Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cả người La Thượng quay cuồng bay xa vài trăm mét, nửa khuôn mặt của gã ta biến mất, xương hàm vỡ nát và xương gò má cũng bị chia năm xẻ bảy, thật sự thảm đến mức không dám nhìn.
Ầm một tiếng, gã ta va vào một ngọn núi đá màu nâu khiến cho đỉnh núi nổ tung, phù văn Tràng Vực trên ngọn núi bị sụp liên tục nhấp nháy, lúc này gã ta mới dừng lại ở đó.
Có thể tưởng tượng ra sức lực của Sở Phong mạnh đến mức nào, tát một cái khiến gã ta bay xa như vậy và bị thương rất nặng.
Nửa khuôn mặt của La Thượng bị hủy, đôi mắt như gươm đang rỉ máu, tỏa ra hàn quang kinh người, hai luồng sáng bay thẳng ra, nhìn chằm chằm vào Sở Phong.
Đây là điều vô cùng nhục nhã đối với gã ta, gã ta tới vũ trụ âm gian là vì chắc chắn trong thế hệ này không có ai là đối thủ của gã ta, có thể dễ dàng đè bẹp.
Trên thực tế, trước đó quả thực là đúng như thế, ngay cả người của Á Tiên tộc cũng không phải là đối thủ của gã ta, bị gã ta dẫm dưới đất bằng một chân, cúi đầu nhìn xuống.
Nhìn vào vũ trụ này, dưới sự trấn áp năng lượng căn nguyên Á Thánh trong cơ thể gã ta, thế hệ trẻ tuổi hoàn toàn không có ai là đối thủ của gã ta.
Nhưng bây giờ, kim thân bất bại của gã ta đã bị phá tan, sự kiêu ngạo của gã ta cũng bị xóa sạch chỉ bằng hai cái tát, khiến gã ta cảm thấy khuất nhục trước mắt bao người, lời nói trước đó của gã ta trở thành trò cười.
Không lâu trước đó gã ta còn khinh thường thiên tài ở vũ trụ này, nói bọn họ là lũ vô dụng, nhưng sau khi bị tát vào mặt, gã ta không chỉ cảm thấy nóng rát đau đớn mà còn xấu hổ và giận dữ.
“Lời bản thân từng nói thì tự mình nuốt vào lại đi, không phải đến từ không gian đổ nát trong hỗn độn thôi sao? Cũng chẳng phải đệ tử của đại năng dương gian.”
Sở Phong lạnh nhạt mở miệng, kiểu thờ ơ không màng đến điều gì càng khiến La Thượng tức đỏ mắt, gã ta cảm thấy bị coi thường và khuất nhục.
“Sở Phong, tên nghiệt súc ngươi, ma đầu, ngươi đã nằm trong danh sách phải giết của Thiên Thần tộc ta từ lâu, lần này ta đến đây chủ yếu là vì giết ngươi…”
La Thượng quát lớn, gã ta lấy một bình thủy tinh ra và uống loại nước thuốc màu lam trong suốt bên trong, nửa khuôn mặt bị nát đã nhanh chóng hồi phục.
Sở Phong ngắt lời của gã ta, khinh thường liếc mắt nhìn và nói: “Hai cái tát vẫn đủ dạy dỗ được ngươi phải không?”
Ngụ ý rõ ràng, bị Sở Phong tát hai cái vào mặt mà còn dám tuyên bố tới giết hắn, gã ta có sức mạnh đó sao?
Đồng thời, Sở Phong nhìn chằm chằm vào nước thuốc màu lam trong tay gã ta rồi nói: “Lãng phí thế, đó là thuốc của ta, ngươi đừng có dùng bừa bãi.”
Lúc đầu La Thượng ngạc nhiên, nhưng rất nhanh đã hiểu ý của hắn, nước thuốc trong tay hắn là trước đó cướp được, xem như chiến lợi phẩm, đây là kiểu kiêu ngạo gì, coi hắn như không khí.
Chung quanh, cả đám người có biểu cảm kỳ lạ. La Thượng đã đủ kiêu ngạo ngang bướng, mọi việc làm đều khiến người ta phản cảm, ngay cả Ánh Vô Địch của Á Tiên tộc cũng bị gã ta dẫm lên mặt, cúi đầu nhìn xuống và chế giễu thiên tài của vũ trụ này không chịu nổi một đòn, đã sớm chọc giận rất nhiều người.
Nhưng bây giờ Sở đại ma đầu vừa ra tay, còn mạnh mẽ hơn cộng thêm vẻ mặt hưng phấn, trực tiếp tát người này với dáng vẻ khinh thường.
