Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1777 - Chương 1777: Ngông Cuồng Vì Ai Mạnh Mẽ (2)

Thánh Khư Chương 1777: Ngông cuồng vì ai mạnh mẽ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, Ánh Hiểu Hiểu lau sạch nước mắt rồi kêu lên: “Ngươi buông ca của ta ra, không phải là hỗn độn Thiên Thần cung sao, bọn ta là người của Á Tiên tộc, trong hỗn độn cũng có đất tổ của bọn ta, ngươi dám làm nhục tộc ta như vậy, đến lúc đó hỗn độn Thiên Thần cung ngươi đừng mong sống yên!”

La Thượng cảm giác bất ngờ sâu sắc, nói: “Thật sao? Thì ra là người của Á Tiên tộc, nhưng các ngươi lại không phải là người của khu vực Á Tiên trong hỗn độn, chẳng có gì ghê gớm.”

Nói tới đây, gã ta cúi đầu nhìn xuống Ánh Vô Địch, cười lạnh nói: “Á Tiên tộc, hừ, thú vị đấy, thường xuyên kích đấu trong vũ trụ hỗn độn, cạnh tranh với bọn ta, các ngươi ở âm gian…Quá yếu.”

Sau đó, gã ta lại nhìn về phía Tần Lạc Âm và nói: “Ta nhớ rõ, Đại Mộng Tịnh Thổ các người từng nói, ai mạnh nhất, ai có thể đánh bại Sở Phong và tất cả mọi người thì người đó là đạo lữ của Tần tiên tử, hôm nay ta đứng ở đây xem kẻ nào có thể vượt qua cửa ải của ta, ta nhất định sẽ mang nàng đi, xem ai có thể cản trở ta?!”

Mấy trưởng lão của Đại Mộng Tịnh Thổ bị lay động, muốn nói rằng chọn đại ma đầu Sở Phong làm đạo lữ của Tần Lạc Âm, có lẽ không bằng chọn người này, lai lịch quá đáng sợ.

Nhưng nhiều trưởng lão khác lại thờ ơ, ngăn cản mấy vị trưởng lão này.

“Ta chính là Sở Phong, trong lòng ngươi có ý với Tần tiên tử, hơn nữa muốn lực áp quần hùng ở đây, được giải nhất, trước tiên vượt qua cửa ải của ta đi.” Sở Phong bình thản nói, cũng không kích thích gã ta, không nói lời châm chọc dữ dội, chỉ là muốn cứu bình yên cứu Ánh Vô Địch.

Phịch!

Cuối cùng, ánh mắt lạnh lẽo của La Thượng cũng nhìn thẳng vào Sở Phong, hơn nữa còn dùng một chân đá bay Ánh Vô Địch, xương cốt trong cơ thể vang lên tiếng rắc rắc không ngừng, nhiều phần xương đã bị gãy.

Gã ta đặt chân rất nặng, suýt chút nữa đá chết Ánh Vô Địch, Sở Phong vọt lên phía trước và đỡ được Ánh Vô Địch, nhanh chóng rót năng lượng sinh mệnh tràn đầy vào, giúp y ổn định tình trạng vết thương.

Lúc này, La Thượng lạnh lùng quát lớn: “Sở Phong, tên nghiệt súc ngươi, trái đất các ngươi đã đánh chiếm khu dân cư của người dân vũ trụ âm gian, nghe nói ngươi là tai họa của thế hệ này, giết không ít người của Thiên Thần tộc trong vũ trụ âm gian, phải giết!”

Sở Phong mỉm cười, có phần lạnh lùng, cuối cùng có thể buông tay chân, không cần sợ ném chuột vỡ đồ nữa.

“Ngươi biết ta thì tốt, nói thật, Thiên Thần tộc các ngươi là cái quái gì, gần như bị bọn ta tiêu diệt, người của hỗn độn Thiên Thần cung tới thì sao? Đã định trước là kẻ thù không đội trời chung với ta, nghe nói những người phe các ngươi vì quy luật hạn chế cho nên rất khó tiến vào vũ trụ âm gian, làm sao mà con chuột nhà ngươi lại chui qua được thế?”

Sở Phong tỏ vẻ khinh thường, không kiêng kỵ trong lời nói, lập tức chọc giận La Thượng.

“Tìm cái chết, thiên tài ở vũ trụ này đều là lũ vô dụng, không chịu nổi một đòn mà cũng dám nói khoác với ta, đặc biệt là tên ma đầu không biết sống chết ngươi, ta vẫn luôn tìm ngươi, đi chết đi!”

