Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1680 - Chương 1680: Thôi Diễn Cuối Cùng Của Thần (2)

Thánh Khư Chương 1680: Thôi diễn cuối cùng của thần (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cho nên dị thuật thần cấp mới cao quý đến thế, cao đến không thể trèo lên, khiến tất cả tiến hóa giả đều phải đỏ mắt.

Không thể nghi ngờ, sáu bí kíp ở nơi này chỉ cần lộ ra ngoài, khẳng định sẽ dẫn đến sự cộng hưởng của thế gian, nảy sinh đại loạn, thiên hạ đều bị máu nhuộm đỏ, khắp nơi đều liều mạng tranh giành.

Thậm chí những thần chỉ còn sống hiện tại của cao nguyên Hung Thú cũng không có ngoại lệ!

Bởi lẽ ngay cả thần cũng cần bí kíp để tham khảo, hoàn thiện bí pháp của chính mình, thậm chí còn càng khát vọng có được hơn những kẻ khác. Nói cho cùng thì người cùng cấp cũng quá ít, mà các bên lại đề phòng lẫn nhau, rất khó giao lưu trao đổi bí pháp!

Sau khi Sở Phong ghi lại toàn bộ sáu bộ dị thuật liền cảm thấy tâm trạng nặng trĩu, tuy thứ đồ này khiến hắn kích động, nhưng cũng quá phỏng tay, chỉ cần hắn tùy tiện ném ra một bộ liền có thể dẫn phát lên chấn động lớn khắp cao nguyên Hung Thú này.

Sở Phong ngồi xếp bằng xuống đất, tỉ mỉ lĩnh hội, toàn thân đều phát ra ánh sáng, tản mát ra hơi thở thần thánh.

Sau một ngày một đêm, hắn chợt mở to mắt, cũng đã đọc hiểu sáu bộ bí pháp, nắm sơ qua được ý nghĩa sâu xa nguyên thủy. Bởi vì công pháp thần cấp quá mức phức tạp, hắn cần thời gian dài hơn để lĩnh ngộ tất cả.

Cho dù là giai đoạn ban đầu thì cũng mạnh hơn rất nhiều so với dị thuật trung cấp mà hắn đã lấy được trước đó!

Tổng cộng có mười vị thần minh, những người khác không lưu lại dị thuật, có lẽ là đến hơi sớm, lúc đấy chư thần còn chưa có lưu lại bí pháp của bản thân, hoặc cũng có thể là bọn họ tự nhận không bằng sáu vị thần minh đã lưu lại dị thuật trước đó.

Sở Phong đứng dậy, lại lần nữa tiến hành tìm kiếm khắp vùng đất này. Lại ngoài ý muốn phát hiện ra mảnh đất trống ở sâu trong rừng đá có đầy rẫy các ký hiệu chằng chịt, nhiều vô kể như thiên thư.

Kiểu chữ này rất nhỏ, chiếm hết toàn bộ khu vực trống trải của mảnh đất này. Ngoại trừ điều này thì còn có mấy bộ thi thể thần minh nằm ở gần đó, tử trạng của họ càng thảm hơn, dầu hết đèn tắt (2), quanh thân ảm đạm, không giống với những cỗ thần thi khác cả người đều phát sáng, thần tính trong huyết dịch của bọn họ cũng đã tiêu hao gần hết.

(2)Dầu hết đèn tắt: Ý chỉ cái chết.

Đây là đang làm gì? Sở Phong đi đến phía trước, cẩn thận quan sát liền phát hiện những văn tự trên mặt đất đều là một bộ thôi diễn vô cùng đáng sợ.

Sở Phong rất nghiêm túc nhìn từ đầu đến cuối, những thứ này quá tối nghĩa và cao thâm. Đây chính là lý luận của thần minh, không phải cấp độ của hắn có thể xem hiểu.

Trong quá trình thôi diễn, rất nhiều định lý thần cấp có tính chất thoát nghĩa, người bình thường rất khó lý giải.

Sở Phong chậm rãi tính toán, nếu muốn xem hết chỗ này thì chỉ sợ ngồi hai ngày hai đêm cũng chưa có xem xong. Vì thế có thể thấy được công trình thôi diễn thần cấp này vị đại nhường nào.

Toàn bộ khu vực này đều vô cùng rộng lớn, nhưng lại tràn ngập văn tự, li nhi lít nhít như bầu trời đầy sao, quả thực chỉ nhìn thôi đã thấy được phức tạp vô cùng. Đây chính là bản chép tay của thần linh a!

Có thể khẳng định, những vị thần linh kia đều vô cùng mạnh mẽ. Tuổi về già của bọn họ đã thê thảm như thế mà phút cuối đời vẫn còn chuyên tâm thôi diễn cái gì?

