Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1779 - Chương 1779: Ma Đầu Sở Phong Vô Song (2)

Thánh Khư Chương 1779: Ma đầu Sở Phong vô song (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ta nhấn mạnh lần nữa, thiên tài ở vũ trụ âm gian đều là lũ vô dụng, các ngươi xứng tranh giành vị trí đứng đầu với ta sao? Ma đầu Sở Phong, ngươi cút lại đây cho ta! Còn những người khác, kẻ nào không phục thì có thể cùng lên vây giết ta, ta sẽ dùng một bàn tay đánh chết tất cả các ngươi!”

La Thượng lạnh lùng quát, tùy tiện và ngang bướng khiến cho tất cả mọi người nghiến răng nghiến lợi, mẹ nó kiêu ngạo và tự phụ quá đáng.

Thực ra chủ yếu là vì gã ta ăn hai cái tát, trong lòng khuất nhục cho nên bây giờ trở nên điên cuồng, gã ta muốn thể hiện sức chiến đấu mang tính áp đáp, quét sạch thiên tài ở vũ trụ âm gian để rửa sạch nỗi nhục.

Sở Phong không nói gì, cho dù Á Thánh thực sự đến đây thì sao? Một khi hắn thi triển Tràng Vực thì ai sợ ai, tại sao phải sợ?

Huống hồ, người này hoàn toàn không phải Á Thánh, chỉ là mượn dùng một phần căn nguyên mà thôi cho nên hắn không nói gì cả mà cười lạnh lùng, trực tiếp xông lên.

Ầm!

Sở Phong bay lên cao, cả người bùng lên ánh sáng, hơi thở năng lượng tăng vợt, giống như một vòng mặt trời chói chang lơ lửng trên bầu trời, vô cùng rực rỡ, tuy rằng chỉ là ở độ cao bình thường, nhưng đối mặt với một La Thượng cao trăm mét thì khí thế không yếu hơn chút nào.

“Giết!”

Ánh mắt của La Thượng lạnh lẽo, quanh người toàn là huyết khí hoàng kim, xuyên qua vòm trời, bộc phát năng lượng chấn động hư không, dẫn tới trật tự thần liên nổ vang không ngừng.

Xung quanh gã ta, sấm chớp đánh một tia rồi lại một tia, tia chớp đan chéo, rất chói và cũng vô cùng đáng sợ, lập tức khiến cho nhiều người rùng mình, không đứng vững được.

Rất nhiều người nhanh chóng rút lui, có một số người xụi lơ trên mặt đất, đây là áp chế năng lượng, sự uy hiếp của hơi thở Á Thánh.

Ầm!

Tỉ lệ cơ thể của Sở Phong kém xa so với người khổng lồ hoàng kim cao trăm mét, nhưng sau khi nắm đấm của hắn tung ra thì thật sự khủng bố vô biên, ánh sáng bộc phát từ nắm đấm quá mãnh liệt, giống như một vòng mặt trời lớn hiện lên, đánh về phía trước.

“Đây là…” Tất cả mọi người giật mình trợn to mắt, vì năng lượng của Sở Phong quá dồi dào, hoàn toàn không tránh né mà trực tiếp đánh vào đối thủ mang hơi thở Á Thánh kia.

Ầm!

Trên bầu trời, một bàn tay to màu vàng muốn nắm chặt Sở Phong trong tay và bóp chết, nhưng toàn thân của Sở Phong bộc phát năng lượng khiến người ta sợ hãi, hắn tri triển sức mạnh của Tràng Vực, phù văn tụ thành khối, cực kỳ chói mắt, rực cháy đến cực điểm, giống như mặt trời nổ tung, chống lại bàn tay to màu vàng trên trời cao.

Sau đó phù một tiếng, nắm đấm của Sở Phong đánh xuyên qua bàn tay này và mang theo lượng máu lớn, cả người hắn trực tiếp xuyên qua theo, cứ như vậy xuyên qua bàn tay to màu vàng.

Cùng thời gian đó, Sở Phong hóa thành một ánh điện màu vàng rồi bắn ngược lại, đáp xuống và nổ vào La Thượng, nói: “Đây là cái mà ngươi gọi là sức mạnh đánh chết toàn bộ thiên tài ở vũ trụ âm gian à? Ngươi cũng chỉ có như vậy, gà vườn chó xóm.”

Ầm! Ầm! Ầm!

Trong chốc lát, hắn liên tiếp đánh ra mấy chục nắm đấm, đây là thần kỹ dương gian bị hắn che giấu, mọi người chỉ nhìn thấy thần quang bay lên, dấu tay màu vang vô địch, đánh xuống không ngừng.

