Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ông cụ có tuổi tác rất cao, đi từ nơi xa đến, ngày thường nhìn cười tủm tỉm, tóc gần như rụng hết, khô cằn, nhưng hiện tại lại bắt đầu tràn đầy năng lượng khiến người đời sợ hãi, đặc biệt là hồn quang khủng bố dọa người.
“Aiz, Quân Đà con của hắn, cháu trai lớn ngươi cũng tới à, mấy ngày không gặp, ta rất nhớ ngươi đó.”
Lão Kim Thân mở miệng, liếc mắt nhìn về phía đám người Ánh Vô Địch, Nguyên Thế Thành và Âu Dương Phong cùng đi tới, nhiệt tình vẫy tay về hướng gã.
“Hmm…” Âu Dương Phong cảm thấy thật đen đủi, mấy ngày trước nó trực tiếp chạy trốn vì không chịu nổi sự nhiệt tình quá đáng của ông cụ này, thật sự không chịu nổi, kết quả hôm nay vừa trở về lại gặp lão.
“Càng ngày càng giống người cha Quân Đà của ngươi, cháu trai lớn, đứng một bên quan sát, xem sự lợi hại của lão thúc.” Ông cụ dứt lời, bắt đầu nhìn thẳng Sở Phong.
Ầm!
Ngay sau đó, thân thể mục nát của lão lập tức vang lên một tiếng ầm, huyết khí toàn thân dâng trào rồi sau đó bộ xương di chuyển, trong thời gian ngắn lão biến thành một người đàn ông trung niên, trở nên anh tuấn hơn nhiều.
Đồng thời, hồn quan của lão lấp lánh, tràn ngập ánh sáng ngũ sắc sặc sỡ.
“Cha, người cẩn thận một chút, đừng nói!” Giọng nói yếu ớt truyền đến từ nơi xa, tiểu đạo sĩ tới đồng nghĩa với Tần Lạc Âm xuất hiện.
Ở hiện trường, nhiều người xụi lơ dưới đất, đối mặt với uy áp của ông cụ này, bọn họ cảm thấy rất đáng sợ, giống như đối mặt với một con quái vật khổng lồ, một con mãnh thú trong hỗn độn, không đủ sức chống lại.
Đặc biệt là hồn quang của lão, có tính áp bức rất lớn.
Ngay cả Sở Phong cũng lộ vẻ xúc động, thực lực của ông cụ này mạnh mẽ vô cùng, chạm đến trật tự chuỗi thần, nhưng vì sao lão không thể đi bước tới cảnh giới Á Thánh?
Ong!
Ngay sau đó, hai tai của Sở Phong vang lên tiếng ong ong, trước mắt biến thành màu đen, tinh thần của hắn bị công kích.
Mà gần đó cũng có không ít người bị ngất đi, bị một hồn quang rực rỡ đưa vào cảnh trong mơ, nếu ông cụ kia có lòng giết người thì nhóm người này đều sẽ chết.
“Lợi hại, đây là giết người trong mộng sao?” Sở Phong nghiêm nghị, dường như vừa rồi hắn bị thôi miên, suýt chút nữa ngất xỉu, một khi bị kéo vào cảnh trong mơ thì đối phương có thể sẽ giết chết hắn.
Đợt hồn quang rực rỡ tiếp theo đánh thẳng về phía Sở Phong, như thủy triều muốn bao phủ lấy hắn.
Sở Phong rất bình tĩnh, hiển nhiên cũng đủ mạnh mẽ, cho dù đối phương là lão quái vật sống từ thời thượng cổ thì vẫn không phải là Á Thánh, chung quy vẫn ở cảnh giới Kim Thân, hắn sẽ cách đối phó.
Chẳng qua là kẻ thù này quả thực rất mạnh, ép Sở Phong bộc lộ bản lĩnh thực sự, lặng lẽ thi triển phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, thần âm trong cơ thể nổ vang, sấm chớp và ngũ tạng cộng hưởng với máu thịt, kim quang bao phủ toàn thân, phát sáng như vị thần.
Quan trọng nhất là, sấm chớp cộng hưởng với hồn quang khiến cho hắn duy trì sự tỉnh táo, đây chính là phương pháp hô hấp mạnh nhất dương gian, cái Sở Phong thi triển là bản của dương gian chứ không phải bản của âm phủ đã sửa đổi.
Uy lực quá mạnh mẽ, hắn lập tức giống như một cái lò lớn, nướng những người tiến hóa xung quanh làm cho nhiều người sợ hãi kêu lên, tỉnh lại từ trong cơn mê rồi sau đó nhanh chóng bỏ chạy, nếu không bản thân sẽ bị thiêu cháy.
