Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1731 - Chương 1731: Tao Bao (1)

Thánh Khư Chương 1731: Tao bao (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Với thân phận tiến hóa giả của hồ ly lông vàng thì có cái gì chưa từng thấy? Đánh giá như thế, có thể thấy được loại vật chất thiên địa quý hiếm này bất phàm!

Nhưng mà, Sở Phong vẫn kinh ngạc, thứ này đã được coi như là vật chất quý hiếm phi phàm tuyệt đỉnh ở trong vũ trụ âm phủ, có thể ngộ nhưng không thể cầu, với thực lực của Đạo tộc vậy mà cũng chỉ tìm được một loại mà thôi!

Về phần Phật tộc, lần trước lúc đánh chết Thích Hoành căn bản không tìm thấy vật chất cùng cấp bậc trên người y, có thể thấy được cỡ nào hi hữu và quý giá.

Nhưng hồ ly lông vàng lại nói, chỉ cần đại năng của dương gian hao tâm tổn trí phí sức đi tìm thì sẽ có thể tìm được?

Dường như là nhìn thấu sự nghi hoặc của hắn, hồ ly lông vàng nói: “Dương gian rất lớn, vô biên vô hạn, rộng lớn vô ngần, có nhiều chỗ ngay cả đại năng cũng không thể đi đến cuối cùng, có vài cái khu vực cấm ngay cả cường giả cổ xưa nhất cũng chưa từng đi vào. Sản vật thật sự quá phong phú, cho nên có thể tìm ra một chút vật chất hi hữu.”

Đương nhiên nó cũng nhấn mạnh rằng cho dù là ở dương gian, đại năng muốn thu thập mấy loại vật chất thiên địa quý hiếm này cũng rất khó khăn, phải tốn hao rất nhiều tâm tư.

Sở Phong im lặng, rất muốn nói, mẹ nó, thật muốn tiến vào dương gian, tốt nhất có thể tìm đại năng kết bái làm đại ca, về sau cái gì cũng không cần tìm.

Nhưng mà hắn cũng biết, điều đó căn bản không thực tế, đoán chừng đồ tử đồ tôn của đại năng cũng đã là nhân vật cấp độ hoàng chủ của một phương, hắn dám mạo phạm sẽ bị chụp chết, sẽ bị toàn dương gian truy sát.

Trong lúc nhất thời, Sở Phong hơi dao động, rất hướng tới dương gian!

Hồ ly lông vàng nhìn của Sở Phong, nghiên cứu thời gian rất lâu, cuối cùng nó truyền cho Sở Phong một loại phương pháp, sau khi yên lặng vận chuyển, có thể khiến cho hồn quang dịu bớt trong thời gian ngắn, vật chất thiên địa quý hiếm đã hòa tan sẽ không bởi vì các loại kích thích của thế giới bên ngoài mà hiển hóa ra ngoài.

“Nhiêu đây đã đủ!”

Sở Phong mừng rỡ.

“Tiền bối, làm người tốt làm đến cùng, nơi này còn có một cái hồ lô, thứ này xem ra chính là thần vật tiên thiên, ta sợ một đám lão gia hỏa không biết xấu hổ tỉ như lúc nguyên lão của Đạo tộc, Phật tộc đi đón người, nhìn thấy thứ này của ta mà cướp lấy.”

Sở Phong đung đưa Thanh Bì hồ lô trong tay, khiến cho hồ ly lông vàng cũng không nhịn được rút lui, nó đã biết ở bên trong là cái gì, một vật chất màu xám của hồ lô, quá khiếp người, ngay cả nó cũng không muốn đụng vào.

Ánh mắt lão Chu Tước sáng ngời, nhìn chằm chằm Thanh Bì hồ lô, nhìn một cái là nhận ra đây là Tiên Thiên Linh Căn, bảo bối được sinh ra trong hỗn độn, quá hiếm có và trân quý, ngay cả thần cũng động tâm!

“Thứ này, ngươi dùng để đựng vật chất quỷ dị màu xám, xem như phung phí của trời, nếu như rơi vào trong tay thần linh, nhất định có thể luyện chế thành một kiện đại sát khí, rơi vào trong tay Thần Vương vậy thì càng khó lường.”

Hồ ly lông vàng cảm thán, cái này giống như là dùng một cái vật chứa ngọc dương chi đỉnh cấp, đi chứa một bát nước bùn, quá lãng phí, quá giày xéo bản thân vật chứa.

Ít nhất, dưới cái nhìn của nó là như vậy.

