Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1638 - Chương 1638: Tu Sửa (1)

Thánh Khư Chương 1638: Tu sửa (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Về phần Ánh Trích Tiên, khuôn mặt xinh đẹp kia lại còn đen hơn, tiếp tục nhấc Ánh Hiểu Hiểu lên, lại chỉnh cô nhóc thêm một trận.

Nhưng đứa nhỏ chết tiệt này mồm miệng thật rộng, vừa khóc lóc cầu xin tha thứ, vừa nói mấy lời vô nghĩa, ví dụ như gọi Sở Phong là tỷ phu, nhanh chóng đến cứu nhóc, hoặc là hét lên với tỷ tỷ, nói là đặt mình vào hoàn cảnh của người khác lo lắng thay tỷ tỷ ruột thịt.

Sở Phong dốc lòng nghiên cứu, hắn càng suy nghĩ, càng cảm thấy Âm Dương Chi Quang này huyền bí, thuật này một khi luyện thành, cực kỳ đáng sợ, hắn từng thử qua, quét qua một cái, một đỉnh núi lại bị hắn quét bay!

Điều này quá kinh khủng, nếu tác dụng trên cơ thể một người, hoặc trên thần hồn, chẳng phải sẽ tiêu diệt hình thể lẫn linh hồn sinh vật kia?

Sở Phong nghiêm mặt, âm thầm cảm than, Âm Dương Nhị Khí không hổ danh vật chất kì trân thiên địa, có thể tu thành một trong những thần thuật mạnh nhất thế gian.

Sở Phong đang nghiền nghẫm, nghiên cứu, loại thần thuật này quá đáng sợ, cực kỳ kinh người, khiến cho bản thân hắn cũng bị dọa sợ, thần uy lại có thể mãnh liệt như vậy.

Hắn cảm nhận được, nếu thật sự muốn luyện thành, đừng nói là Thất Bảo Diệu Thuật, riêng Âm Dương Chi Quang đã đủ cho hắn tung hoành khắp vũ trụ rộng lớn này, một đường không đối thủ.

Sau đó, Sở Phong tỉ mỉ nghiên cứu, cân nhắc kỹ càng, hắn học cực kỳ nhanh, bởi vì đây không phải là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với loại kinh văn này.

Dù sao, hắn từng học Ngưu Ma Quyền, Giao Ma Quyền, được coi như hai loại trong bảy loại kinh văn của Thất Bảo Diệu Thuật, lúc này nghiên cứu tỉ mỉ lớp nghĩa trong đó làm ít hưởng nhiều.

Sở Phong mất ăn mất ngủ, hoàn toàn lao vào, thời gian giống như tạm dừng với hắn, cả người đắm chìm trong Âm Dương Nhị Khí, nghiên cứu loại diệu thuật này.

Cuối cùng, ầm một tiếng, hắn vô thức quét ra một tia thần quang, đánh tan một vùng, lúc này mới bừng tỉnh thức dậy.

Lúc này, Ánh Trích Tiên, Âu Dương Phong, Ánh Hiểu Hiểu đã tẩy sạch linh hồn xong, mỗi người đều dương khí cuộn trào, cuối cùng không nhìn ra một chút âm khí nào.

Ba người lơ lửng giữa không trung, giống như ba mặt trời nhỏ, tương đối sáng chói, cực kỳ rực rỡ, ánh sáng rơi phủ khắp, thần thánh và đầy yên bình.

Một hơi thở nóng rực tràn ra từ trên người bọn họ, hoàn toàn khác biệt, không thể so sánh được.

Về phần bản thân Sở Phong, cảm giác đối với ba người bọn họ cũng kinh ngạc không kém, hắn giống như một mặt trời vàng chói đứng ngang trời, rất rực rỡ, bao phủ quanh người là hạt nắng chói mắt, rơi xuống, phủ sáng khắp núi rừng, hóa thành màu vàng, tựa như vàng đúc.

Cách đó rất xa, khiến cho người khác cảm nhận được sự nóng rực, giống như thiêu đốt, tựa như một tòa thần lô vĩnh hằng đang đứng sừng sững nơi đó, bừng bừng rực lửa, đốt cháy hồn quang.

Nhưng khi Ánh Trích Tiên, Âu Dương Phong đối mặt với Sở Phong đều có loại cảm giác bị thiêu đốt, sóng nhiệt cuộn trào mãnh liệt ập đến.

Mấy ngày trước, bọn họ giống như âm hồn ở thế giới này, tựa như quỷ hồn, nhưng hiện tại quả thực giống như nham thạch nóng chảy, lại như chất lỏng thần kim sau khi nóng chảy, rất kinh khủng, nhiệt độ khiến cho người ta sợ hãi, đủ để đốt cháy rất nhiều âm hồn.

Không thể nghi ngờ, hiện tại đám người Sở Phong đã thoát khỏi gông cùm xiềng xích, không còn âm khí, không khác gì so với linh hồn của sinh linh thế giới này.

Nếu lại có người dùng mũi tên lông vũ có dương khí bắn bọn họ, căn bản không cần lo lắng, cứ chống lại bình thường.

