Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một khắc này, những người ban nãy có hy vọng toàn bộ đều sụp đổ hít khí lạnh, sau đó toàn thân lạnh lẽo, từ đầu lạnh đến chân, rùng mình.
Tình thế phát triển đến bước này, mọi người kinh sợ, Ngô Luân Hồi vậy mà có thể hoàn toàn luyện chế chết La Thế Vinh, cũng có nghĩa là, hắn có thể đánh chết những người khác.
Đây không phải là sau khi đánh chết sẽ trở về vũ trụ ban đầu, ma là hoàn toàn đánh chết, không còn khả năng sống lại!
Trong nháy mắt, đừng nói mấy vị nhân vật đứng đầu, sắc mặt những người khác cũng thay đổi, ai không sợ?
“Cảm giác thế nào?” Âu Dương Phong truyền âm, âm thầm hỏi thăm.
“Rất tốt, giết thêm mấy sinh vật có cấp độ nữa, lợi ích rất lớn với tu hành!” Sở Phong trả lời.
“Các vị, các ngươi xem, còn không ra tay sao?” Diêm Lạc, Đại Diễn Chiến Thể lo lắng trong lòng, hối hận lúc trước nhảy ra quá sớm, không nên đứng về phía La Thế Vinh rõ ràng như vậy, bây giờ lo lắng rồi!
“Ra tay, bắt lấy hắn trước, người này quá nguy hiểm!” Kim Lân Đạo Tử âm thầm nói.
Nguyên Thế Thành gật đầu, nói: “Không sai, liên thủ khắc chế hắn, nếu không thì, lỡ như hắn cũng ra tay với chúng ta, vậy thì thật sự là đại họa diệt thân rồi, mà không phải là chết giả!”
“Bắt lấy hắn!” Ánh Trích Tiến rất quả quyết, chỉ với ba chữ, còn quyết đoán hơn Ánh Vô Địch.
Lúc này, Tần Lạc Âm âm thầm hạ lệnh với hơn trăm đệ tử của Đại Mộng Tịnh Thổ, chuẩn bị đại chiến!
Vù vù vù....
Mảnh đất này, ánh sáng hồn rực rỡ nhanh chóng vụt bay, một đám thiên tài mạnh nhất đang cùng nhau thay đổi vị trí, bao vây Sở Phong và Âu Dương Phong ở trong.
Muốn liên thủ bắt người!
Diêm Lạc thở dài, hoàn toàn yên tâm, bây giờ ngay cả đám người Kim Lân Đạo Tử, Ánh Trích Tiên, Thích Hoàng cũng hành động rồi, gã tin rằng Ngô Luân Hồi chạy trời không khỏi nắng.
Đại Diễn Chiến Thể cũng như trút được gánh nặng, ban nãy gã rất căng thẳng, những lời nói với Ngô Luân Hồi thật sự không nhẹ, nhưng gã không lùi bước, sớm đã đối địch rồi.
Sắc mặt Sở Phong hơi nặng nề, liếc nhìn đám người này, từ Nguyên Thế Thành đến Ánh Vô Địch, rồi đến Ánh Trích Tiên và Vũ Hóa Thần Thể, những người này đều từng qua lại, thậm chí hắn tổ chức hội đấu giá ở địa cầu cũng từng ăn uống với nhau.
Nhưng mà, thật sự đến thời khắc mấu chốt, cho dù là người đã từng nâng ly nói chuyện vui cũng sẽ trở mặt, dĩ nhiên từng ăn uống chung cũng chỉ là tình thế cho phép thôi.
Kiểu giao tình này, tương đối mà nói thì giá cả vừa phải.
“Các ngươi có ý gì, không phân trắng đen, không rõ thị phi, đã muốn động thủ với bọn ta sao?” Sở Phong bình tĩnh hỏi.
Âu Dương Phong ngẩng đầu thiên nga, vỏ rùa đen trên lưng phát ra ánh sáng đen, tay cầm hồn đao màu vàng, trên đầu treo trống hồn màu tím, gã không nói lời nào, chuẩn bị tùy lúc xông lên giết với Sở Phong!
Những người này đều là thân thể cấu thành từ lực tinh thần, nhưng nhìn có vẻ không có gì khác với xác thịt, người bình thường không phân biệt rõ.
Kim Lân Đạo Tử hơi gầy, đạo bào rất cũ kỹ, nhưng đây là một chiếc hồn y vô cùng mạnh, là các bậc tiền bối Đạo tộc truyền thừa lại.
Hắn ta nói: “Ngô Luân Hồi, Ngô huynh, thủ đoạn ngươi quá đáng, động tí là giết người linh hồn, luyện hóa thành tro tàn, khiến bọn ta lạnh lòng, không thể không làm thế.”
Sở Phong nhìn thẳng hắn ta, nói: “Là nguyên nhân này sao, ta thấy các ngươi sớm đã có hành động khác thường, đã sớm thương lượng phải động thủ với ta sao?”
