Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ánh Trích Tiên cũng không có biểu thị cái gì. Nhưng Sở Phong ở phía xa lại nghe thấy rất rõ ràng, hắn cảm thấy trời đất đều là một mảnh tăm tối, từ trước đến giờ hắn chưa từng nghĩ tới lực sát thương của cô em vợ này lại lớn như thế!
Theo hắn thấy được, nếu như có Ánh Hiểu Hiểu tham gia vào trong thì chuyện này đảm bảo sẽ biến căng a, đến lúc đó hắn phải làm thế nào?
Sở Phong cứ như thế mà xuất thần, ngay sau đó đã ăn phải quả đắng. Đợt lôi kiếp cuối cùng đang chuẩn bị hạ xuống, là đợt sấm sét hung mãnh nhất, đáng sợ nhất của thiên kiếp lần này.
Ầm ầm!
Trời long đất lở, ánh sáng linh hồn của Sở Phong suýt chút nữa đã bị đánh tan. Nếu chịu đựng được qua đợt lôi kiếp cuối cùng này thì coi như hắn đã qua cửa, vượt qua thiên kiếp, nhưng nếu không gánh được thì kết cục sẽ là hồn phi phách tán.
“Tỷ, tỷ nói chuyện đi được không? Tim không thể lớn như vậy a, tỷ đã cùng người ta tiến hành tu luyện ánh sáng linh hồn rồi, này cũng không phải chuyện bí mật gì, ngay cả muội đều biết! Tỷ như vậy cũng ngang với làm hư đứa trẻ như muội rồi, vì thế tỷ không thể bỏ chạy giữa đường được, phải kiên trì đến cùng!”
Tiểu loli tóc bạc kia tuyệt đối là cố ý nói như thế, lúc nói chuyện cũng không che đậy gì, cứ trực tiếp nhỏ giọng mà lên tiếng.
Sở Phong rất muốn nói, cái gọi là đứa trẻ như ngươi lại bị người khác làm hư sao? Thành thục cũng quá sớm rồi đó, so với Âu Dương Phong còn xấu xa hơn, nghĩ đến đây, hắn không nhịn được mà lẩm bẩm thành tiếng.
Âu Dương Phong: “@!%#**...”
Sau đó, Âu Dương Phong liền quay sang Sở Phong mà nói: “Mmp, đâu có liên quan đến ta, tất cả đều là chuyện nhà các ngươi, nhưng lại khiến cho Âu Dương đại gia đây nằm không cũng dính đạn. Hơn nữa, ngươi nhìn mà xem, con trai kia của ngươi cũng chẳng phải người lương thiện gì, tất cả đều do kế thừa ngươi mà ra đó! Quả thực chính là cha truyền con nối, đều không phải mặt hàng tốt!”
Âu Dương Phong vẫn cảm thấy vô cùng tức giận bởi những lời “màu xanh” mà tiểu đạo sĩ đã nói ban nãy.
Xa xa, Ánh Trích Tiên quyết đoán chỉnh đốn lại em gái nhỏ nhà mình, nàng ta trực tiếp bắt lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Ánh Hiểu Hiểu, âm thầm dạy dỗ một trận.
Lúc này, Ánh Trích Tiên và Tần Lạc Âm đều gặp lại nhau ở nơi này, các nàng đều cười nhẹ, một người thanh lệ như tiên, một người lại cao quý ưu nhã, hai người đều có nhan sắc tuyệt thế.
Mà giữa các nàng cũng không dấy lên xung đột gì hết, cũng không có khói lửa âm thầm, ngược lại còn trò chuyện rất ăn ý, cười nói không ngớt.
“Có sát khí, hai người kia đều là tiếu ý tàng đao (1)! Ây da, vừa nãy trong lời nói của Lạc Âm tỷ tỷ chính là mang theo mũi nhọn. Ách, tỷ tỷ của ta cũng không phải người đơn giản, trong nhu có cương, cũng là một cao thủ!”
(1)Tiếu ý tàng đao: Nụ cười ẩn giấu dao nhọn, hiểu theo nghĩa ngoài cười nhưng trong không cười, giống với miệng nam mô bụng bồ dao găm, bằng mặt nhưng không bằng lòng.
Tiểu loli tóc bạc đang bình luận tại chỗ, tình cảnh này khiến Sở Phong quả thực không biết nói gì cho phải, nhìn thấu không nói thấu, hắn rất muốn nói, ngươi đang làm loạn cái gì a?!
Chỉ có điều, hắn cũng nửa tin nửa ngờ. Hai chị em tốt kia vừa nãy trò chuyện vô cùng ôn hòa nha, thực sự có trộn lẫn đao quang kiếm ảnh sao? Nếu không giống như những gì tiểu loli tóc bạc đang bình luận, vậy thì hắn quả thực là không chú ý.
Bởi vì Sở Phong cũng nghe Ánh Hiểu Hiểu giải thích nên mới cảm thấy không khí giữa hai người kia quả thực chính là tiếu ý tàng đao, mượn ý cười để che giấu lời nói sắc bén.
