"Không xong, Thục Địa xuất hiện thú triều, các con quái vật kia lao đi vun vút, chấn động cả mặt đất, chúng nó muốn tấn công vào thành phố!"
Lúc này, trên mạng bùng nổ mạnh mẽ, Thuận Thiên vừa gặp phải nguy cơ, kết quả Thục Địa lại xảy ra đại sự, gây khiếp sợ cả nước.
"Trời ạ, vua dị thú, cao nguyên Vân Quý xảy ra chuyện lớn rồi!"
Ngay sau đó, một thông tin mang tính nổ mạnh cũng truyền ra, cao nguyên Vân Quý có quái vật tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành phố, đã xuất hiện một con sói xám đáng sợ.
"Ông trời, một con sói xám (thương lang) có thực lực sánh bằng với con rắn trắng của núi Thái Hành Sơn, vượn già của núi Tung Sơn, quá kinh khủng, cao nguyên Vân Quý phát sinh tai nạn huyết tinh, con Thương Lang Vương kia vô cùng tàn bạo!"
Thuận Thiên, Thục Địa, cao nguyên Vân Quý, tin tức nối đuôi nhau mà đến, cứ như tiếng sét giữa trời quang, khiến tất cả mọi người bị đánh ngớ cả ra.
Các nơi bất an, mọi người sợ hãi.
Mà trên mạng như dầu sôi lửa bỏng.
Những chuyện này quá đột nhiên, gần như đã xảy ra cùng một lúc
Khi Sở Phong chạy tới nhà, phát hiện đôi mắt mẹ hắn hơi đỏ.
"Mẹ, làm sao vậy, cha con đâu?!" Tim hắn nặng trĩu xuống.
"Tiểu Phong đã trở lại rồi à, cha không sao." Sở Trí Viễn phát ra tiếng nói từ trong phòng, nghe có vẻ thấm mệt.
Sở Phong vội vàng vọt vào, nhìn thấy cha hắn đang nằm trên giường, sắc mặt hơi tái nhợt.
"Cha, cha làm sao vậy!?" Sở Phong vô cùng khẩn trương, sao cha hắn lại bị thương, lúc nãy còn trò chuyện kia mà.
"Có vài người rất ác liệt, vừa rồi trên đường đụng phải cha con một cái, trực tiếp hất ổng ngã văng ra ngoài, thiếu chút nữa bị một chiếc xe cán qua, may mà có một cậu trai trẻ nhanh tay lẹ mắt kéo cha con lại, mới nghĩ lại tình cảnh lúc nãy thôi mà giờ mẹ còn run rẩy đây này." Đôi mắt Vương Tĩnh ứa lệ, cảm xúc kích động, bà thật sự hoảng sợ.
Chỉ một chút xíu nữa thôi là Sở Trí Viễn đã bị chiếc xe cán qua rồi.
Sở Phong nghe xong thì lông mày dựng hết cả lên.
"Không sao đâu, ngoài ý muốn mà thôi, vừa rồi lòng người bàng hoàng, trên đường nhiều người như vậy, không cẩn thận bị đụng phải chút." Sở Trí Viễn an ủi, nói ông không có việc gì.
"Còn nói không có gì, thắt lưng bị tổn thương luôn rồi. Hơn nữa, tôi thấy cái người kia là cố ý thì có, nếu thật sự không cẩn thận đụng vào thì thôi, nhưng hắn ta dùng lực mạnh tới mức nào hả? Muốn hất bay mình ra ngoài luôn!" Vương Tĩnh khó chịu.
Người kia hất ngã Sở Trí Viễn xong thì không dừng lại nói xin lỗi câu nào, mà trực tiếp chạy đi mất dạng.
"Lúc ấy đông người như vậy, tất cả mọi người ai cũng lo sợ, sao lại để ý đến chuyện này, ngoài ý muốn mà thôi." Sở Trí Viễn nói.
"Cha, để con nhìn xem nào." Sở Phong ngồi xổm xuống mà kiểm tra cho ông.
Sâu trong đáy mắt hắn hiện lên luồng sát khí, đây là ngoài ý muốn sao? Hắn cảm thấy có vấn đề!
"Thật sự nghĩ tôi dễ bắt nạt à!?" Sở Phong nổi giận trong lòng, hắn phải tra ra cho rõ ràng, nếu không phải ngoài ý muốn, hắn thề phải nhổ tận gốc những kẻ này.
"Là người của thành phố Giang Ninh sao, tưởng rằng tôi không làm gì được các người đúng không, đừng ép tôi trực tiếp giết tới Giang Ninh!" Sở Phong không thể bình tĩnh.
Hông của Sở Trí Viễn quả thật đã bị thương, cần tịnh dưỡng một khoảng thời gian.
"Cha, mẹ, cha mẹ ăn luôn hạt thông này đi!" Sở Phong biết không thể đợi thêm nữa, phải để bọn họ mau chóng ăn hạt thông tím này.
Hai ngày qua, hắn cứ mãi chuẩn bị, mua rất nhiều dược thảo, nấu rồi cho bọn họ uống vào.