Nghĩ đến đây, trái tim của Sở Phong đập mạnh không thôi, hắn có cảm giác đây hẳn là thứ đố siêu cấp không tầm thường!

Dọc đường đọc hiểu, sau khi hắn nhìn thấy một vị thần linh ngã xuống ở một đoạn của công trình thôi diễn, huyết dịch đều không còn sáng bóng mà tỏa ra mùi tanh hôi vô cùng, thân thể máu thịt cũng bị chia năm xẻ bảy, xương cốt vỡ nát.

Sở Phong run rẩy, đây chính là tình trạng kiệt quệ thần tính trong truyền thuyết!

Điều này khiến Sở Phong ngày càng tò mò, mấy vị thần minh lúc còn sống tốn công tốn sức như vậy rốt cuộc là muốn diễn dịch ra cái gì, cho dù mất ăn mất ngủ, tiêu hạo sạch thần khí cuối cùng cũng muốn tiếp tục tiến hành?

Sau đó, Sở Phong lại dành thời gian một ngày một đêm để đọc những văn tự kia, trong quá trình đọc, hắn còn gặp thêm mấy vị thần minh khác, nhưng tử trạng lại hoàn toàn giống nhau, đều thôi diễn đến cạn kiệt thần khí cuối cùng của bản thân, sau đó ngã xuống nửa đường, dầu hết đèn tắt.

Sở Phong đọc mà giống như lọt vào sương mù bởi vì những thứ này quá thâm sâu quá huyền ảo. Nhưng dù vậy thì hắn vẫn kiên trì, rốt cuộc nhìn thấy điểm cuối cùng, ở nơi đó có đưa ra kết luận của thôi diễn!

Ngoài ra còn có một số chú thích giải thích!

Con ngươi Sở Phong bất chợt co rụt lại, nhìn chằm chằm vào nơi đó, thân thể đơ ra không nhúc nhích!

Trước kết luận còn có lời mở đầu được viết ngắn gọn thành mấy hàng chữ.

“Ngươi cuối cùng cũng đến, ngươi cuối cùng cũng nhìn thấy, số mệnh do con người phá vỡ, con đường phía trước do ngươi tự mình đi!”

Một đoạn như vậy liền trấn trụ Sở Phong, như này là có ý tứ gì? Đây chính là thần linh a, chẳng lẽ bọn họ có thể nhìn thấy tương lai, đoán trước được hắn sẽ có mặt ở nơi đây vào lúc này?

Sở Phong thất thần, chẳng qua rất nhanh đã tỉnh ngộ. Những dòng chữ này có ý chung chung, cũng không phải chỉ nhắm vào một mình hắn, cũng có thể đang kể rõ cho những thần minh đến sau tìm đường ra.

Quả thực là tự mình dọa mình a, cho dù có là thần thì thế nào, làm sao có thể biết được hắn sẽ xuất hiện ở đây cơ chứ!

Sau đó Sở Phong liền nhìn thấy bản chính văn. Đây là kết quả được tổng kết sau khi thôi diễn đến cuối cùng của những văn tự chi chít như bầu trời sao ở toàn bộ khoảng trống nơi đây.

“Phá vỡ lồng giam số mệnh, thoát khỏi vận mệnh định trước, nhân sinh sau khi ta chết...”

Chỉ một hàng chữ như vậy đã khiến Sở Phong cảm giác được một cỗ khí tức oanh liệt phả vào mặt khiến hắn có thể tưởng tượng đến một số thứ, một số người trong quá trình tiến hành công trình thôi diễn to lớn kia đã phải trả giá đắt chỉ để tìm thấy một con đường.

Có lẽ bọn họ cũng đang lấy tính mạng của bản thân làm thí nghiệm, cũng có thể liên quan đến thứ khác.

Văn tự phía sau có đề cập đến trong quá trình thôi diễn phải không ngừng thí nghiệm, chính nó đã tiêu hao ấn ký nguyên thủy của bọn họ, đó chính là lạc ấn của những đồ vật trong ánh sáng linh hồn, sau khi phai mờ thì không còn cách nào chuyển sinh.

Tất nhiên là bọn họ cũng không biết có luân hồi chân chính hay không, nếu như có luân hồi thì bọn họ đã xác định trước là không có cơ hội, bởi vì ấn ký nguyên thủy trong ánh sáng linh hồn đã toàn diệt, cũng không còn khả năng chuyển thế lần nữa.

Trong lòng Sở Phong run lên, những vị thần này không hề đếm xỉa đến chuyện đó, bởi vậy mà kết cục mới thảm thương như hiện tại.

Chẳng qua hắn cũng chỉ biết luyện ngục, tử thành Quang Minh, con đường luân hồi. Đây có khả năng là do người ta bố trí, đến tột cùng có đại luân hồi siêu thoát tự nhiên hay không thì Sở Phong cũng không rõ.

“Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật!”

Bình Luận (0)
Comment