Nhưng Sở Phong không cho là như vậy, bây giờ đây chính là đại sát khí, có tác dụng lớn với hắn.

“Hồ lô nhỏ như vậy, hơn nữa vỏ lại màu xanh, rõ ràng là còn chưa trưởng thành, lại thêm bị đá luân hồi mài dũa nghiền ép, tràn đầy vết rách, dùng không đến mấy lần, chẳng mấy chốc sẽ bể nát.”

Hồ ly lông vàng nói, dùng tay vuốt ve, dùng một loại bí pháp tiến hành làm cũ, sau đó vết rách của Thanh Bì hồ lô này càng nhiều, lại rung động răng rắc, một bộ dạng lúc nào cũng có thể sẽ vỡ.

Sở Phong hãi hùng khiếp vía, nếu như đồ chơi này nổ tung, đương nhiên nơi này sẽ trở thành ngọn nguồn của tai nạn, dù cho lão Chu Tước là thần chắc cũng phải xui xẻo.

“Yên tâm, đây là làm cũ, làm giả, nhìn thì thấy muốn vỡ đến nơi, nhưng không sao, kỳ thật không có ảnh hưởng gì. Đây chỉ là một loại bí pháp, tên là Chỉ Tiêm Đích Trần Sa, biển xanh hóa nương dâu, năm tháng lưu vết, vật quý hiếm có thần kỳ hơn nữa thì cuối cùng cũng sẽ chảy xuống như cát bụi trên đầu ngón tay của chúng ta, quay trở lại bình thường, phổ thông.”

Sau đó, lão hồ ly nói cho Sở Phong rằng sau khi vận dụng loại bí pháp này, dù là mở nắp hồ lô ra, sương mù xám toát ra cũng sẽ biến dạng, rất bình thường.

“Như vậy càng tốt hơn , ngài không hổ là “hố già” dương gian, không ai hố người như thế.” Sở Phong ca ngợi.

Hồ ly lông vàng nghe xong, sắc mặt liền hơi đen, nó đây là đường đường chính chính làm cũ, sao đến trong miệng tiểu tử này liền trở thành hiệp trợ hắn làm điều phi pháp rồi?

Sau đó, không có gì có thể trì hoãn, bọn người Sở Phong lên đường, đi tìm Yêu Yêu!

Lão Chu Tước đi theo, dẫn theo năm con chim non, mặc dù chỉ chuẩn bị đưa một con đi, nhưng không yên lòng khi để lại mấy con khác ở lại vực sâu.

Đồng thời, lão Chu Tước mang theo thần dược, rời đi trước, muốn giúp con tiểu Chu Tước kia luyện hóa hết, hòa tan vào trong thân thể, giúp nó trưởng thành!

Trên đường, con tiểu Chu Tước kia lã chã chực khóc, trong đôi mắt to màu vàng óng tràn đầy nước mắt, không ngừng gào thét, không ngừng dùng đầu đi cọ cọ cánh của mẫu thân nó.

Sở Phong thở dài, không nhìn nổi nhất là nhỏ yếu và đáng thương, trong lòng hắn cũng chua sót một trận, không đành lòng thấy bọn chúng bị tách ra.

“Tiền bối, ta không có niềm tin quá lớn, không biết có thể dẫn nhục thân của nó đến vũ trụ âm phủ hay không, người có thủ đoạn đại thần thông không?”

Sở Phong hỏi, hắn chỉ có thể trông cậy vào hồn chuông, đây cũng không phải là vật chất tinh thần hồn quang, mà là đồ vật chân thực, vậy mà có thể mang tới, hắn muốn thử một chút xem có thể dùng hồn chuông mang tiểu Chu Tước đi hay không.

Thế nhưng là, trong lòng của hắn thật sự không có nắm chắc.

Hồ ly lông vàng nhìn hắn chằm chằm, cảm thấy tiểu tử này chuyện gì cũng ỷ lại vào nó, đủ chuyện đều trông cậy vào nó trải đường cho, chuyện này rốt cuộc là tiện tay hạ một nước cờ nhàn rỗi, hay là nuôi một vị tổ tông?

Nó càng nghĩ càng cảm thấy, được không bù nổi mất, lần này lỗ lớn.

“Tiền bối, đừng sầm mặt, ta không phải có duyên sao? Ta cảm thấy, người giúp ta chính là đang giúp chính mình!” Sở Phong nở nụ cười, ở đó lôi kéo làm quen.

Bình Luận (0)
Comment