Đây là một phương pháp truyền lưu trên mạng, nghe nói, phối hợp dược thảo chăm sóc thân thể vài ngày, sau đó lại ăn dị quả thì khả năng hấp thu sẽ càng triệt để hơn, hiệu quả càng cao.
Sở Phong từng bán tín bán nghi, nhưng nhìn một chút, những dược thảo kia cũng không có hại gì, ngày thường sử dụng cũng có tác dụng bảo vệ sức khoẻ.
Cho nên, hai ngày nay hắn cũng đang chăm sóc lại sức khỏe cho cha mẹ, nhưng lại chưa nói cho bọn hắn biết là vì ăn được dị quả.
Mà hiện tại xem ra, không thể đợi được nữa!
"Đây là cái gì?" Vương Tĩnh vô cùng kinh ngạc nhìn những quả nhỏ trong suốt trong tay Sở Phong, trong lúc nhất thời còn không phản ứng lại kịp.
"Cái này chẳng lẽ là dị quả sao?" Nếu so sánh thì Sở Trí Viễn có vẻ bình tĩnh hơn một chút, mặc dù trước giờ ông chưa từng gặp qua Dị quả nhưng thứ đầu tiên nghĩ đến lại là nó.
"Đúng vậy, đây chính là Dị quả!" Sở Phong nói thẳng.
"Cái gì?!"
Nghe được đáp án khẳng định của hắn, cho dù là Vương Tĩnh hay là Sở Trí Viễn đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, chẳng thể nào bình tĩnh nổi nữa, trong lòng vô cùng rung động.
Bọn họ đều biết rõ vật này quý như thế nào.
Thuận Thiên là trung tâm của phương Bắc, cũng là một trong những thành phố lớn nhất của cả nước, một số ít Dị quả chỉ được bán ở những cửa tiệm đặc biệt cao cấp, giá của nó có thể hù chết người.
Nghe nói rằng Dị quả loại kém nhất cũng đã là 8 triệu tiền Địa Cầu, nếu đổi sang tiền Cửu Châu thì chính là 40 triệu!
Bây giờ đứa con trai Sở Phong của bọn họ lại mang về vật như thế nào làm sao bọn họ không bị dọa đến hết hồn cho được?!
"Tiểu Phong..... Cái này con lấy ở đâu thế?" Giọng nói của Vương Tĩnh cũng có chút mất tự nhiên rồi.
"Con đem thứ này từ núi Thái Hành Sơn về." Sở Phong bình tĩnh trả lời, hắn xòe bàn tay ra để hai người có thể nhìn kỹ một chút.
Trong lòng bàn tay của hắn tổng cộng có mười hai hạt thông, mỗi một hạt đều có màu tím lấp lánh trong suốt, rạng ngời rực rỡ giống hệt kim cương, còn mang theo mùi hương thơm mát.
Chỉ nhìn thôi cũng đã thấy những hạt thông này không giống với những quả hạt bình thường, trái lại rất giống với một tác phẩm nghệ thuật, nó trong suốt rực rỡ, vô cùng hấp dẫn tâm trí của con người.
"Hạt thông màu vàng tím, là hạt giống của bụi cây nhỏ trên núi Thái Hành Sơn sao?" Sở Trí Viễn rất nhanh hồi phục lại tinh thần, lập tức đưa ra phán đoán chuẩn xác.
"Đúng vậy, là quả của cây thông đó!" Sở Phong giải thích cho hai người biết.
"Trời ạ, mẹ nghe nói con rắn trắng kia luôn canh giữ ở nơi đó, đã có rất nhiều dị nhân đi tranh đoạt nó, số người chết cũng không ít, thế mà con lại.... lại mang về thế này."
Vương Tĩnh vô cùng khiếp sợ, bởi vì do càng hiểu rõ nên mới càng sợ hãi, bà vội vàng kéo Sở Phong lại kiểm tra xem trên người hắn có vết thương cũ gì hay không.
Cũng đã qua hơn một tháng rồi nhưng trận đại chiến ở núi Thái Hành Sơn vẫn còn có người nhắc tới thường xuyên, trận đại chiến khiến hơn mấy ngàn dị nhân bỏ mạng đã làm khiếp sợ toàn thế giới.
"Mẹ, mẹ yên tâm đi, con không sao, một chút vết thương cũng không có!" Sở Phong an ủi bà.
"Loại quả này không bình thường, không thể ước tính được giá trị thực sự của nó." Sở Trí Viễn nói, ông biết rõ câu nói này đại biểu cho điều gì.
Loại quả do cây cỏ bình thường kết thành cũng đã có giá trên trời, giá thấp nhất cũng phải từ 40 triệu tiền Cửu Châu trở lên.
Còn loại quả do cây thông kỳ lạ này kết thành thật sự rất hiếm thấy, chưa từng có ai bán đấu giá thứ này, nếu thứ này được truyền ra ngoài thì không biết những người bên ngoài sẽ điên cuồng như thế nào nữa, thứ này thật sự là vật vô giá!
Bởi vì nó có thể tạo ra cao thủ.