Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đối với Sở Phong, Thiên Thần tộc là kẻ thù không đội trời chung, hoàn toàn không thể hóa giải, đối đầu với Thiên Thần tộc thì trực tiếp giết chết là điều bình thường.
“Thiên Thần chưởng!” La Thượng gào to, gã ta thật sự sắp điên rồi, tung hết chiêu thức, vận dụng phần căn nguyên mà túc lão trong tộc sau khi tọa hóa (1) đã để lại cho gã ta, nhưng vẫn không thể đánh bại đối thủ.
(1) Tọa hóa: Chết trong tư thế ngồi.
Cho dù gã ta tức giận cũng vô dụng, bị Sở Phong khắc chế, nắm đấm chớp quá nhanh, nắm đấm của Sở Phong như có ma tính, nhanh vô cùng, những nơi nó đi qua có sấm chớp nổ vang, hồ quang vạn đạo, đánh La Thượng chảy máu đầy miệng, thân thể bay tứ tung.
“Giết!” La Thượng thẹn quá hóa giận, gã ta cảm thấy hôm nay bản thân thất bại quá, mạnh miệng nói lời to tát rồi lại bị người ta đánh bay như con bù nhìn.
“Thiên Thần tộc bị ta giết không có thiên tài nào dám xuất hiện, hỗn độn Thiên Thần cung chẳng qua chỉ như thế, ngươi vậy mà là đệ tử chính thống? Nếu không có căn nguyên Á Thánh thì ngươi không là thá gì cả, một bàn tay của ta có thể đánh chết mười tên như ngươi!”
Sở Phong không chút lưu tình, dấu tay phát sáng lên, lần này hắn sử dụng Đại Nhật Như Lai quyền, dáng vẻ trang nghiêm của hắn như thần phật sáng lạn, năng lượng khủng bố, phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm cũng đang được sử dụng, thần âm đinh tai nhức óc.
Đương nhiên, hắn đã che giấu tất cả thần kỹ này, không muốn bị lộ những loại pháp quyết liên quan đến dương gian, dù vậy cũng không tính là buông tay, vẫn đáng sợ vô cùng, khiến cho khoảng không rùng mình, Tịnh Thổ nổ vang.
Ầm!
Qua mấy chục chiêu, La Thượng lại bị Sở Phong đánh vào xương cốt trong người và bị thương rất nặng, một số xương cốt bị đứt gãy, gã ta bay ra ngoài.
Sở Phong thi triển thần kỹ Thiên Nhai Chỉ Xích đuổi theo, Đại Lôi Âm trong cơ thể chấn động, ánh sáng vàng tràn ngập quanh thân, giống như một chiến tiên bay ngang qua không trung, mạnh mẽ áp chế La Thượng.
Phịch một tiếng, Sở Phong đạp lên người gã ta, từ trên trời giáng xuống, đạp thân thể của gã ta xuống đất, tạo thành một cái hố hình người to.
La Thượng kêu rên, mũi miệng chảy máu và tóc tai bù xù, cả người đầy máu, vô cùng thê thảm.
“Đệ tử chính thống của hỗn động Thiên Thần cung chỉ có như thế!” Sở Phong cúi đầu nhìn xuống gã ta.
Ở nơi xa, Ánh Vô Địch nước mắt vui mừng, Sở Phong đang dùng gậy ông đập lưng ông, giúp y trút giận, quả nhiên thật tình và rất anh hùng, là một người đàn ông tốt, tốt gấp mười lần, gấp trăm lần so với Ngô Luân Hồi kia.
Y cảm thấy, khi không thể làm khác được, có lẽ y sẽ giới thiệu chị gái của y cho Sở Phong, thay thế Ngô Luân Hồi.
Khắp nơi chấn động, người quan sát trận chiến đều vô cùng kinh sợ, La Thượng là người mạnh mẽ và điên cuồng cỡ nào a? Kết quả lại bị đại ma đầu Sở Phong thu thập chỉnh đốn thành cái dạng kia, dẫm gã ta rơi xuống từ trên trời, sau đó lại đạp gã ta nằm rạp trên mặt đất, Sở ma đầu quả nhiên là hung mãnh đến rối tung rối mù!
Rất nhiều người đều cảm thấy Sở Phong rất biến thái, La Thượng vừa rồi phách lối như thế chính là dựa vào thực lực mạnh mẽ chứ không phải thùng rỗng kêu to, nhưng lúc này lại suýt bị Sở Phong đánh chết, bộ dáng mười phần thê thảm, áp chế toàn diện, bị một chân Sở Phong giẫm trên mặt đất!
