Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong nhìn xuống phía dưới liền hiểu rõ thôi diễn của những người kia, thứ này chính là một bộ tâm pháp.
“Tiền bối có sáu đạo Thời Quang Thuật, có thể giải quyết vấn đề tuổi già, than vãn, năm đó thủy tổ bị đại năng của dương gian vây giết dẫn đến thuật này bị thất truyền, tâm pháp của thế hệ chúng ta cũng không còn trọn vẹn, không có cách nào hoàn toàn dung luyện hạt thần tính và vật chất đạo tổ càng khủng bố kia, bởi vậy mới có biến dị quỷ dị, cảnh thê lương tuổi về già.”
Sở Phong xem đến đây mà hãi hùng không thôi, cẩn thận đọc hiểu liền phát hiện, thời kỳ ban đầu của cao nguyên Hung Thú có một loại dị thuật tên gọi là Lục Đạo Thời Quang Thuật, hoàn chỉnh vô khuyết, nếu tu luyện dị thuật này đảm bảo sẽ không có tai họa ngầm.
Chỉ là sau này đã thất truyền, lúc này mới dẫn đến tình cảnh thê thảm của tu sĩ thế giới này, những năm tháng cuối đời bị vật chất quỷ dị cùng thần quỷ dây dưa không ngừng, dẫn đến cảnh thê lương tuổi già.
Lý do mà những người này đang thôi diễn chính là muốn Lục Đạo Thời Quang Thuật trở lại như cũ, nghe thì có vẻ sẽ khiến cho người ta nghĩ nhiều, nhưng thực sự cũng chỉ là một loại dị thuật, hơn nữa còn là dị thuật mạnh mẽ nhất, dựa theo lời của cổ thần thì chính là không có tác dụng phụ.
Sở Phong hít ngược một ngụm khí lạnh, rốt cuộc thì những người năm đó tu luyện loại dị thuật này đáng sợ cỡ nào? Thực lực tiến lên vùn vụt mà không cần phải lo lắng tuổi già sẽ rơi vào suy yếu cùng thê lương.
Có thể tưởng tượng, thế giới này không muốn mạnh lên cũng không được, tuyệt đối có thể mạnh mẽ quật khởi!
“Cuối cùng bị đại năng dương gian vây giết...” Trong lòng Sở Phong có chút kinh hãi.
Hắn đã biết rõ sự đáng sợ của dương gian, nhưng hiện tại xem ra hắn vẫn còn đánh giá thấp nơi đó. Đầm nước dương gian còn sâu hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng, ngay cả nhân vật cấp thủy tổ của thế giới này – người nắm giữ Lục Đạo Thời Quang Thuật đều bị giết, có thể thấy được đại năng của dương gian khủng bố cỡ nào.
Sở Phong tiếp tục nhìn xuống dưới, có chính văn cũng có chú giải.
Về sau, thần minh của thế giới này liền liên thủ lại, ở một thời kỳ huy hoàng nào đó đã tấn công dương gian lần nữa, muốn tìm hài cốt của thủy tổ đem trở về, đạt được Lục Đạo Thời Quang Thuật hoàn chỉnh.
Đáng tiếc, bọn họ thất bại, tất cả mọi người đều chỉ có đi mà không có về, toàn bộ đều chết trận.
Trên thực tế, trận chiến này chính là những gì mà thiếu nữ Hi đã nhắc đến, vùng đất sa ngã tiến hành xâm chiếm dương gian, những người xâm lăng đã từng lật tung từng tấc đất ở nơi này, huyết tẩy các giáo phái, kết quả bị một số đại năng xuất thế dẫn dắt đệ tử và bạn bè trực tiếp diệt sạch.
Sở Phong không biết thiếu nữ Hi đề cập đến những thứ này, thế nhưng xem xét từ những ghi chép trước mắt thì hắn có thể tưởng tượng được quyết tâm của đám người kia cũng kết cục bi thương của bọn họ.
“Đoán chừng dương gian cũng có chút sợ Lục Đạo Thời Quang Thuật, cho nên mới nhanh chóng tiêu diệt từ sớm.” Sở Phong suy đoán nguyên nhân mà nhân vật thủy tổ của thế giới này bị vây giết.
Những ghi chép mà thần minh của nơi này đã tiến hành chính là muốn khôi phục lại Lục Đạo Thời Quang Thuật!
Thực ra thì nguyên lý cơ bản của nó cũng không phải là quá phức tạp, yêu cầu phải có sáu loại dị thuật hoàn hảo có hiệu quả xây dựng lên, tổ hợp lại với nhau thì đã có thể tái hiện Lục Đạo Thời Quang Thuật.
