Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1611 - Chương 1611: Một Tay Che Trời (2)

Thánh Khư Chương 1611: Một tay che trời (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này Diêm Lạc đã được trải nghiệm cái gì gọi là tuyệt vọng, cái gì gọi là nội tâm tan vỡ, là sợ hãi, là kinh hoàng. Thế nhưng lại không thể thay đổi bất cứ thứ gì.

Một mảnh quang vũ rực rỡ, một lượng lớn hạt thần tính bị Sở Phong hấp thụ, tinh thần thể của hắn tức khắc tăng vọt, mà Diêm Lạc – truyền nhân mạnh nhất Thi Tộc đã hoàn toàn biến mất.

“Ta cảm thấy hồn lực tăng hơn gấp bội!” Âm thanh của Âu Dương Phong đều phát run vì hưng phấn, đây là tạo hóa kinh người cỡ nào a, loại thu hoạch này khiến nó tâm huyết sôi trào.

Mà sở Phong cũng có thu hoạch lớn, ánh sáng linh hồn vô cùng rực rỡ, như một vị thần đứng giữa không trung vậy. Xung quanh hắn là vô số quang vũ tập trung lại, năng lượng tinh thần của hắn đã vượt qua Xan Hà cảnh từ lâu.

Cho dù có vận chuyển dị thuật nhưng vẫn lãng phí rất nhiều quang vũ, hạt thần tính hấp thu được không phải mười trên mười, thế nhưng Hồn Chuông quả thực cũng không chứa được nhiều người như thế.

Mấy chục người rớt xuống, chuyện này quả thực là tạo hóa kinh người!

Mà chiến trường lúc này có người đang muốn thoát khỏi, chính là Kim Lân đạo tử, bùa chết thay của hắn ta đã nát hai lần, dựa vào nó mà tránh được phạm vi che phủ của sấm sét màu đỏ.

Ầm!

Mười năm phút sau, Sở Phong liền di chuyển, Âu Dương Phong cũng đồng thời lao xuống cùng hắn, hai người đi chặn lại Kim Lân đạo tử, không muốn cho hắn ta cơ hội trốn thoát.

“Kim Lân đạo tử, đến a, ta muốn luận bàn chân ngôn chín chữ của Đạo Tộc với ngươi, mời bên này!” Sở Phong cười nói.

Ầm một tiếng, Sở Phong điều động Hồn Chuông giết tới, ra tay không khách khí chút nào, trực tiếp chấn ra sóng âm. Nếu như ở tình huống bình thường thì Kim Lân đạo tử tất nhiên sẽ không ậm ờ, khai chiến chính là khai chiến!

Nhưng tình cảnh hiện tại, cho dù hắn ta có bùa chết thay đi chăng nữa thì trong quá trình trốn chạy cũng bị tia sét màu đỏ kia đánh trúng, một phần cơ thể đã bị nổ tung, hồn lực cũng tiêu hao không ít.

Thậm chí hắn ta còn thiếu mất một phần hồn thể.

Ầm!

Lúc này, Hồn Chuông phát ra ánh sáng rực, năng lượng tinh thần chấn ra cũng quá hùng hậu. Nguyên nhân là bởi thực lực hiện tại của Sở Phong đã tăng vọt, sức mạnh bản thân tăng lên gấp đôi, càng lợi hại hơn lúc trước.

Kim Lân đạo tử xoay người bỏ chạy, nhanh chóng trốn tránh, nhưng sóng chuông kia cứ như từng làn sóng lăn tăn có tính phát tán, khiến cho hắn ta không thể tránh khỏi, cho dù có sử dụng hồn khí của bản thân để ngăn cản thì vẫn chịu công kích nghiêm trọng.

Hắn ta phun ra một ngụm hồn huyết, đó chính là tinh thần lực, cả người văng ra xa, mà hồn khí đang sử dụng cũng run rẩy không ngừng, muốn phát nổ.

“Vô Lượng Thiên Tôn, Kim Lân đạo tử, đến đến đến, chúng ta lại tiếp tục luận bàn!” Khi Sở Phong lên tiếng, Hồn Chuông cũng chấn động mãnh liệt, nhoáng một cái đã đánh ra mười tám đạo sóng chuông.

Loại cảnh tượng như này quá đáng sợ, ánh sáng linh hồn rực rỡ kia thông qua sóng âm mà bay tới, khí thế mạnh mẽ vô song, quả thực là gặp thần giết thần gặp phật giết phật!

Ầm!

Hồn khí của Kim Lân đạo tử bị chấn động đến rạn nứt, một đạo sóng âm lập tức tấn công đến khiến cánh tay phải của hắn ta nổ tung, lực công kích mạnh mẽ đến nỗi làm sắc mặt hắn ta thoáng cái biến đổi.

Hiện tại, hồn lực của Sở Phong hùng hậu đến mức không gì sánh được. Kim Lân đạo tử từng bị sấm sét đánh trọng thương làm sao có thể chống đỡ lại!

