Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một màn này khiến cho mấy người ở phía sau rất giật mình, sắc mặt của Tiểu Võ Thần và mấy người khác đều hóa đá.
Sắc mặt của một vị thánh nhân đỉnh cao nhất trong đám người đột biến, nói: “Đạo hữu, ngươi không khỏi quá đáng, vì một âm hồn mà làm nhục người một hệ của Võ Thần, đáng giá không? !”
Lão Chu Tước sắp giao phó những người thừa kế của mình cho Sở Phong, đừng nói bọn họ, dù là đích thân Võ Thần đến cũng dám đi lên chém giết, nó cũng không sợ bất luận thần chỉ nào!
“Ngươi nói nhiều quá, cũng quỳ xuống luôn đi!” Lão Chu Tước điểm về phía người nọ, một tiếng phù phù, người này cũng quỳ mọp xuống.
“Âm hồn, ta khiêu chiến ngươi!” Tiểu Võ Thần quả quyết mở miệng, hắn ta nhìn ra tình huống không đúng, dùng lời nói khích tướng Sở Phong.
“Được a, ngươi quỳ trước đi rồi chúng ta lại đấu sau!” Sở Phong mỉm cười, dùng thủ đoạn của hắn ta đối phó hắn ta.
“Đều quỳ qua đây đi.” Lão Chu Tước mở miệng.
Phù phù!
Cả đám người này đều quỳ xuống, bao gồm cả Tiểu Võ Thần cũng run lẩy bẩy, căn bản không chịu được uy thế như vậy. Bọn họ kinh hãi, sau đó liền thấy được toàn thân lão Chu Tước phát ra Xích Hà, hình thành thần hoàn, đây nhất định là một vị thần, đủ để hái trăng bắt sao, đánh giết thần trên cao nguyên Hung Thú!
“Bình thân, đứng lên đi.” Sở Phong bày một dáng vẻ bình tĩnh, liếc mắt nhìn nhìn xuống Tiểu Võ Thần đang quỳ trên đất, bộ tư thái này làm Tiểu Võ Thần tức đến muốn đánh chết hắn bằng một bàn tay!
Sở Phong mở miệng không nhanh không chậm, nói: “Cũng đã mấy chục năm ta không có chiến đấu với ai, trước khi trở về vừa vặn hoạt động gân cốt một chút, ngươi tới rất tốt, giải quyết một cọc tâm nguyện của ta, nếu không cũng không thể đánh một trận thật đã với sinh linh của thế giới này.”
Tiểu Võ Thần giận tím mặt, sau khi hắn ta khôi phục năng lực hành động, trong chớp mắt vọt lên, lơ lửng ở giữa không trung, nhìn xuống Sở Phong, nói: “Tốt, tốt, tốt, hôm nay để xem ta đánh giết âm linh dị vực nhà ngươi như thế nào!”
Chỉ một thoáng, tất cả lỗ chân lông của hắn ta đều dâng lên thần mang, ngay cả sợi tóc cũng sáng chói, như là con của mặt trời đứng giữa không trung, tràn ngập uy áp mạnh mẽ, chấn nhiếp Sở Phong.
Keng một tiếng, hắn ta rút ra một cây đoản mâu từ phía sau lưng, cánh tay phát sáng, như là cự nhân muốn đâm xuyên thiên khung, sắp ném ra một mâu kinh thiên!
Sở Phong nheo mắt lại, lập tức nghĩ đến một màn vào mấy chục năm trước, Ánh Vô Địch bị hắn ta dùng một mâu đánh chết, còn có mấy vị đại yêu Côn Luân cũng đều bị hắn ta dùng tư thái kiêu ngạo mà bá đạo như vậy ném ra phi mâu, xuyên thủng thân thể, nổ nát vụn mà chết!
Sở Phong quát: “Nói cho cùng, ngươi cũng chỉ là Kim Thân đại viên mãn mà thôi, còn chưa tiến vào lĩnh vực Á Thánh cũng dám xem thường ta? ! Tới nhận lấy cái chết!”
Hắn muốn ra mặt vì bọn người Ánh Vô Địch, Mã Vương, xử lý cái tên dòng dõi Võ Thần ngang ngược lúc trước này, nợ máu trả bằng máu!
Đây là trận chiến cuối cùng trước khi hắn rời khỏi giới này, ra tay đường đường chính chính, bằng không thì trong lòng của hắn từ đầu đến cuối vẫn sẽ hơi tiếc nuối, cái gọi là người số một dưới cấp Á Thánh vừa vặn có thể dùng để quyết đấu.