Cùng lúc đó, lôi âm trong cơ thể của Sở Phong nổ vang, dương khí dâng trào, đánh tan hồn quang của lão, vỡ nát trong hư không.
Cái gọi là giết người trong mộng không hiệu quả với hắn.
Cuối cùng, ông cụ tinh thần uể oải, lảo đảo lùi lại, không thể địch lại Sở Phong.
Lúc này, bất kể là người trong Đại Mộng Tịnh Thổ hay những người khách quý kia cũng đều rất chấn động, một lão quái vật sống từ thời thượng cổ lại không phải đối thủ của Sở Phong và bị đánh bại, còn có ai ở cảnh giới Kim Thân đánh bại được hắn nữa?
“Để ta!”
Lúc này, một bà lão cũng vừa xuất quan trong Đại Mộng Tịnh Thổ, trông rất già, chống gậy lao về phía Sở Phong.
Ầm!
Trong nháy mắt, bà ta đánh một chưởng, những tia sáng trắng như tuyết đầy trời, sức mạnh ghê gớm kinh người.
Bịch!
Sở Phong đối chưởng với bà ta, cảm nhận được một luồng năng lượng dồi dào như cơn lũ bất ngờ ập tới, buộc hắn không thể không dùng toàn lực ứng phó, dùng năng lượng trong cơ thể, huyết khí như sông biển trực tiếp bùng nổ ra ngoài, hình thành trận gió lớn màu đỏ mạnh mẽ thổi quét nơi đây, mặt đất nứt toạc.
Sau một chưởng, hai người đều lùi lại, nhưng Sở Phong bình yên vô sự còn bà lão kia khóe miệng chảy máu, sắp không đứng nổi.
Lại một vị tiền bối của Đại Mộng Tịnh Thổ, một lão quái vật thâm sâu khó lường bị đánh bại.
“Để ta lên thử xem!”
Cuối cùng có một thiên tài bên ngoài ra tay, liên quan đến việc có cưới được Tần Lạc Âm hay không, một thế hệ trẻ tuổi đương nhiên có rất nhiều người vì chuyện này mà quyết đấu sinh tử.
Thậm chí, Nguyên Thế Thành và Ánh Vô Địch đều kích động, rất muốn ra tay.
Ầm ầm ầm…
Trong Đại Mộng Tịnh Thổ, Sở Phong ngẩng đầu đứng giữa sân, những người gọi là thiên tài cấp vũ trụ thi thoảng có người bị đánh bay tứ tung ra ngoài, máu bắn tung tóe, vô cùng thê thảm.
“Hít!”
Người của Đại Mộng Tịnh Thổ hít hà một hơi, có thể khẳng định tên ma đầu này nghịch thiên, những thiên tài tu luyện từ dị vực trở về đều không phải đối thủ của hắn, rốt cuộc hắn đã tu hành như thế nào?
“Ta thấy, cho dù Lạc Âm gả cho hắn cũng không phải là lựa chọn quá tệ, hắn mạnh như thế, chỉ có ở trên Ngô Luân Hồi chứ không dưới!”
“Mấu chốt là chúng ta trở mặt với hắn, đã kết thù oán từ lâu, hơn nữa hắn đánh tới cửa như vậy, đây là đang ép cung, chúng ta rất mất mặt!”
“Bây giờ còn để ý mặt mũi gì nữa, nhân vật mạnh mẽ ngút trời không dám nhận vào cửa, chẳng lẽ còn phải đợi đến lúc hắn chạy trốn như Ngô Luân Hồi rồi bị Á Tiên tộc cướp đi sao?”
…
Trong Đại Mộng Tịnh Thổ, một số lão quái vật bàn bạc, vì thế mà tranh chấp rất kịch liệt.
Sở Phong phát hiện, Ánh Vô Địch lên sân khấu, hắn sẽ không khách khí, cậu em vợ này luôn mặt đen với hắn, thừa cơ hội này dạy dỗ một phen.
Trên thực tế, Ánh Vô Địch rất mạnh, nhưng đối mặt với Sở Ma Vương phóng túng thì hắn vẫn bị đánh tơi tả trong thời gian ngắn.
“Woa, ca, huynh thành con diều bay trên không rồi, bị người ta đánh hộc máu không ngừng, huynh đang bay trên không, đường máu phun ra nối đến mặt đất.” Ánh Hiểu Hiểu cũng tới, đứng ở đó thét chói tai.
Ánh Vô Địch bị đánh bại, hoàn toàn không thể địch lại, nhưng y lại rất hưng phấn, vui vẻ vô cùng.