Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1747 - Chương 1747: Nương, Tiến Lên Nào (1)

Thánh Khư Chương 1747: Nương, tiến lên nào (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau bốn ngày, Sở Phong cuối cùng cũng xuất quan!

Trong mắt mang theo phù văn, nhục thân dường như đã gắn liền với vũ trụ này, giống như có một đầu dây xích trật tự đã giao hòa cùng với hắn.

Vụt một cái, các loại dị tượng lập tức bị thu vào, Sở Phong mở cửa động phủ đi ra ngoài.

Mấy ngày này, vòng xoáy trong thần điện của Đại Mộng Tịnh Thổ cũng đã khép lại. Rất nhiều lão quái vật của các tộc đều đã tới, còn có khá nhiều người của các bình đài lớn tranh nhau đưa tin về kết quả cuối cùng.

Một ngày này quả thực là phong vân khuấy động, cả thế gian đều chú ý. Trong tinh hải vũ trụ, các tộc đều nín thở theo dõi vương giả cuối cùng rơi vào gia tộc nào.

Sở Phong thong dong bình ổn xuất quan, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ, yên lặng đứng ở ngoài động phủ.

Vùng Tịnh Thổ này nơi nơi đều mịt mù linh khí, một luồng ánh sáng rực rỡ chiếu xuống từ những đỉnh núi tú lệ, ngay cả nham thạch xung quanh đều sáng bóng, trong không khí đều là hương thơm hoa cỏ thoang thoảng.

Con đường nhỏ trải đầy đá cuội mang theo hơi thở vô cùng thanh tân tự nhiên, thẳng đến trước động phủ, bên cạnh còn rất nhiều những cây cổ thụ kỳ lạ, cành lá óng ánh, hoa cỏ thi nhau khoe sắc, đây đều là những cây quý có thể khiến cho phàm nhân bước lên con đường tiến hóa.

Sở Phong hít sâu một hơi, không khí trong lành lập tức tràn vào phổi, quả thực là thần thanh khí sáng. Vùng đất này không hề có người làm phiền hắn, an tĩnh vô cùng, thế nhưng bằng nhãn lực siêu việt của mình thì hắn vẫn có thể nghe được một chút âm thành ồn ào nhao nhao phía xa.

“Rất nhiều người tới a, bình đài Hắc Huyết, bình đài Nguyên Thú đều đến cả, ngoài ra còn có chủng tộc của mười thứ hạng đầu. Ngày hôm nay có khả năng là ngày vòng xoáy khép lại đó?”

Sở Phong kinh ngạc, lập tức hiểu ra tại sao phía trước lại náo nhiệt đến vậy. Có thể lường trước, trong Đại Mộng Tịnh Thổ khẳng định khách khứa như mây, người đông nghìn nghịt, đều là thiên tài và người nổi tiếng của các nơi.

Ngày hôm nay nhất định sẽ có sự kiện lớn xảy ra, toàn vũ trụ đều đang chăm chú theo dõi!

Sở Phong bước ra khỏi khu vực động phủ, đi trên con đường nhỏ trải đầy đá cuội, đi qua rừng trúc xanh mướt, lắng nghe tiếng nước róc rách trên đường, cảm giác toàn thân bỗng nhẹ nhàng hẳn lên.

Người bình thường nào có trải nghiệm cảm giác khủng bố của hắn, chỉ có chân chính chạm đến bên trong Sở Phong thì mới biết được, thiếu niên xinh đẹp chỉ mười bốn mười năm tuổi này đến tột cùng là kinh người cỡ nào.

Lúc này, Sở Phong đã điều trị xong nhục thân. Tuy rằng không đạt được đến trình độ mà bản thân hài lòng nhất, thế nhưng trình độ hiện tại cũng đã đủ để gánh chịu hồn quang cường đại của hắn.

Một vách đá sừng sững nằm ở phía trước, màu tím óng ánh, thụy khí chảy xuôi, dưới vách đá có một cái đầm sâu đang tỏa ra từng luồng hơi thở đại đạo, ngoài ra còn lấp lóe phù văn.

Sở Phong kinh ngạc, thầm nghĩ Đại Mộng Tịnh Thổ này quả nhiên không đơn giản. Mỗi cảnh vật tùy tiện đều ẩn chứa trật tự phù văn mà các bậc tiền bối hiền tài lưu lại.

Sở Phong yên lặng đứng ở nơi này chậm rãi thể ngộ, sau đó đầm sâu liền dẫn đến xao động, bọt nước cuồn cuộn hiện lên các loại ký hiệu, lực lượng pháp tắc cũng lập tức tràn ngập.