Thân thể gầy đét của Kim Lân ẩn chứa lực tinh thần kinh người, cả người trong đạo bào cũ kỹ nhìn thì bình thường, không dọa người bao nhiêu, nhưng giấu không được hỏa nhãn kim tinh của Sở Phong, đây là một người cực kỳ đáng sợ.
Hồn lực này cô đọng khác thường, giấu bên trong cơ thể, có một ánh lửa dương khí nồng nặc đang dập dờn trong nơi sâu nhất của cơ thể, tuyệt đối là một đại cao thủ.
Đạo tộc xếp hạng một hạng hai trong vũ trụ, mạnh quá mức, tự có đạo lý!
“Ngô huynh, Ngô Luân Hồi, nếu như ngươi cho rằng như vậy cũng không hẳn là không phải, thật ra, bọn ta định cho ngươi một cơ hội, thản nhiên đối mặt với tất cả mọi người bọn ta, tự giải thích ngươi trong sạch vô tôi, không cấu kết người của thế giới này.”
Kim Lân Đạo Tử không thay đổi cảm xúc, đứng thẳng người, từ đầu đến cuối đều không nhúc nhích tí nào, giống như một pho tượng, cảnh giới tinh thần rất đáng sợ.
Bình thường, hắn ta vô cùng hiền lành, sẽ không nói mấy lời hùng hổ ép người như vậy, nhưng mà, ở thế giới này mọi thứ đều khác, ganh đua sinh tử khiến quan niệm của tất cả mọi người đều thay đổi.
Điều quan trọng nhất là, bất luận ở đây xảy ra chuyện gì, một khi thân chết đạo tiêu, về đến thế giới ban đầu, đều có thể bắt đầu lại, phai mờ đi tất cả dấu vết.
Ở trong hoàn cảnh này, mỗi người đều có đủ ý niệm trong đầu, thậm chí đều là dục vọng bình thường không xuất hiện, nảy sinh ra ác ma ở nơi sâu nhất trong tim.
“Ta tự giải thích trong sạch vô tội?” Sở Phong cười, nhưng hơi lạnh lùng, nói: “Các ngươi đây là đang sỉ nhục ta!”
Hắn liếc nhìn tất cả mọi người, từ Kim Lân đến Ánh Trích Tiên, rồi đến Nguyên Thế Thành, Thiên Mệnh Tiên Thể, Diêm Lạc, sau đó liếc Tần Lạc Âm.
“Trong sạch của ta và có tội hay không, cần gì phải biện bạch với các ngươi, có cần thiết chứng minh với các ngươi sao?” Giọng của Sở Phong càng lạnh đi, sau khi đảo qua tất cả mọi người, tốc độ nói chậm lại, nhưng giọng càng nặng, nói: “Các ngươi quá tự cho mình là đúng rồi!”
“Đạo Tử, nói lời vô ích với hắn làm gì, cùng nhau lên đánh chết hắn!” Diêm Lạc cười, lộ vẻ âm hiểm, so với ban nãy thì bình tĩnh hơn, tin chắc Sở Phong chạy không thoát, sắp sửa trình diễn một bức tranh đáng sợ đàn hổ cắn rồng.
“Hừ, kỳ thuật hắn có được vô cùng không tầm thường, ép hắn giao ra đây, cũng coi như là đền tội, tặng ta một trang tạo hóa.” Đại Diễn Chiến Thể phụ họa.
Âu Dương Phong không nhịn nổi nữa, muốn phun nước bọt, nói: “Mấy người cá ngươi thật trơ tráo, thật ra, chân tướng rốt cuộc thế nào, trong lòng các ngươi đều biết, không phải là muốn mượn cơ hội này trừ khử hai người bọn ta sao?”
Thích Hoàng nói: “Ngô huynh, Ngô Luân Hồi đạo hữu, thật ra ngươi nên nghĩ đến, có thể ở thế giới này giết chết La Thế Vinh hoàn toàn có nghĩa là gì, ngươi nói, bọn ta có thể không quan tâm sao? Bỏ mặc ngươi như thế, đối với mọi người bọn ta đều là uy hiếp.”
Cao thủ trẻ tuổi đệ nhất Phật tộc, sau đầu có một vòng thần, quanh thân tràn ra sắc vàng nhàn nhạt, giống như một vòng lửa thần bao lấy y, bảo vệ y không thể xâm nhập.
Đây là một cao thủ kinh khủng khác thường, sẽ không yếu hơn Kim Lân, Phật tộc và Đạo tộc mạnh nhất trong vũ trụ này khi bọn họ đến.
“Ngươi khá thẳng thắn, nhưng mà, vẫn là mượn cớ, hoặc là nói cho các ngươi lý do càng tốt, trước đây các ngươi đã quyết định ra tay với ta, cần gì che dấu.” Sở Phong bình tĩnh như thường, không vội ra tay phá vòng vây, cứ như vậy ung dung nói chuyện với bọn họ.
“Phật Tử, ngươi giải thích gì với hắn, giết là được rồi, không cần thiết nhiều lời.” Ở bên cạnh Thích Hoàng, còn có một vị ánh sáng vàng càng rực rỡ hơn, đây cũng là cao thủ Phật tộc.