Chẳng qua điều này cũng giấu quá sâu rồi. Hắn cảm thấy “giống thật mà lại là giả”, bắt đầu thực sự không nghe ra.
Ví dụ như Tần Lạc Âm khen Ánh Trích Tiên càng ngày càng xuất trần phiêu dật, có loại cảm giác mờ ảo xuất thế, cách thế gian hồng trần ngày càng xa.
Sở Phong cho rằng chính xác là như vậy, bởi lẽ Ánh Trích Tiên ngày thường vô cùng lạnh lùng, tao nhã mà tĩnh lặng, xác thực giống như tiên tử trên cung trăng, có loại cảm giác siêu thoát trần thế.
Nhưng mà dựa theo lời bình luận của Ánh Hiểu Hiểu thì cái này chính là Tần Lạc Âm đang khuyên nhủ cùng cảnh cáo Ánh Trích Tiên vẫn nên tiếp tục làm tiên tử xuất thế của nàng ta đi, không nên bị dục vọng hồng trần mê hoặc, cũng đừng dây dưa vào quan hệ giữa nàng và Sở Phong.
Lại ví dụ như, Ánh Trích Tiên tán thưởng Tần Lạc Âm ưu nhã vô song, cử chỉ đúng mực, không hổ là nữ thần trong thế hệ người trẻ tuổi của các tộc trong tinh không.
Nhưng kết quả chiếu theo lời bình luận của cô nhóc Ánh Hiểu Hiểu thì lại là, tỷ tỷ của cô nhóc đang sắc bén phản kích, nói Đại Mộng Tịnh Thổ coi trọng thể diện như thế, đã xác định trước Tần Lạc Âm và Sở Phong sẽ không có kết quả đâu. Bởi vì theo quy định của đạo thống, Tần Lạc Âm khẳng định không có cách nào về chung một nhà với kẻ địch của mình.
Vẫn chỉ có thể làm một nữ thần cao quý như cũ mà thôi, bởi lẽ Đại Mộng Tịnh Thổ tuyệt đối sẽ không cho phép Tần Lạc Âm phơi bày mối quan hệ với Sở Phong.
Sở Phong lại rơi vào cảnh trầm mặc, hắn cảm thấy bản thân không hề ngu ngốc, thậm chí còn tương đối nhạy cảm. Thế nhưng lúc đầu hắn quả thực không có ngộ được ra mấy thứ này.
Những lời bình luận của tiểu loli tóc bạc rất có đầu có đuôi, tỉ mỉ ngẫm lại thì giống như thực sự là chuyện như vậy.
Sở Phong rất muốn ngửa mặt lên trời mà thở dài, mười thứ hạng đầu rốt cuộc bồi dưỡng thế hệ con cháu như thế nào a, còn nhỏ như thế mà tư duy đã phức tạp đến vậy?
Mà Âu Dương Phong ở cạnh hắn cũng hoàn toàn không còn gì để nói, vừa độ kiếp vừa nói với Sở Phong: “Người nhà các ngươi cũng thật lợi hại, ai ai cũng đều cao thâm khó lường a, ngay cả tiểu nha đầu cổ linh tinh quái cũng đều là lòng dạ nữ nhân như mò kim đáy biển!”
“Cái gì mà nhà chúng ta?!” Sở Phong phản bác.
“Ngươi không nghe con trai mình nói sao? Tiểu loli tóc bạc kia có khả năng sẽ biến thành mẹ ba nhỏ, mẹ tư nhỏ của ngươi đó!”
Sở Phong không rảnh mà phản ứng lại nó, bởi vì đợt lôi kiếp cuối cùng quá hung mãnh, trực tiếp đánh bay hắn, khảo nghiệm sinh tử đến rồi, giây phút cuối cùng đã tới.
“Tỷ, tỷ và Lạc Âm tỷ tỷ thực sự không cần đao quang kiếm ảnh đâu. Muội cảm thấy chuyện này rất đơn giản!” Tiểu loli tóc bạc quả thực không chịu ngồi yên, cô nhóc bắt đầu bày mưu tính kế.
Ánh Trích Tiên quát lớn, nói: “Muội còn dám ăn nói lung tung? Cẩn thận ta niêm phong lại miệng nhỏ đó! Ta và Lạc Âm chỉ đang ôn chuyện cũ, là việc rất bình thường, nào có phức tạp như muội tưởng tượng!”
“Hừ hừ, tỷ tỷ thực sự coi muội thành trẻ con a, phải biết là muội có được chân truyền của mẫu thân chúng ta, vô cùng am hiểu thuật cung đấu! Năm đó cha chúng ta còn muốn cưới vào cửa tận chín dì nhỏ, đều là hồng nhan tri kỷ mà a cha quen biết trong thời gian lịch luyện ở vũ trụ. Kết quả đều bị mẫu thân cung đấu rớt mất bảy người, cuối cùng khiến cha chỉ rước được dì hai và dì ba. Lại nói thêm, hai tỷ muội ta chính là mẹ truyền con nối! Muội biết rõ mẫu thân cũng đã dạy cho tỷ rồi, cho nên vừa nãy muội nhìn qua là hiểu liền!”