Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mấy người Hoàng Ngưu, Chu Toàn, Đại Lão Hắc nói muốn đi cứu Sở Phong, kết quả nghe được lời này của Yêu Yêu đều không thể mở miệng.
Bọn họ biết, Yêu Yêu không phải thấy chết không cứu, mà là có kỳ vọng rất lớn đối với Sở Phong, muốn xem tự hắn có thể đi đến đâu.
Bình thường, Yêu Yêu đều không để ý tới hắn chút nào, ngay cả bí kíp cũng không đưa một bộ.
Đây cũng không phải là không quan tâm, mà là hy vọng chính hắn vươn lên.
Năm đó, Yêu Yêu đã rất mạnh, con đường của nàng ta không cần người khác lặp lại, nàng ta muốn Sở Phong có thể tự mình cố gắng, chứ không phải trở thành một "Yêu Yêu thứ hai".
Sau đó không lâu,vì Đại Hắc Ngưu nghe được những lời của một con Ngân Sắc Xuyên Sơn Giáp mà hét lên, Linh Uy hầu tuyên bố treo giải thưởng là máu thần thú, ẩn chứa dương khí cuồn cuộn, có thể thanh tẩy thân thể và hồn quang.
Yêu Yêu kinh ngạc, trên khuôn mặt tuyệt đẹp lộ ra nụ cười mê hoặc lòng người: "Cảnh giới Á Thánh Linh Uy hầu có máu thần thú? Chính là lão ta, chờ ta luyện chút thảo dược, thanh tẩy nốt hai phần âm khí trong hồn quang thì sẽ đi tìm Linh Uy hầu kia."
Trong nháy mắt, đoàn người mặc niệm cho Linh Uy hầu, bị ai để mắt thì không nói, lại cố tình để Yêu Yêu, người đánh khắp vũ trụ thượng cổ không đối thủ để mắt đến, tin chắc không có kết cục tốt.
"Ạch.." Lão Lư muốn nói nhưng đối mặt với Yêu Yêu, từ đầu đến cuối lão đều rất kiềm chế, không dám làm bừa, bảo: "Đây coi như gián tiếp cứu Sở Phong."
Yêu Yêu nghe vậy, gật gật đầu nói: "Ngươi nói rất có lý, ngược lại, ta không muốn lấy đi tính mạng của Linh Uy hầu, chỉ muốn cướp sách máu thần thú của hắn."
"Công chúa, ngươi thật sự... phải thử thách Sở Phong đến cũng sao!" Chu Toàn thương thay cho Sở Phong.
Nếu để cho người trên hoang nguyên biết cuộc nói chuyện này của bọn họ, đoán chừng sẽ sợ hãi đến rớt hàm, Linh Uy hầu là ai, kẻ vô cùng lớn mạnh, cấp bậc Á Thánh tối cao, bất cứ lúc nào cũng có thể thành Thánh.
Hơn nữa, lão ta mạnh mẽ hơn nhiều so với người cùng trình độ, từng độ ba lần lôi kiếp, huyết mạch và thiên phú đều vô cùng kinh người.
Yêu Yêu đưa bọn họ đi khắp cao nguyên, trên đường đi có để ý một vài loại cây, nàng đã từng cố chấp nghĩ, trong thời gian dài sẽ không có hy vọng sống lại.
Cái gọi là cửu bệnh thành y (1), nàng vì tự cứu chữa mà từng xem các loại sách cổ, rất quen thuộc với dược thảo.
(1) Cửu bệnh thành y: bị bệnh lâu thành thầy thuốc
Một vài thảo dược có tác dụng rất lớn với linh hồn, thế giới này tràn đầy dương khí, không cần nghĩ nhiều, hiệu quả sẽ càng tăng, có thể trợ giúp bọn họ thanh tẩy một phần âm khí.
Lúc này, trên cao nguyên Hung Thú, Sở Phong và Âu Dương Phong đều đang buồn rầu, hồn quang của bọn họ đã có thể sánh ngang người tiến hóa cấp bậc Kim Thân. Thế nhưng, kiếp nạn cũng đã tới.
Người trên thế giới này cũng không dám điên cuồng như bọn họ, hấp thụ lượng lớn Thần Tính Lạp Tử trong thời gian ngắn, như vậy nhất định sẽ bị sét đánh, còn là rất nhiều lần.
Gần đó, rừng rậm xanh ngắt, cổ thụ rợp trời, cách đó không xa có vài cái hồ nước trong suốt, giống như những viên đá quý thật lớn khảm ở trên cao nguyên Hung Thú.
Ở sâu trong rừng rậm, thú dữ rống vang trời.
Trên cao nguyên Hung Thú hoàn toàn không thiếu vài sinh vật khủng khiếp, khu vực này còn khá là an toàn.
Lúc này, Sở Phong hơi ngẩng đầu lên đã có thể nhìn thấy mây đen phủ kín đỉnh đầu, có ánh chớp màu máu hiện lên.
