Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Xoạt!”
Ánh Vô Địch bị Sở Phong áp chế, một vệt thần quang cũng đi vào bên trong mi tâm của y, lập tức khiến Ánh Vô Địch kêu to một tiếng, sau đó y hoàn toàn thất thần, tiếp theo sắc mặt lại đen như đáy nồi.
Bởi vì trí nhớ mà Sở Phong bắn qua rất đơn giản, đều là hình ảnh thường ngày hắn kêu mình là em vợ, còn có cảnh tượng Ánh Hiểu Hiểu thân thiết kêu Sở Phong là tỷ phu, chuyện này quả thật quá kích thích, khiến Ánh Vô Địch muốn thổ huyết, sau đó... y liền thật sự phụt ra.
“Ngươi... làm sao có thể là tỷ phu của ta?!” Y gào to.
Xung quanh, ánh mắt một đám người nhìn về phía y đều có vẻ cổ quái, đương nhiên cũng có rất nhiều người bị đả kích, lẽ nào ở một thế giới khác Sở Phong cùng Ánh Trích Tiên đúng thật là đạo lữ?
Sở Phong vô cùng quyết đoán, lập tức vọt qua phá tan phòng ngự của Tần Lạc Âm, một ngón tay điểm qua truyền cho nàng một ít ký ức có liên quan.
Đương nhiên, thời gian ngắn ngủi không cho phép hắn có thể đánh thức toàn bộ ký ức của mọi người, chỉ có thể truyền qua một vài đoạn ngắn.
Ánh Trích Tiên cùng Tần Lạc Âm đều bị xung kích làm cho xuất thần, trong lúc nhất thời chỉ đứng đờ ra tại chỗ.
“Ta không tin!” Dù là người lạnh lùng như Ánh Trích Tiên lúc này sắc mặt cũng trắng bệch. Hồn Quang của nàng đang rung động, nội tâm cũng không thể giữ bình tĩnh. Tuy rằng từ khi nhìn thấy Ngô Luân Hồi trong lòng nàng đã có hảo cảm, nhưng phần ký ức lúc này vẫn khiến nàng cảm thấy giật mình, run rẩy linh hồn.
Sở Phong tiến đến, âm thầm nói nhỏ: “Ta có thể cùng ngươi thi triển Thất Bảo Diệu Thuật.”
Trong lúc nói chuyện, một tay của hắn đã tóm lấy bàn tay nhỏ nhắn trắng như tuyết của Ánh Trích Tiên, sau đó Hồn Quang của hai người thông qua cánh tay mà hoà hợp. Ánh Trích Tiên lập tức ý thức được bọn họ thật sự có thể thi triển Thất Bảo Diệu Thuật.
Nhưng người ngoài thì không thấy được điều này, chỉ thấy bọn họ đang tay trong tay, tức khắc đờ ra.
Người đang xem trực tiếp lập tức phát ra tiếng quỷ khóc sói tru thảm thiết, rất nhiều thanh niên nguyền rủa Ngô Luân Hồi, mà bên trong Đại Mộng Tịnh Thổ cũng có rất nhiều nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất tan nát cõi lòng.
Xoạt!
Hai người tách ra, người nào cũng xuất thần.
“Đây là đã... xảy ra chuyện gì?” Trưởng lão Á Tiên Tộc giật mình. Lẽ nào Ngô Luân Hồi thật sự mang theo phần ký ức trở về? Chuyện này thật sự quá kinh người.
Vài bà lão của Đại Mộng Tịnh Thổ cũng khá chấn động. Trải qua nhiều thế hệ, chỉ có cực ít người có thể mang theo một chút ký ức trở về, xem ra Ngô Luân Hồi này không thể coi thường được.
Giờ phút này, Tần Lạc Âm sắc mặt tái nhợt, một phần ký ức được kích hoạt lại khiến cảm xúc của nàng bị chấn động vô cùng mạnh mẽ. Nàng nhìn về phía Sở Phong với ánh mắt vô cùng phức tạp.
“Giả!” Nàng tự nhủ với mình.
“Đều là thật cả!” Sở Phong nhìn nàng chăm chú.
“Mẹ, tất cả đều là sự thật, để con giúp mẹ thể hồ quán đỉnh (2), cho người nắm rõ hoàn toàn chân tướng!” Tiểu Đạo sĩ cất lời. Đôi khi nó rất giống Sở Phong, lúc cần quả quyết thì không hề do dự. Nhân cơ hội này, nó truyền qua một phần ký ức rất lớn.