Mà ánh mắt của không ít lão bà trong Đại Mộng Tịnh Thổ đều lộ ra tia sáng kỳ dị, con rể tới cửa này quá ngang ngược, quả nhiên là ma đầu vô địch một thế hệ.
Không, phải là vương giả vô địch một thế hệ!
Một số lão bà lập tức đổi giọng, âm thầm phân phó không cho phép gọi Sở Phong là đại ma đầu nữa, nên xưng là thần vương trẻ tuổi đương thời!
Đây tất nhiên là một loại danh xưng, chỉ có người vô địch một thế hệ đánh đâu thắng đó, không có ai là đối thủ mới xứng đáng loại danh hiệu này, rất nhiều đời cũng không xuất hiện nổi một người.
Bởi vì hiếm có người nào có khả năng áp chế tuyệt đối tất cả kỳ tài ngút trời cùng thế hệ!
Nếu như Đại Mộng Tịnh Thổ thực sự lựa chọn đạo lữ như vậy cho Tần Lạc Âm, vậy thì năm tháng sau này ắt sẽ đứng vào những vùng đất bất bại, có người thủ hộ dũng mãnh như vậy thì ai dám khiêu khích, ai dám khiêu chiến? Không đi tiêu diệt những đạo thống khác đã là quá tốt rồi!
Thậm chí, nếu có Sở đại ma đầu tọa trấn, sai rồi, nếu như có Sở đại thần vương trong giáo, chờ đến khi hắn trưởng thành sẽ không còn sợ mười thứ hạng đầu, còn có thể dẫn đầu Đại Mộng Tịnh Thổ phát triển huy hoàng.
Trong lúc nhất thời, nội bộ Đại Mộng Tịnh Thổ đều nhanh chóng âm thầm nghị luận, đại bộ phận người đều tán thành, cho rằng Sở Phong chính là lương phối, trời sinh một cặp với Tần Lạc Âm.
“Các vị, ngộ nhỡ người của Thiên Thần Cung trong hỗn độn đánh đến thì phải làm sao?” Trưởng lão phe phản đối liền lên tiếng, chung quy vẫn có một số người không thuận mắt Sở Phong.
“Sợ cái gì, ý chí của vũ trụ âm gian có thể ngăn cản cường giả tiến đến từ trong hỗn độn, có thể lên đến Thánh Nhân đều qua bên đó cả rồi, thứ gọi là thần linh từ cổ chí kim đều không có khả năng qua đây!”
Rất nhiều người suy đoán đây là sự che chở của ý chí đại vũ trụ.
Mà La Thượng chính là người xui xẻo thê thảm nhất, bị Sở Phong giẫm ở chỗ đó, xương cốt gãy không biết bao nhiêu đoạn, khó mà động đậy nổi, tai mũi miệng đều đang chảy máu.
Tuy gã ta có bộ phận bổn nguyên là Á Thánh, nhưng vẫn không thể địch lại Sở Phong như cũ, vẫn thất bại!
“Triệu Hoán Thiên Thần!” Gã ta đang thì thầm, âm thanh bé đến nỗi không thể nghe, đồng thời sử dụng hồn quang thi triển bí thuật cấm kỵ.
Sở Phong nghe thấy nhưng cũng không có ngăn cản, hắn vẫn luôn tò mò không biết hai loại thần kỹ Triệu Hoán Thiên Thần và Thiên Thần Hạ Phàm đến tột cùng là như thế nào?
Cái gọi là thiên thần cốt khối xuất hiện từ nơi nào?
Lúc này đây, Sở Phong chỉ muốn nhìn xem thần kỹ này ra làm sao, vừa đạp lên La Thượng vừa ngẩng đầu nhìn hư không, đồng thời cũng mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, muốn khám phá đồ vật tính bản chất nhất.
Trong hư không, có một khối màu vàng xuất hiện, đó chính là trật tự đan xen sản sinh ra năng lượng đáng sợ, sau đó cực nhanh bay tới, vọt vào bên trong cơ thể La Thượng, khiến toàn thân gã ta phát ra ánh sáng chói mắt.
Không hề nghi ngờ gì nữa, hơi thở của gã ta lập tức mạnh lên!
“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào hình thành ra, chẳng lẽ trong thiên không có năng lượng trật tự phù hợp của Thiên Thần Tộc? Hơn nữa còn nghe theo triệu hoán của bọn chúng? Tại sao ta lại không thể triệu hoán tiên nữ của Tiên Giới a?” Sở Phong lẩm bẩm.