Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1751 - Chương 1751: Đại Hội So Thảm (2)

Thánh Khư Chương 1751: Đại hội so thảm (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ngay cả Âu Dương Phong đi theo phía sau cũng giận đến tím mặt.

Mà bình đài Hắc Huyết cùng bình đài Nguyên Thú vẫn đang phát sóng trực tiếp, không ngừng tuyên truyền không ngừng phóng đại dáng vẻ của vương giả sẽ trở lại.

Ầm!

Trong thần điện, bộ phận hồn quang xao động trút xuống, trong nháy mắt dẫn tới tiếng kinh hô của mọi người, bởi vì năng lượng kia thực sự quá khủng bố.

“Vương giả trở lại, để cho chúng ta xem xem người đó là ai?!” Phóng viên của bình đài Hắc Huyết đã chuẩn bị tốt thiên nhãn, muốn bắt được cảnh tượng chân thực nhất ở trong này.

Đại Mộng Tịnh Thổ đã trực tiếp mở ra cửa lớn của thần điện, cho phép mọi người quan sát.

“Vương giả chân chính sắp trở lại sau hành trình dài, các vị, khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ a!” Các bình đài khác cũng đang tạo thanh thế, cật lực thổi phồng.

Sở Phong mang theo Âu Dương Phong lùi lại, hắn cảm giác chuyện này có vấn đề, không cho rằng những người kia còn có khả năng trở lại, bởi vì chủ hồn của bọn họ đều đã bị hắn diệt sạch sẽ.

Ầm!

Trong một mảnh quang vũ chói lọi, có mảnh vỡ hồn quang bay ra ngoài phát ra âm thanh thảm thiết, thê lương mà gào lên: “Bút tích của đại năng dương gian, ta hận a!”

Phiến hồn quang kia lập tức tan rã, cuối cùng liền hóa thành tro bụi.

Cảnh tượng này khiến ai nấy đều khiếp sợ không thôi, người kia rốt cuộc là ai, hơi thở hồn quang lại cường đại như thế.

Tiếp theo lại có một mảnh vỡ hồn quang bay ra ngoài, quát ầm lên: “Ta là Võ Thần, Ngô Luân Hồi ngươi dám giết chết con cháu của ta, còn không mau cút ra đây!”

Nhưng mà trong nháy mắt, mảnh hồn quang kia cũng vỡ vụn, bị vòng xoáy cắn giết sạch sẽ.

Giờ khắc này tất cả mọi người đều đã hóa đá, này là cái tình huống gì? Một vị thần đến từ thế giới khác chỉ muốn vượt cửa, vì con cháu của mình mà đến đây báo thù?

Rất nhiều người đều nhìn về phía Ngô Luân Hồi, cảm thấy cực kỳ khiếp sợ. Rốt cuộc thì thiếu niên kia đã làm ra những chuyện kinh thiên động địa gì ở dị giới?

“A...”

Ở nơi sâu trong vòng xoáy, tinh thần của Võ Thần còn đang gào thét, cũng chính bởi nó là tinh thần gào thét nên mọi người mới có thể nghe hiểu.

“Đáng hận, cuối cùng vẫn thất bại rồi, không qua được, vòng xoáy hạn chế thần linh!”

Ầm!

Cũng trong lúc đó, vòng xoáy liền biến mất hoàn toàn, triệt để khép lại.

Xoạch! Lão giả Thi Tộc trợn tròn mắt, cảm giác quai hàm của mình cũng rơi luôn rồi, vừa nãy miệng của lão mở quá lớn bởi vì kinh ngạc, sao Kỳ Lân Nhi của nhà lão còn chưa có trở lại?

“Không, vòng xoáy làm sao lại đóng lại rồi?” Lão điên cuồng gào lớn.

“Không đúng, Kim Lân đạo tử đâu, người có được vật chất kỳ trân của thiên địa chắc chắn sẽ trở thành vị trí số một, làm sao chỉ có mảnh vỡ hồn quang trở lại được, chủ hồn đâu?”

“Di đà phật, Phật Tử đâu!?” Lão tăng kia vốn dĩ đang ngồi xếp bằng cũng đứng phắt dậy, dậm chân.

“Trời ơi, Đại Diễn Chiến Thể của tộc ta đã tự hỏi gần một năm rồi, đừng nói với ta một năm trước nó đã bị người ta tiêu diệt, chỉ còn sót lại tàn hồn quay trở lại?”

Một đám lão gia hỏa của các tộc lập tức bùng nổ, hoàn toàn không còn giữ nổi bình tĩnh nữa, ai nấy mắt đều đỏ hồng vì tức giận.