(2) Thể hồ quán đỉnh: nôm na là tưới sữa lên đỉnh đầu. "Thể hồ" là bơ đông đặc từ sữa, nghĩa bóng là tinh hoa của Đạo Phật, còn "quán đỉnh" là xối lên đầu. Câu này trong Phật giáo có nghĩa là truyền thụ trí tuệ, khiến cho người ta giác ngộ.
Đương nhiên, chuyện này khiến cho nó tiêu hao rất nhiều năng lượng, dù sao nó cũng còn chưa sinh ra mà. Đây cũng là nguyên nhân mà trước đó nó vẫn không manh động, chỉ có thể giảng giải chân tướng qua lời nói thôi.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều cảm thấy có chút kỳ quái, giống như Ngô Luân Hồi đang vận dụng yêu thuật, ảnh hưởng nghiêm trọng đến Ánh Trích Tiên và Tần Lạc Âm.
Có mấy lão quái vật trong Thần điện ánh mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Sở Phong. Lão quái vật Thi Tộc mở miệng nói: “Tiểu hữu, ngươi mang theo một phần ký ức quay về, có thể hay không cho ta nhìn một chút?”
“Ta không thể cho ngươi xem. Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, ta chỉ có thể cho ngươi xem một phần hình ảnh mà ta biết được thôi.” Sở Phong ôn hòa đáp lại.
“Tiểu hữu, việc này liên quan vô cùng rộng. Ta muốn biết thiên chi kiêu tử của tộc ta làm sao lại có chuyện ngoài ý muốn. Ngươi phải cho chúng ta xem!” Trưởng lão Bạch Phượng tộc hùng hổ doạ người.
“Ta vô cùng kính trọng các vị tiền bối, nhưng Ngô Luân Hồi ta cũng không phải người sợ phiền phức!” Sở Phong lạnh giọng đáp lại.
“Mấy vị đạo hữu, ta cảm thấy cần thiết phải bắt hắn lại, tra hỏi đến cùng!” Ngay cả trưởng lão Đạo tộc cũng nghiêm túc mở lời.
Phải biết đây chính là những đại gia tộc vô cùng mạnh. Có hai mươi, ba mươi vị lão quái vật ở đây trông giữ, nếu thật muốn động thủ, bọn họ tin chắc rằng dù Ngô Luân Hồi có là thiên tài cũng phải bị bắt.
Bọn họ đều là người ở cấp độ Kim Thân đại viên mãn, lại đến từ các tộc mạnh nhất vũ trụ như Đạo Tộc, Phật Tộc, Thi Tộc, Bạch Phượng Tộc, Hoàng Kim Thiên Chu, Thiên Thần Tộc.
Âu Dương Phong vọt vào Thần điện, quát lớn: “Các ngươi khinh người quá đáng!”
“Ngươi lui ra đi. Ta nghĩ mấy vị tiền bối đây là quan tâm quá mà loạn, chỉ nhất thời nóng lòng mà thôi, cứ để ta ứng phó.” Sở Phong bình tĩnh nói, gặp nguy không loạn, trấn định thong dong.
Điều này làm cho mấy lão quái vật của Tiên Tộc, Đại Mộng Tịnh Thổ đứng ngoài cuộc không khỏi xem trọng thêm mấy phần.
Trên thực tế, thân phận Ngô Luân Hồi lúc này của Sở Phong không thích hợp làm lớn chuyện, phải tránh liên luỵ đến những người liên quan. Nếu như ở thân phận Sở Phong, hắn đã sớm một chưởng đập chết mấy người này.
“Ha ha, Ngô Luân Hồi, ngươi thật là quá tự mãn. Ý của ngươi là muốn một người đối đầu với cả đám lão già chúng ta sao?” Bậc cha chú của Đại Diễn Chiến Thể nói.
“Ta chỉ muốn cùng các ngươi đàm phán.” Sở Phong lắc đầu.
“Bớt nói nhảm, ngươi mau tới đây cho chúng ta xem ký ức!” Lão quái vật Thi Tộc ra tay trước nhất. Lão không sợ chút nào, bởi vì người của Phật tộc, Đạo tộc đã đứng đây, tuyệt đối sẽ cùng nhau động thủ.
“Vậy hãy để cho ta lĩnh giáo tuyệt học của các vị tiền bối!” Sở Phong bình thản nói.
Ầm!
Bên trong Thần điện bùng nổ đại chiến, chỉ trong nháy mắt, Hoàng Kim Thiên Chu phun tơ, Bạch Phượng giương cánh, lão quỷ Thi Tộc phun ra nuốt vào khói đen ngập trời, người có cấp độ Kim Thân đại viên mãn của Phật Tộc tụng chân kinh, bắn ra pháp ấn lấp lánh...
Trong lúc nhất thời, nơi này đã sôi trào năng lượng như nồi nước sôi sùng sục, cực kỳ đáng sợ.