La Thượng gào thét liên tục, gã ta không ngờ năng lượng Á Thánh của bản thân lại bị cản trở, đó là…Phù văn Tràng Vực?!

Phịch phịch phịch!

Trong nháy mắt, sau nhiều lần cả hai va chạm thì kết quả là La Thượng cao trăm mét như người khổng lồ hoàng kim bị đánh bay ra ngoài, ầm một tiếng, đâm vào một ngọn núi lớn, ký hiệu Tràng Vực của ngọn núi kia hiện lên, loạn thạch băng thiên.

“Chỉ có chút thủ đoạn như vậy thôi sao?” Sở Phong lao xuống, một chân đá vào cái đầu khổng lồ, ầm một tiếng, máu thịt văng khắp nơi, suýt chút nữa đá chết, La Thượng kêu thảm thiết và bay ra ngoài lần nữa.

Sở Phong như tia chớp đuổi theo, vèo một tiếng, giật lấy chiếc vòng tay không gian từ trên người gã ta, đương nhiên là để lấy nước thuốc màu lam kia.

Sau đó, hắn ném nước thuốc cho Ánh Vô Địch, kêu y uống đi.

Đôi mắt của Ánh Vô Địch nóng lên, hơi rưng rưng nước mắt, đương nhiên người có thân phận như y không thể khóc trước mặt mọi người, quá mất mặt, nhưng từ trong đáy lòng của y rất cảm kích Sở Phong.

Giờ phút này, y nói khẽ: “Đại ma đầu Sở Phong tốt hơn Ngô Luân Hồi nhiều, đối đãi nhiệt tình, trượng nghĩ mà lại thật tình, đây mới là đàn ông tốt!”

Y cảm thấy, nếu thật sự không được thì để Sở Phong cưới chị gái của y cũng tốt hơn gấp mười lần so với Ngô Luân Hồi.

Sở Phong nghe thấy lời đánh giá như vậy, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn chửi thần, không biết tương lai cậu em vợ này biết sự thật, hiểu thấu hắn là ai thì sao có biểu cảm gì? Chắc là sẽ khóc.

“A…”

La Thượng rống giận, vang đến tận trời, mang theo những tảng đá lớn và cả ngọn núi bị sụp, gã ta giống như cự thú thời tiền sử có oán khí ngập trời, mái tóc bạc bị khuấy động rối tung, ánh mắt đỏ ngầu, vô cùng nhục nhã, gã ta đã nhiều lần khinh thường thiên tài ở vũ trụ này, kết quả lại bị Sở Phong đánh liên tục.

“Tuyệt chiêu mạnh nhất, Á Thánh Phản Bổn Hoàn Nguyên!”

Gã ta giống như dã thú có dã tính, lúc này thân thể khổng lồ không hề to lên mà thu nhỏ lại, tuyệt chiêu thực sự của Thiên Thần không nằm ở thân thể khổng lồ mà nằm ở áp súc năng lượng.

Đáng tiếc, sau khi gã ta kích hoạt năng lượng Á Thánh toàn diện, chỉ thu nhỏ đến tám mét không thể thu nhỏ thêm nữa, nhưng hơi thở của gã ta lại mạnh hơn vừa rồi một chút.

“Lấy ngươi ra luyện tập, nhìn thử xem cái gọi gọi là Á Thánh có gì bất phàm.” Sở Phong nói.

Hắn lao xuống, hầu như không sử dụng Tràng Vực, chiến đấu kịch liệt với La Thượng, hơn nữa còn vạch trần gốc gác của gã ta: “Ngoại vật ngươi dựa vào chính là năng lượng căn nguyên do Á Thánh khác tu luyện ra, nếu chỉ dựa vào chính ngươi thì tính là cái gì, rất nhiều người trong vũ trụ của bọn ta có thể giết ngươi.”

Răng rắc!

Sấm chớp rền vang, hai người đánh nhau kịch liệt, ban đầu liên quan đến lĩnh vực khác của Á Thánh, sự đan xen của trật tự phù văn, chiếu rọi hư không khiến người ta lóa mắt.

“Ma đầu Sở Phong, ngươi có biết, ngươi đã nằm trong danh sách phải giết của Thiên Thần tộc ta, có chấp pháp trưởng lão được pháp đến, sắp tới sẽ giết chết ngươi!”

La Thượng rít gào, gã ta thật sự hơi sợ hãi, muốn làm Sở Phong khiếp sợ, nhiễu loạn tâm lý của hắn, nhưng điều này đối với Sở Phong hoàn toàn không hiệu quả.

Sau trăm năm chìm nổi trong dị vực, lòng hắn đã kiên cố như sắt.

Bình Luận (0)
Comment