Ngược lại, Kim Lân đạo tử cũng vô cùng quyết đoán, không chút do dự mà nhằm về phía bên cạnh tia sét màu đỏ kia, trực tiếp tránh được đòn tấn công như vũ bão của Sở Phong.

“Này, tiểu lỗ mũi trâu đừng đi a, ông nội Âu Dã của ngươi cũng tới rồi, muốn thân cận ngươi một chút.” Âu Dương Phong ở phía sau hét lớn.

Vèo!

Lúc này, Ánh Trích Tiên nhanh như chớp phá vỡ vòng vây mà lao ra, bùa chết thay của nàng ta cũng đã hỏng mất hai lần, thực ra nàng ta còn thoát hiểm sớm hơn cả Kim Lân, thế nhưng không có lập tức xông ra luôn, bây giờ nhân cơ hội Sở Phong đối phó với Kim Lân mới dứt khoát vượt ải.

Thế nhưng Sở Phong cũng lập tức xoay người, chớp mắt đã đuổi đến cắt đứt con đường phía trước của nàng ta, Hồn Chuông chấn động, trực tiếp đập thẳng đến.

Sắc mặt mọi người tức thì thay đổi. Ngô Luân Hồi đây là muốn diệt tận tất cả mọi người, một kẻ cũng không muốn buông tha. Người mạnh mẽ như Kim Lân đạo tử cũng bị chặn đánh, hiện tại lại đến lượt Ánh Trích Tiên, đây là muốn một tay che trời, bóp chết hết thảy kỳ tài sao?

“Nghĩa bạc vân thiên Luân Hồi vương ở đây!” Sở Phong cười to thành tiếng.

Nghĩa bạc vân thiên Luân Hồi Vương? Mọi người nghe được câu này đều muốn chửi ầm lên, nghĩa bạc vân thiên cái thần mọe gì!

Bất kể là Thích Hoành đang bị sấm sét màu đỏ bao trùm công kích, đám người Đại Mộng Tịnh Thổ đang đứng quan sát ngoài chiến trường, hay là mấy trăm tiến hóa giả đứng ở phía xa, ai nấy đều đồng loạt muốn mắng người! Người được gọi là nghĩa bạc vân thiên, quả thực là... không có ai hết!

Tất cả mọi người đều cảm thấy nên đánh chết mấy tên tu sĩ lúc trước đã truyền ra cái biệt danh kia, đúng là không có tầm nhìn, không có tiết tháo, danh xưng liêm chính chói lọi như vậy mà lại đặt trên người cái tên “đen” từ đầu đến chân từ trong ra ngoài kia? Quá lừa người rồi!

Ngày hôm nay, từ khi nhìn Ngô Luân Hồi biểu hiện ra các loại không có đạo đức, không có giới hạn, không có lễ tiết thì đám quần chúng đều hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn!

Lúc này, sắc mặt Ánh Trích Tiên đều đen lại. Nàng ta chính là đệ tam mỹ nhân của tinh không, phong tư tuyệt thế, khuynh quốc khuynh thành, lại thêm vào loại khí chất không nhiễm khói bụi nhân gian, quả thực lại càng phiêu dật như tiên tử. Nhưng hiện tại nàng ta lại đang bày ra dáng vẻ trán đầy hắc tuyến!

Cho dù bản thân đang trong trạng thái hồn thể nhưng nàng ta vẫn biểu hiện ra được loại biểu cảm này, quả thực có thể hình dung ra tâm trạng nàng ta đang tồi tệ thế nào. Từ trước đến nay Ánh Trích Tiên nào có trải qua kiếp nạn như vậy, ngay cả cánh tay cũng bị tia sét kia nổ bay.

Bên cạnh đó, bùa chết thay của nàng ta cũng đã nát thành mảnh vụn những hai lần, điều này tương đương với việc nàng ta đã chết qua hai lần. Sự tình này quá đáng sợ quá khủng bố, Ánh Trích Tiên nàng lại có thể bị giết!

Tuy rằng hiện tại trốn thoát được phạm vi công kích của tia sét màu đỏ kia, nhưng mà nàng ta lại gặp đụng mặt Ngô Luân Hồi, hơn nữa cái tên gia hỏa kia lại mặt dày hơn tường thành, còn tự xưng bản thân là nghĩa bạc vân thiên Luân Hồi Vương, quả thực khiến người ta không chịu nổi!

Ánh Trích Tiên không nói lời thừa liền trực tiếp ra tay trước, một luồng ánh sáng linh hồn ngũ sắc đánh đến, đó là loại thần thuật được hình thành sau khi năm loại dị năng dung hợp lại với nhau, uy lực phải nói là khủng bố tuyệt luân.

Phía xa xa, mọi người đều kinh ngạc khôn cùng!

Đây chính là thần quang ngũ sắc trong truyền thuyết, đã luyện đến cảnh giới cao thâm nhất, có thể hủy diệt vạn vật, bất kể thứ gì cũng đều rơi vào đổ nát!

Bình Luận (0)
Comment