Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1761 - Chương 1761: Quay Về Địa Cầu (3)

Thánh Khư Chương 1761: Quay về Địa cầu (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Những người này đều có khả năng đột phá đến Á Thánh, lại cùng nhau liên thủ, tất nhiên vô cùng kinh người. Nếu là lúc trước, mấy cao thủ của thế hệ trẻ liên thủ lại cũng đánh không lại một người trong số bọn họ.

Nhưng hiện tại, Sở Phong đã vượt xa ngày trước, thực lực tăng vọt, trở thành người mạnh nhất đời này.

Ầm!

Hắn đánh ra Thiểm Điện Quyền, cả người phát sáng, lại vận dụng Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp, đây là Hô Hấp Pháp chưa hoàn thiện, thần kỹ của thần cầm ở Dương gian mà thiếu nữ Hi dạy cho hắn.

Năng lượng nơi này thổi quét qua, chấn động đến mức kinh thiên động địa, loáng thoáng thấy được xích thần có trật tự bắn ra từ trong thân thể Sở Phong. Chúng đan xen vào nhau, quét sạch tứ phương.

Thần điện này không giống với những nơi khác, vô cùng kiên cố, nếu không cũng không thể chịu đựng được lực xoáy không gian này.

Bịch bịch bốp...

Cuối cùng, một đám lão già đều bị Sở Phong đánh bay, va vào vách tường của Thần điện rồi ngã phịch xuống đất, phun đầy máu tươi.

Mà Sở Phong lại vẫn phong thái tràn trề sức sống, cả người rực rỡ, đứng yên một chỗ, trông rất bình tĩnh, không có chút nào nhếch nhác.

“Các vị tiền bối, đắc tội rồi.” Hắn thản nhiên mở miệng. Nếu như là ở vũ trụ, mấy người này cũng đã bị hắn săn bắn rồi đem đi bán rồi, nhưng bây giờ thì không được, còn đang phát trực tiếp đấy.

Nói xong câu này, Sở Phong lập tức đi ra khỏi Thần điện, chào hỏi mấy người Đại Mộng Tịnh Thổ và Á Tiên Tộc rồi phiêu đãng bay đi.

Ngô Luân Hồi dứt khoát rời đi Đại Mộng Tịnh Thổ, làm cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Cứ thế mà đi thôi sao?

“Con hàng này chạy nhanh quá, quên mang cả ta. Con bà nó, ta còn phải tự mình chạy trốn!” Âu Dương Phong nguyền rủa.

Hai người cùng nhau rời đi không thích hợp.

“Dù sao cũng đã đánh thức một phần ký ức, rời đi lúc này là đẹp rồi.” Sở Phong khẽ nói. Trường vực của Đại Mộng Tịnh Thổ tất nhiên không thể ngăn cản được hắn.

Trên thực tế, cũng không có ai phát động Trường vực, mặc hắn rời đi.

Sở Phong biết, Á Tiên Tộc, Đại Mộng Tịnh Thổ đều quá hung hãn, không thể cho phép hai nữ cùng gả cho một người, mà hắn cũng không muốn bọn họ khó xử, chính mình rời đi là được rồi.

Tất cả kết quả đều có thể dự liệu từ trước.

Tiếp đó, Sở Phong ngựa không dừng vó mà đi. Bây giờ hắn đã là Đại tông sư Trường Vực, băng rừng vượt núi đều không có ai có thể theo đuôi. Sau đó hắn tiến vào một vùng có thu phí, có thể vượt qua Trường Vực của tinh hệ này mà rời đi tinh cầu này.

Đầu tiên, hắn ở một mảnh Tinh Hải tìm lại mấy thứ hộp đá, Kim Cương Trác, sau đó hắn lại biến đổi thân phận, mấy lần thay đổi phương hướng, đi ngang qua rất nhiều Trường Vực Truyền Tống, hướng về Địa Cầu.

Chỉ mất thời gian mấy ngày, Sở Phong đã bay về Địa Cầu, khôi phục lại chân thân. Đã về đến nhà rồi thì có thể thanh tĩnh lại.

Hắn lập tức liên hệ với đám người Đại Hắc Ngưu, Hoàng Ngưu, Lão Lư, hỏi bọn họ đang ở đâu.

“Đi Côn Lôn đi, chúng ta đang tập hợp ở Côn Lôn, công chúa Yêu Yêu cũng đang ở đây!” Đại Hắc Ngưu nói cho hắn.

Sau đó, Sở Phong liền chạy tới Côn Lôn. Nhìn thấy đám Đại Yêu này, hắn liền có cảm giác thân thiết, đương nhiên hắn cho rằng đám người này đều lãng quên chuyện ở Dị Vực, nhưng trên thực tế, sau khi bọn họ chắp vá ký ức cũng không kém bao nhiêu so với hắn.