Không biết vì sao, ngay cả những người trước đây từng căm ghét Sở Phong, khi nhìn thấy một màn này cũng âm thầm vỗ tay tỏ ý vui mừng, chủ yếu là La Thượng rất không được lòng mọi người, tùy tiện quá mức.
“Tên cặn bã Sở Phong ngươi, người không có văn hóa bước ra từ nơi hoang dã, bớt kiêu ngạo trước mặt ta đi, Thiên Thần tộc ta truyền thừa lâu đời, có sẵn nền văn minh tiến hóa huy hoàng và từ xưa, thứ dã nhân như ngươi là cái thá gì!” Không thể không nói, La Thượng tự phụ quá, bây giờ vẫn rất bá đạo, xương cằm cũng bị người ta đập nát mà bây giờ vẫn giữ bộ dạng ngạo mạn đó.
Cả người gã ta sáng lên, mái tóc bạc sáng trong như ngọn lửa thần bốc cháy, ngân quang rực rỡ, quanh người tỏa ra năng lượng khủng bố và kịch liệt, sức mạnh toàn thân bùng nổ.
“Vừa rồi chẳng qua là việc ngoài ý muốn thôi, ta còn chưa chuẩn bị tốt, bây giờ ta lập tức giết ngươi, xem ngươi cản ta bằng cách nào? Dùng một đầu ngón tay chọc chết ngươi!”
La Thượng gào thét, giống như một người khổng lồ viễn cổ đang rít gào, ngoại trừ mái tóc bạc ra thì quanh người hắn đều là ánh sáng vàng, thân thể đang bùng nổ, lập tức cao lớn đến trăm mét.
Đây không giống bí thuật, không phải là pháp giai thiên địa, cũng không phải năng lượng biến thành mà là máu thịt trong thân thể đang sinh trưởng theo, Thiên Thần tộc đặc biệt có huyết khí hoàng kim ngập trời.
Một tiếng ầm vang lên.
Gây ra chấn động mạnh khắp thiên địa, điều này khiến cho người ta kinh hãi, vô cùng lo sợ, một vài thiên tài trẻ tuổi có sức mạnh yếu cả người nhũn ra, gần như phải quỳ phục xuống.
Vì loại uy áp mang theo hơi thở của Á Thánh, gã ta kích hoạt hoàn toàn căn nguyên Á Thánh, khối ánh sáng sinh mệnh trong cơ thể mà người khác không nhìn thấy, hỏa nhãn kim tinh của Sở Phong lại có thể nhìn rõ, nó giống như một vòng thái dương hoàng kim đang đốt cháy, phóng thích năng lượng đáng sợ cuồn cuộn không dứt.
Mọi người xung quanh đều chấn động, những người có cảnh giới Kim Thân không thể nào ứng phó nổi loại năng lượng này, mang theo hơi thở của Á Thánh, ai có thể chống đỡ được?
Sắc mặt của đám lão quái vật trong Đại Mộng Tịnh Thở thay đổi, với trạng thái này của La Thượng ngay cả khi bọn họ liên thủ thì phần lớn cũng phải trả một cái giá rất lớn, sẽ nổ chết không ít người.
Sau khi Nguyên Thế Thành, Chu Tước tiên tử, Nguyên Viện và một đám thiên tài vũ trụ nhìn thấy một màn này sắc mặt cũng trở nên khó coi, bọn họ là những người thuộc top mười thiên tài hàng đầu, bản thân cũng là những người đứng đầu thế hệ này, nhưng trước mắt bọn họ cảm giác không thể địch lại người này.
“Sao người này có thể mạnh đến thế? Chẳng lẽ là một vị Á Thánh trẻ tuổi, điều này quả thực khó tưởng tượng, chưa từng nghe nói đến có Á Thánh trẻ tuổi như vậy.”
Những người khác cũng nói thầm.
Sắc mặt của Ánh Vô Địch tái nhợt, loạng choạng sắp ngã, y lo lắng cho Sở Phong, dù sao hắn cũng ra mặt cho y.
“Không xong rồi, La Thượng kích hoạt tất cả huyết mạch Thiên Thần, phóng thích năng lượng mạnh nhất, quả thực có thể so với Á Thánh, tuy rằng đại ma đầu Sở Phong hung tàn, nhưng có lẽ cũng không ngăn cản được.”
Mọi người thấp giọng bàn tán, sắc mặt không tốt, lúc này bọn họ có chung kẻ thù, đều nhìn không vừa mắt La Thượng và cảm thấy gã ta rất kiêu ngạo.