Âu Dương Phong còn muốn nói chuyện một chút thì trên đầu hắn ta đã có tia chớp màu xanh biếc xẹt qua, cảnh tượng vô cùng kinh hoàng, sấm sét có thể đến bất cứ lúc nào, bổ về phía bọn họ.
"Có ý gì thế, vì sao của ngươi là tia chớp màu máu, mà treo ở trên đầu ta lại là màu xanh, tia chớp này có gì đặc biệt sao?”
Âu Dương Phong khó chịu, còn đối đãi khác nhau, màu sắc tia chớp không không giống nhau làm cho hắn ta khá là tức giận, cảm giác bị kỳ thị.
Khi hắn ta nói chuyện, tia chớp màu xanh biếc bỗng chốc đan vào, bao phủ phía trên đầu hắn, có thể mạnh mẽ đánh xuống bất cứ lúc nào.
Sở Phong bình tĩnh nói: "Điều này không phải rất bình thường sao, ngươi nhìn ngươi, chịu tiếng xấu thay cho người khác, còn đội nón xanh, đúng là rất xứng đôi, nhìn thế nào chính là thế đó."
"Ngươi cút cho đại gia!" Âu Dương Phong tức giận, nghĩ đến việc ra tay với hắn.
"Ngươi thông minh một chút cho ta, thiên kiếp sắp tới, tiết kiệm khí lực." Sở Phong cảnh cáo hắn ta.
Cách đó không xa, hai mắt Ánh Hiểu Hiểu đều cười thành hình trăng lưỡi liềm, nhìn thấy Âu Dương Phong tức giận nàng càng vui vẻ.
Ánh Trích Tiên rất bình tĩnh, nàng đoán chừng không bao lâu nữa mình cũng phải độ kiếp, nàng không điên cuồng hấp thu Thần Tính Lạp Tử giống Sở Phong và Âu Dương Phong, thế nhưng cũng hấp thủ không ít, hồn quang cũng đã gần đến cấp bậc Kim Thân.
Âu Dương Phong nghiến răng nghiến lợi, nhìn giữa không trung, nói: "Tặc lão thiên, ngươi muốn chém thì chém, nhanh lên cho thoải mái, cứ treo trên đầu ta làm cái gì? Xanh mướt một màu, cố ý muốn chọc tức chết đại gia Âu Dương của ngươi sao?"
Nói thật, hắn ta cùng với Sở Phong đều bồn chồn trong lòng, ngay cả thân thể còn không có, đều là trạng thái linh hồn, nếu thật sự bị sét đánh, vậy chắc chắn là vô cùng thê thảm.
Thông thường mà nói, linh thể sợ nhất bị sét đánh.
Thế nhưng, nếu như chiếm cứ thân thể sinh vật khác để độ kiếp căn bản cũng vô dụng, thân thể và linh hồn không tương xứng,có thể chống đỡ mấy đạo sấm sét là hết cỡ, thậm chí còn gây cản trở.
"Ngươi nói xem, lần này cuối cùng sẽ có bao nhiêu đợt thiên kiếp?" Âu Dương Phong chột dạ hỏi Sở Phong.
Sở Phong liếc xéo hắn ta một cái, nói: "Nhìn màu sắc tia chớp trên đầu ngươi, ngươi cũng nói muốn liên tiếp độ kiếp ba lần, sao lại không chuẩn bị sẵn?"
"Ta bực, ngươi có thể nói chút lời hữu ích nào hay không?" Âu Dương Phong thật sự muốn dùng cái mỏ chim thật dài mổ chết hắn, nói: "Nếu có thân thể, cho dù ba lần thiên kiếp ta cũng không sợ, nhưng bây giờ dùng hồn quang cứng đối cứng, khả năng của ta thật sự không đạt được." Sau đó, hắn ta lại liếc nhìn Sở Phong, nói: "Ta cảm thấy quá nửa ngươi sẽ có những bốn tin mừng!"
"Câm miệng, thiên nga đen nhà ngươi đại diện cho điềm xấu, không được nói lung tung!"
Phía xa, Ánh Trích Tiên và Ngân Phát Tiểu La Lị không nói gì, hai người kia đều cùng cảnh ngộ, cũng đến mức này rồi mà còn tranh đấu, nên biết rằng sấm sét có thể đánh xuống bất cứ lúc nào.
Răng rắc!
Quả nhiên, bọn họ mới nói xong, một tia chớp màu xanh biếc chợt rơi xuống, chém cho miệng Âu Dương Phong bốc lên khói đen, hồn quang lập lòe kịch liệt, lập tức nằm bò trên mặt đất.
Nhưng rất nhanh hắn ta lại nhảy dựng lên, nói: "Bực mình, đánh lén ta, mau đến đây, đổi cho ta một loại tia chớp khác!" Hắn réo ầm ĩ.
Ầm!
Lúc này đây, liên tiếp năm đạo sấm sét rơi xuống ầm ầm, đều màu xanh mướt. Đúng là ngũ lôi oanh đỉnh danh xứng với thực.