“Lão gia hỏa ngươi đừng kêu nữa, ít ra thì Hoàng Kim Thiên Chu vẫn còn có ý thức, chỉ có chủ hồn biến mất mà thôi, Kì Lân Nhi của nhà ta căn bản không có hồn quang trở lại đây!”

“Thối lắm, tinh thần Thiên Chu nhà ta suy yếu, tình huống rất không ổn!”

“Đáng chết, lúc này Đại Diễn Chiến Thể tộc ta không biết đã thành bộ dáng gì rồi, rõ ràng là bộ dáng của kẻ ngốc mà, một chút biểu cảm cũng không có!”

“Di đà phật, Hộ Pháp Kim Cương Thích Võ của Phật Tộc chúng ta cũng như vậy, Thích Hoành tuy là có ý thức, có thể suy nghĩ, thế nhưng cũng chẳng khá hơn chút nào!”

“Thiếu chủ, người làm sao lại như vậy?” Trưởng lão của Bạch Phụng Tộc cũng gào lên thê lương, lay động thần tử nhất tộc của bọn họ.

Trong nháy mắt, hiện trường đã loạn cào cào.

Mọi người đều há mồm trợn mắt, vương giả trở lại đã nói đâu?

Ai là vương giả cuối cùng?

Hiện tại, tất cả mọi người đều choáng váng, hiện trường chào đón vương giả đã trở thành đại hội so xem ai càng thảm, người này lại càng thảm hơn người kia, nếu không phải là choáng váng thì cũng chính là ngây người.

“Ta là phát ngôn viên của bình đài Hắc Huyết, đưa tin tức mới nhất từ hiện trường. Kể từ sau khi xảy thảm án trong Á Tiên Tộc, thảm án lại bạo khởi lần nữa, hơn nữa còn liên tiếp xảy ra, đại hội vương giả trở lại đã biến thành đại hội so thảm!”

“Chào mọi người, ta là phát ngôn viên của bình đài Nguyên Thú, hiện tại hãy để chúng ta tập trung quan sát hiện trường của đại hội so thảm lần này!”

...

Khắp nơi trong vũ trụ đều chấn động, tiếng ồn ào thảo luận vang lên khắp nơi cứ như ong vỡ tổ, triệt để loạn cào cào.

Nói là Vương giả trở về mà giờ đâu rồi? Khắp các vũ trụ, các tinh cầu lớn có sự sống đều nháo nhào cả lên. Tiến Hóa giả của các tộc quả thực không thể tin được, trố mắt nhìn vào quang não.

Bây giờ đang phát sóng trực tiếp chuyện gì vậy? Mấy tay phóng viên vừa nổi tiếng vừa có thâm niên kia đang nói gì kia... đại hội so ai thảm hơn?

Đến cùng đã xảy ra chuyện gì, trong nhất thời Tiến Hóa giả của các tộc trên khắp vũ trụ đều ngẩn người, ai cũng mơ màng không rõ chuyện gì.

Đặc biệt là các tộc lớn có quyền có thế đều đang chờ mong Kỳ Lân (1) nhà họ phóng ra hào quang chói loà, kết quả bọn họ đợi được cái gì?

(1) Kỳ Lân: ý chỉ con cháu rất có tài năng, được cả nhà yêu quý, trông mong vào thành tựu sau này.

Lúc trước còn có một vài lão quái vật lưu lại trong tộc còn chuẩn bị tốt rượu ngon ủ ngàn năm, trên bàn cũng dọn xong mấy món ăn trân quý để đối ẩm trước quang não, chờ xem thiên chi kiêu tử (2) tộc mình trở về để xưng hùng xưng bá đây.

(2) Thiên chi kiêu tử: đứa con của trời, ý chỉ con cháu được mọi người cưng chiều.

Kết quả tin tức đột ngột truyền về khiến bọn họ đều hoá đá, vẻ mặt như đang nằm mộng. Cứ tưởng sẽ là Vương giả khải hoàn trở về, trở thành người mạnh nhất, đứng trên cao nhìn xuống một đám cùng thế hệ trong vũ trụ, kết quả tất cả đều biến thành một đám kẻ ngốc?!

“Vô Lượng Thiên Tôn, tức chết ông nội ngươi rồi!”

“Phật Di Đà, Di Đà Kim Thân Bồ Tát, má nó, Phật tử nhà ta đâu rồi?!”

Mấy lão gia hoả thường ngày vẫn vững như bàn thạch, tĩnh như tùng xanh, giờ một đám đều giậm chân, trán nổi đầy gân xanh.

Mấy đồng tử hầu hạ bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm, phát hiện trong mắt mấy lão quái vật này, mấy câu "Vô Lượng Thiên Tôn" hay "Di Đà Phật" thì ra cũng là mấy câu cửa miệng như "cút mẹ mày đi", "má nó".

Bình Luận (0)
Comment