác động rất mạnh đến các mặt của cuộc sống loài người.
"Không xong, lũ quái vật đang ùn ùn kéo đến đó, chúng sắp vọt vào thành phố Thuận Thiên!"
Đột nhiên, trên con phố buôn bán có người kêu to, lập tức gây ra cơn khủng hoảng khổng lồ.
Sở Phong kinh hãi, đây chính là Thuận Thiên – Thành phố lớn nhất, phòng thủ nghiêm mật nhất của phương Bắc, sao lại có hung cầm dị thú dám đến mạo phạm?
Hắn cũng không hoảng, nhanh chóng lên mạng tra tìm, trên đó có lẽ có tin tức mới nhất.
Oanh!
Rất nhanh, hắn nghe được tiếng pháo, phương xa có tiếng hoả tiễn khai hỏa mãnh liệt, thật sự xảy ra chuyện lớn rồi!
"Cha, mẹ, cha mẹ ở đâu rồi, đừng hốt hoảng, con qua tìm mọi người ngay!" Sở Phong liên hệ với cha mẹ, bảo bọn họ chờ, hắn sẽ lập tức chạy đến đón.
"Tiểu Phong, con đừng lo, mẹ và cha con không bị gì đâu, đã tan ca rồi, sẽ về đến nhà ngay thôi."
"Vâng!"
Sở Phong phát hiện, bây giờ căn bản không bắt xe được, trên đường đã hoàn toàn rối loạn.
Hắn chọn một con đường rồi lao nhanh đi, chạy về hướng nhà mình.
Nhưng mà, muốn nhanh cũng nhanh không được bao nhiêu, dòng người dày đặc, xe cộ quá nhiều, ai cũng chen lấn xô đẩy nhau. Tin tức có quái vật đánh vào thành phố lớn như Thuận Thiên đã dẫn phát hoang mang tột độ.
Rất nhanh, Sở Phong đã biết được chuyện gì xảy ra nhờ lên mạng.
Hàng ngàn hàng chục ngàn con dị thú không biết từ đâu lao ra, có mãnh thú chạy loạn trên mặt đất, cũng có dị cầm đáng sợ quanh quẩn trên không trung, đồng thời muốn xông vào thành phố Thuận Thiên.
Nếu thật sự lao vào nơi đây, thì chắc chắn hậu quả sẽ khó mà lường được.
May mà nơi này có lực phòng ngự kinh người, đã sớm phát hiện dị thường mà khai hỏa trước, lấy các loại vũ khí kiểu mới bắn phá không trung và mặt đất.
"Đánh lùi rồi!"
Chẳng bao lâu sau, có người kinh hô lên, tiếng nổ súng ngoài thành phố đã biến mất.
Đám dị thú kia tuy xuất hiện đột ngột, nhưng lại được ngăn chặn kịp thời, chúng bị hỏa lực đáng sợ kia làm cho hoảng loạn, trốn vào trong ngọn núi ngoài thành phố.
"Tra, nhất định phải tra rõ lai lịch của bọn chúng, việc này quá bất ngờ!" Có người của quân bộ Thuận Thiên hạ lệnh, hôm nay quá cổ quái, suýt chút nữa đã xuất hiện đại họa.