Côn Lôn cây cỏ xanh um, linh khí dày đặc, thác nước bàng bạc như rồng, vô cùng tráng lệ.

Không chỉ có Yêu Yêu xuất quan, thiếu nữ Hi cũng chạy tới.

“Được đó, đúng là không đơn giản. Ngươi ở Đại Mộng Tịnh Thổ dám một tay ôm hai, muốn cưới cả hai bà vợ bạch phú mỹ (3), đúng là đủ hoa tâm!” Thiếu nữ Hi trào phúng hắn.

(3) Bạch phú mỹ: cô gái đẹp, giàu và có làn da trắng bóc.

Sở Phong vỗ ngực nói: “Ta là hạng người như vậy sao, tất nhiên là không phải rồi. Đúng rồi, thiếu nữ Hi, ngươi đã quên hết chuyện ở Dị Vực sao, thật ra chúng ta ở đó đã phát sinh rất nhiều chuyện, đủ loại dây dưa, ngươi có lẽ không còn nhớ rõ, lúc đó ngươi đối với ta tình ý miên man...”

Sở Phong nói khoác không biết ngượng, khiến thiếu nữ Hi trợn mắt há mồm.

Một đám Đại Yêu ở Côn Lôn cũng là cứng hết cả lưỡi, bọn họ hiểu ngay ra rằng con hàng này vẫn còn nghĩ bọn họ không nhớ mấy chuyện xảy ra ở Dị Vực nên ở đây ăn nói ba hoa.

Sau đó, Yêu Yêu xuất quan, phong hoa tuyệt đại đi tới, càng ngày càng trông sâu không lường được, phong thái như nữ hoàng.

“Ồ, không lẽ ngươi lợi hại đến mức còn nhớ?” Yêu Yêu mang theo nụ cười tủm tỉm.

“Yêu Yêu, có thể gặp lại ngươi ta vô cùng cao hứng. Ngươi có biết không, hai người chúng ta ở Dị Vực đồng sinh cộng tử, sát cánh cùng nhau đại chiến với con của Thần...”

Sở Phong há mồm liền nói, không ngừng chém gió, trên mặt tràn đầy thâm tình cùng kích động.

Đại Hắc Ngưu trợn mắt há mồm. Ông ta ý thức được con hàng này phải gặp xui xẻo rồi, dám nhân cơ hội trêu ghẹo Yêu Yêu, thật sự cho rằng Yêu Yêu không biết chuyện ở Dị Vực sao?

Hoàng Ngưu dùng tay che lại một con mắt, mặc niệm cho Sở Phong, còn đỏ mặt thay cho hắn. Đúng là đồ không biết xấu hổ, dám trêu đùa Yêu Yêu.

“Xấu hổ thế này, thật là đáng thương nha.” Đến lão Lư cũng không dám hí nữa, lộ ra vẻ mặt đồng tình. Ông ta không đành lòng nhìn nữa, bèn xoay người sang chỗ khác.

"Yêu Yêu, cảm ơn vì có ngươi trong cuộc đời, hai người chúng ta đã cùng nhau trải qua những tuyệt vọng, những cảm động, rõ ràng ngay trước mắt, khiến cho trái tim ta rung động, không thể nào quên đi, thời gian trăm năm chúng ta bên nhau, ta… luôn nhớ rõ, chưa từng quên ngươi!"

Sở Phong sến sẩm ngay tại đó, đầy vẻ say mê và thâm tình.

Nhưng cho dù là Đại Hắc Ngưu hay Hổ Đông Bắc, hoặc là lão Lư da mặt dày cũng cảm giác nổi da gà, thật sự chịu không nổi.

Trong lòng bọn họ có thể nói hết sức đồng cảm, lần này Sở Phong quá mức phô trương, hoàn toàn bại lộ, cực kỳ xui xẻo, chuyện này thật sự khiến cho bọn họ đỏ mặt vì hắn.

Chu Toàn thật sự không chịu nổi nữa, muốn nhắc nhở Sở Phong, gã gãi sau đầu, bốn cái sừng dài trên đầu, định há miệng gọi Sở Phong.

Nhưng Đại Hắc Ngưu rất quyết đoán giữ chặt gã, âm thầm truyền âm nói: "Ngươi còn trẻ tuổi quá ngây thơ, ngươi định làm gì, đây là cơ hội hiếm có tới mức nào, để cho Sở ma đầu tự mình mở lòng, nghe tâm ý của hắn, biểu hiện cho công chúa Yêu Yêu thấy, rất tốt!"

Chu Toàn không nói gì, Đại Hắc Ngưu này rất không phúc hậu, để cho Sở Phong giải phóng chính mình? Đoán chừng lát nữa sẽ bị đánh bay lên, loại trường hợp này có thể dự đoán được.

Bình Luận (0)
Comment