Chủ yếu là bởi hồn quang hiện giờ của Sở Phong quá mạnh, tinh thần lực bàng bạc gần như đã chạm đến lĩnh vực Á Thánh, tất nhiên có thể cảm giác được dị thường ở nơi này.

Lúc này đang không có người, bởi vậy hắn liền trực tiếp tra xét, thân thể phát sáng, huyết khí cuồn cuộn, cả người giống như một chân long ngủ say đã thức tỉnh, cường đại đến đáng sợ đứng ở nơi này.

Hồn quang của Sở Phong giao hòa với trật tự ngoại giới, ở ngoài cơ thể hắn giống như có vô vàn đoạn thần liệm (1) đan vào nhau.

(1) Thần liệm: dây xích thần.

Đây chính là trật tự hóa thành vật hữu hình, từ trong hư không tràn ra mà tới, sau đó đan xen với hắn, muốn trở thành Á Thánh thì đây chính là bước đầu tiên!

Chỉ có điều Sở Phong cũng không lập tức vượt qua ải, dù sao thì hắn cũng vừa mới trở lại vũ trụ âm gian, còn cần thêm thời gian để củng cố lại một phen, khiến cơ thể đạt được trạng thái mạnh mẽ nhất.

Đây mới chỉ qua có bốn ngày, nếu vượt ải thì không khỏi có chút hấp tấp.

“Ngộ Đạo Bích!”

Sở Phong lập tức rõ ràng, đây chính là một nơi ngộ đạo, cảm ngộ của các bậc tiền bối hiền tài đã hóa thành trật tự, được cô đọng và khắc lại dưới thủy đàm cùng thạch bích, cung cấp tài liệu lĩnh hội cho con cháu đời sau.

Bởi vì tinh thần lực của bản thân quá mạnh mẽ nên đã trực tiếp chạm đến được, trong lúc nhất thời đã dẫn đến rất nhiều trật tự thần liệm rơi xuống từ trong hư không, khiến hắn giống như nhện thần đang giăng lưới!

Yên lặng trải nghiệm một lúc lâu, Sở Phong cảm thấy điều này rất có ích cho việc đột phá lĩnh vực Á Thánh của hắn. Nhưng hiện tại chưa phải lúc, sau khi hắn tiêu hóa cảm ngộ ở nơi này liền nội liễm lần nữa, bình tĩnh rời đi.

Sâu bên trong Đại Mộng Tịnh Thổ quả thực rất náo nhiệt, ngày thường thì khu vực quan trọng như thần điện tuyệt không cho phép người ngoài tiến vào, nhưng hôm nay lại triệt để mở cửa, cho phép đưa tin để đảm bảo tính công bằng minh bạch, sợ mấy vị thiên tài trong thần điện xảy ra sự cố gì, bọn họ gánh trách nhiệm không nổi.

Sở Phong đến rồi, trông thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, không ít người đều là thiên tài nhận được thiệp mời màu vàng của Đại Mộng Tịnh Thổ mà đến. Hắn cũng đã tận mắt nhìn thấy cảnh bọn họ chết đi ở thế giới khác, sau đó trở lại vũ trụ này.

Nhưng những chuyện xảy ra ở thế giới kia quả thực không tài nào nhớ nổi.

Rất nhanh đã có người phát hiện ra Sở Phong, lập tức đon đả chào hỏi.

“Mau nhìn, Ngô Luân Hồi xuất quan rồi, thực nhanh a, tại sao mới có mấy ngày đã đi ra rồi? Người khác đều bế quan nửa năm trở lên đó! Chẳng lẽ hắn đã điều trị tốt nhục thân?”

“Ngô huynh!” Một người thanh niên mặc áo giáp màu vàng bước đến, tên gọi Lý Húc, xếp hạng trong khoảng hai mươi ba mươi của nhân tài thế hệ vũ trụ.

“Ồ, người trẻ tuổi thực không tệ a, nhanh như vậy đã xuất quan rồi.” Cũng có mấy lão bối lên tiếng thăm hỏi hắn.

Sở Phong đều đáp lại, thăm hỏi lại mọi người.

“Cạc cạc...” Một tiếng cười giống như vịt bị bóp cổ vang lên, hắc thiên nga Âu Dương Phong cõng cái mai rùa đen trên lưng nhanh chóng xông đến, nói: “Ngươi cuối cùng cũng xuất hiện.”

Bình Luận (0)
Comment