“Xoẹt!”
Tiểu Võ Thần đột nhiên ném ra phi mâu, hóa thành một luồng thiểm điện hừng hực, muốn xé rách hư không, gây nên tiếng nổ, kéo theo mảng lớn sương trắng, ầm vang nổ tung.
Ầm ầm!
Trong chớp mắt, Sở Phong đột ngột bay lên từ mặt đất, giống như một vị thần to lớn, đỉnh thiên lập địa, ầm vang nghênh kích.
Hồn quang của hắn cô đọng, khí tức quanh người hùng hồn, năng lượng tinh thần tăng vọt, vô cùng mạnh mẽ, trực tiếp thay đổi quỹ tích vận hành của phi mâu này.
Thậm chí, Sở Phong dùng năng lượng hồn quang đi oanh kích!
Hắn vận dụng một cách kỳ ảo, hoàn chỉnh tuyệt học của dương gian - Thiểm Điện Quyền, đây là thần kỹ của dương gian, lúc trước thiếu nữ Hi truyền cho hắn!
Đang!
Hắn dùng nắm đấm hồn quang đánh lên phi mâu, phát sau mà đến trước, cắt đứt đường đi của phi mâu, làm cho đoản mâu bằng kim loại này vỡ nát từng khúc, sau đó nổ tung ở giữa không trung, hóa thành bột mịn.
“Giết!”
Sở Phong bá đạo mà trương dương bay lên không, lao xuống, đối cứng với Tiểu Võ Thần.
Lần này hắn vận dụng thần kỹ của dương gian - Đại Nhật Như Lai Quyền!
Hắn đang thúc giục phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm mới có được, cái này cũng là phương pháp chí cao của dương gian, vừa vặn phù hợp với quyền ý của Đại Nhật Như Lai Quyền, trong lúc nhất thời ánh quyền nở rộ, Thông Thiên triệt Địa, rung động lòng người!
Thời gian trôi qua mấy chục năm, Sở Phong rốt cục ra tay lần nữa, hiển hóa ra uy năng làm người ta kinh ngạc, ngay cả hồ ly lông vàng cũng ngừng uống rượu, lẩm bẩm: “Khá thú vị, xuất thân thôn dã mà có thể đi đến một bước này, không đơn giản a!”
Oanh!
Tiểu Võ Thần nở nụ cười lãnh khốc, một chưởng đánh tới, hắn ta tự tin vô địch dưới Á Thánh, không ai là đối thủ của hắn ta, vì vậy cứng đối cứng, muốn diệt quỷ hồn này.
Ầm!
Nắm đấm và chưởng của hai người đụng vào nhau, hình thành gió lốc kinh thiên!
Hồn quang của Sở Phong lay động, sáng tối chập chờn, nhưng cuối cùng hắn ổn định, đứng giữa không trung.
Khóe miệng Tiểu Võ Thần chảy máu, thân thể run rẩy, nhục thân xuất hiện rất nhiều vết nứt, cuối cùng không nhịn được rút lui mấy bước trong hư không, hắn ta rất khó tin tưởng, dưới cảnh giới Á Thánh có người có thể đối đầu với hắn ta.
“Làm sao có thể, ngươi chỉ là một âm linh!”
“Nếu như chỉ có chút bản lãnh này thì ngươi vẫn là quỳ qua thỉnh an đi, thời gian của ta đang gấp.” Sở Phong lạnh nhạt mở miệng.
Tiểu Võ Thần, đời này chưa bại một lần, sau khi đối đầu với đối thủ cùng giai, hắn ta luôn luôn quét ngang địch nhân, hôm nay bị một tên âm hồn đánh thổ huyết, bị hắn ta cho là vô cùng nhục nhã.
“Võ Thần Phong Bạo!”
Hắn ta quát khẽ, phát ra thanh âm vỗ cánh, ở hai bên thân thể của hắn ta mọc ra một đôi cánh lông vũ hoàng kim, phát ra tiếng kim loại rung, chấn động kịch liệt.
Sau đó, tốc độ của hắn ta tăng vọt, lập tức vượt qua cực hạn, quay chung quanh Sở Phong bắt đầu tuyệt sát, giống như là một cơn lốc màu hoàng kim, kéo theo năng lượng có tính hủy diệt.
Ong ong ong!
Hư không run rẩy, có thể nhìn thấy, những ngọn núi mà hắn ta đi qua đang trở nên ngắn ngắn đi, bị một đôi cánh lông vũ màu hoàng kim làm vỡ, đánh ra năng lượng không có gì không giết được.