"Thật sảng khoái!" Âu Dương Phong kêu lên, hiện tại hắn ta lắc lư, ngay cả cái mai rùa màu đen cũng nhè nhẹ tỏa ra từng tia dương khí, hắn ta tao nhã bước, vô cùng bá đạo.

Lúc này, Phổ Lâm đã cách nơi này còn chưa đến một ngàn năm trăm dặm, hai mắt gã đỏ lên, thật sự phát điên, gã cứ nhớ mãi không quên máu thần thú và thánh dược, quả thực muốn điên cuồng.

Gã không thể nhịn được, nếu thánh dược và máu thần thú bị đám quỷ nô trong mắt gã ăn mất, hoàn toàn bị luyện hóa, chuyện này thật sự không thể chấp nhận được.

Sự miệt thị tận sâu trong đáy lòng gã, cho rằng Sở Phong và Âu Dương Phong chẳng qua chỉ là quỷ nô của gã, rất thấp kém, căn bản không có tư cách giành giật, cạnh tranh với gã, một đạp là có thể dẫm chết!

Gã là ai chứ, đường đường là tiểu hầu gia một thế hệ, chỉ huy hơn vạn tinh binh, đều là kỵ sĩ cấp Xan Hà, Tố Hình, Kim Thân, quyền cao chức trọng, có chút danh tiếng trong một thế hệ Võ Thần.

Mấy tên quỷ nô thì tính là gì, ngay cả dương khí cũng không có, nếu tìm vài thần xạ thủ truy sát, một tên bắn xuyên qua đủ để cho mấy tên quỷ nô này nổ tung, hình thần câu diệt, cái gì cũng không thể làm, nào có thể uy hiếp.

Nhưng hiện tại gã tìm không thấy, quả thực muốn phát điên, thời gian càng kéo dài thì khỏi phải tìm nữa, mấy tên quỷ nô kia chắc chắn đã hấp thu hết thánh dược, dùng hết máu thần thú.

"Đám quỷ nô hèn mọn này, đê tiện kém cỏi đến mức khiến ta khinh thường, nhưng lại cố tình động vào tạo hóa của ta, đáng chết, phải cho các ngươi tan nát thần hồn, chết không tử tế!"

Phổ Lâm phát ra một lời thề độc ác, nhưng nghĩ đến dung mạo của Ánh Trích Tiên, trong lòng gã lại nổi lửa giận, đây là người duy nhất gã có thể giữ lại, gã chưa từng gặp được loại dung mạo tuyệt sắc nào như thế, có thể cướp thân thể cho nàng, từ từ bồi dưỡng, trở thành một báu vật.

Trên thực tế, lúc này Sở Phong, Ánh Trích Tiên, Âu Dương Phong cũng đang nhắc đến gã, nghĩ cách báo thù rửa hận, mong ước giết chết gã!

"Ha ha, Âu Dương đại gia này coi như đã sống lại, hoàn toàn trở thành sinh vật dương gian đúng không? Cũng không biết đây là thế giới gì, một mảnh vũ trụ thế nào, sẽ không phải là dương gian chứ?"

Âu Dương Phong ngoác cái miệng rộng, mai rùa màu đen nhấp nháy ánh đen, thiên nga bước lượn lờ, bộ dáng mèo khen mèo dài duôi, tư thái từ nay về sau thối âm hoàn dương không ai địch nổi.

Giờ phút này, bọn họ cẩn thận cảm ngộ chính mình, linh lực tăng vọt, khi mới đến thế giới này chỉ ở cảnh giới Xan Hà, hiện tại dựa vào ánh sáng hồn lực mà nói, đã tăng lên mấy lần!

Hiện tại, thực lực của bọn họ đã sắp chạm đến chuẩn cấp Kim Thân.

Nếu không phải luyện hóa âm khí, tiêu hao rất nhiều hồn quang, chỉ ăn thánh dược, bọn họ đủ thăng đến mức cao nhất của cấp Kim Thân!

Tiến hành lột xác, chặt hết âm khí, tiêu hao rất nhiều!

Có điều bọn họ cũng không phải người bình thường, hơn nữa hiểu rõ diệu thuật, cùng với Hồn Chung của Sở Phong, cho dù chống lại kẻ cấp Kim Thân cũng không phải sợ, dám đi tiêu diệt!

Trước đây, thần xạ thủ cấp Kim Thân ra tay, một phát đủ để hạ chết toàn bộ bọn họ, cuồn cuộn dương khí, cái loại mũi tên lông vũ này chạm đến chắc chắn sẽ khiến bọn họ nổ tung, không chút chậm trễ.

Nhưng hiện tại tất cả không còn giống, đã xảy ra thay đổi.

"Ta muốn đi giết cái tên cặn bã Phổ Lâm kia, Âu Dương đại gia cảm giác một bàn tay ta có thể đánh hắn mười phát cũng không sao!" Âu Dương Phong nóng lòng muốn thử, mấy ngày nay hắn ta không nhàn rỗi, từ chỗ tỷ muội Ánh gia học được không ít võ học thần thú, đều là đòn sát thủ.

Bình Luận (0)
Comment