Khi những người này phát hiện ra dị thuật của đám người Thái Dương Thần thì đã có cảm giác những dị thuật kia chính là hoàn hảo nhất. Bọn họ tính thử nghiệm thôi diễn, hy vọng có thể tái hợp lại tổ thuật hoàn chỉnh.
Trong quá trình sắp xếp tương đối đáng sợ, bởi vì dị thuật cần phải thôi động ánh sáng linh hồn, nhất là khi hợp nhất sáu loại dị thuật lại với nhau, chỉ cần sai lầm một chút cũng đủ dẫn đến hậu quả khiếp người.
Một khi có chút sơ xuất thì sẽ tiêu hao ấn ký nguyên thủy trong ánh sáng linh hồn, cuối cùng sẽ chết thảm, không còn khả năng chuyển thế.
Cho nên loại thôi diễn này phải trả cái giá rất đắt, những vị thần kia mỗi lần thí nghiệm đều dùng tính mạng của bản thân để đánh cược, kết cục bi thảm đã định trước.
Sở Phong nhìn thấy sáu bộ tàn thi ở nơi này, mà trên thực tế, nếu dựa theo chú thích ở đây thì phải có mười một vị thần linh tham dự thôi diễn, thế nhưng sau cùng lại có mấy người tan biến hoàn toàn, không còn lưu lại bất kỳ vật chất nào.
Sở Phong hít ngược một hơi, những vị thần này vì thôi diễn và thử nghiệm đã phải trả cái giá đắt.
Mà sau cùng bọn họ cũng chỉ có được kết luận thô sơ, trong đó còn có đầy rẫy thiếu sót và sơ hở đợi thế hệ sau hoàn thiện, bọn họ tự xưng là Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật.
Sở Phong quan sát nửa ngày nhưng vẫn không dám thi triển.
Tuy công trình thôi diễn này rất to lớn, nhưng kết luận đưa ra lại có thiếu sót. Sở Phong cảm thấy bản thân vẫn chưa đến tuổi già đâu, hắn vẫn còn nhiều khoảng thời gian tốt đẹp phải trải qua, vì thế chẳng tội gì phải ở đây chết vì đạo.
Chẳng qua những miêu tả về Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật khiến Sở Phong có chút băn khoăn, cho dù có thiết sót nhưng sức mạnh cũng rất kinh người, lại có thể nhanh chóng bắt được hạt thần tính để dung luyện thành vật chất đạo tổ, hiệu suất cao hơn hẳn!
Đồng thời, trong quá trình chiến đấu có thể trực tiếp ngao luyện kẻ địch, càng đánh càng mạnh, nếu thực sự ra đòn mạnh nhất thì địch nhân chắc chắn sẽ bị hút khô mà hóa thành tro bụi, còn bản thân mình trong phút chốc sẽ tiến hóa, thực lực tăng cao.
Sở Phong cảm thấy chuyện này cũng quá biến thái, bởi vì loại công pháp tu hành này quá ư là quỷ dị, thậm chí có thể nói khiến người ta cảm thấy run sợ. Bởi vậy mà thủy tổ đầu tiên của thế giới này bị tiêu diệt cũng không phải không có đạo lý.
Thủ đoạn này quá nghịch thiên, đoán chừng thượng thiên đều không dung được, cho nên mới khiến trời đất oán giận.
Sở Phong không dám thi triển, cuối cùng chỉ có thể yên lặng ghi nhớ lại, về sau nếu như có cơ hội sẽ nghiên cứu một phen.
“Những thần linh này sau khi đi đến vùng đất mới toanh nơi đây không phải thực sự là đi kiếm mấy phần mộ phù hợp đấy chứ?”
Sở Phong không dừng chân, hắn tiếp tục lên đường tìm kiếm con đường tiếp theo, đồng thời cũng quan sát một chút xem còn vị thần linh nào lưu lại đồ vật hay vết tích có giá trị gì không.
Một đường đi về phía trước, Sở Phong dựa theo những thi thể thần minh mà xác định hướng đi, lần lượt lại nhìn thấy những vết máu phát sáng, đây đều là những thần minh bỏ mạng dọc đường.
Cuối cùng hắn đã đi đến điểm cuối của vùng đất này cách rừng đá kia hơn năm nghìn dặm (1)!
(1) Dặm: Một dặm bằng 0,5 kilomet.
Vùng đất mới toanh này chỉ có thể coi là một không gian thu nhỏ, khoảng cách từ cối xay đá đến nơi này cũng chỉ có hơn năm nghìn dặm mà thôi, nơi này cũng tiếp cận khu vực hỗn độn.