La Thượng rống to, ầm một tiếng tung ra một quyền, ánh sáng màu bạc bùng nổ giống như đại dương mênh mông nhấp nhô, mang theo năng lượng khủng bố bay đến!

Sở Phong nghiêm nghị, né tránh trong nháy mắt, sắc mặt của hắn hoàn toàn thay đổi, người này thật lợi hại, cao thủ trẻ tuổi của vũ trụ hỗn độn đều đáng sợ như vậy sao?

Hắn mở hỏa nhãn kim tinh, cố hết sức nhìn chằm chằm vào người này, muốn nhìn thấu thực hư bên trong gã ta.

“Hừm, trong bụng có một luồng ánh sáng, có một phần hơi thở của Á Thánh.” Trong nháy mắt, Sở Phong đã biết bí mật vì sao gã ta mạnh mẽ, từng đạt được một phần căn nguyên của Á Thánh.

“Khó trách, đây là lý do ngươi kiêu ngạo sao? Khinh thường người của vũ trụ bọn ta, thực ra chính ngươi không là cái quái gì cả!” Ánh mắt của Sở Phong u ám và lạnh lẽo.

Hắn lao tới, muốn quyết chiến với La Thượng.

Nhưng, La Thượng thật sự rất khủng bố, người ngoài nhìn không ra gã ta điều động một phần năng lượng căn nguyên Á Thánh, chỉ thấy được gã ta quét sạch nơi này dễ như trở bàn tay.

Hư không đang rung chuyển và nổ vang, nứt ra rất nhiều khe hở đen, cảnh tưởng rất đáng sợ.

“Mẹ nói, tóc bạc lợi hại quá, có lý do để kiêu ngạo.” Ngay cả Âu Dương Phong cũng kinh hãi, lo lắng cho Sở Phong.

Gần đó, sắc mặt của mọi người đều thay đổi, vì Sở Phong đang né tránh mũi nhọn, không ngừng tốc độ né tránh, không lay chuyển nổi La Thượng, trong mắt mọi người, đại ma đầu Sở Phong đã bị người ta áp chế.

Sắc mặt Sở Phong lạnh nhạt, hắn dùng hỏa nhãn kim tinh quan sát nguồn năng lượng Á Thánh trong cơ thể của người này, cuối cùng cũng di chuyển và tấn công mãnh liệt.

Vì hắn nắm bắt thời cơ chiến đấu, nhìn thấy nguồn năng lượng Á Thánh kia hơi ngưng trệ, không truyền năng lượng trong thời gian ngắn, sau đó hắn lập tức phản kích.

Ầm!

Sở Phong đánh một quyền, xuyên qua quầng sáng hộ thể của đối phương, theo một quyền hắn đánh ra, cơ thể của La Thượng chấn động mạnh.

Cùng thời gian, Sở Phong thi triển thần kỹ dương gian —— hỗn hợp thuật Thiểm Điện quyền và Đại Nhật Như Lai quyền, trở thành quyền pháp biến dị, kết hợp sức mạnh và tốc độ lại làm một.

Đặc biệt là tốc độ, giống như tia chớp, thật sự rất nhanh.

Bịch!

Lúc này đây, nắm tay vào của Sở Phong hóa thành lòng bàn tay, tát vào mặt của La Thượng một tiếng bịch vang lên, đánh cho gã ta kêu thảm thiết, nửa khuôn mặt suýt chút nữa biến mất, hơn phân nửa hàm răng đều rơi ra ngoài.

“Ta muốn giết ngươi!” La Thượng rống giận, điều động căn nguyên Á Thánh lần nữa, gã ta cảm thấy quá mất mặt, bị tát một bạt tai trước mắt bao nhiêu người.

“Ngươi là cái thá gì, dám khinh thường thiên tài ở vũ trụ này, chẳng qua là cậy vào bóng râm của cổ nhân mà thôi, là sức mạnh của chính ngươi à? Mượn sức cũng dám kiêu ngạo!” Sở Phong cười lạnh.

Trên thực tế, khi đang nói những lời này, đối phương còn chưa điều động năng lượng Á Thánh, Sở Phong thi triển thần kỹ dương gian Thiểm Điện quyền thuận lợi lần nữa.

Bốp!

Lúc này, bàn tay của hắn lại tát vào bên mặt còn lại của La Thượng, lập tức khiến cho xương cốt ở chỗ đó vỡ nát, máu thịt hằn lên mờ nhạt.

Hắn lại tát một cái nữa, đánh La Thượng bay ra ngoài.

“So kiêu ngạo, ngươi là cái quái gì, đến từ vũ trụ hỗn độn thì ghê gớm lắm sao? Cũng băm rồi hầm chín ăn luôn!”

Sở Phong quát, phấn chấn và mạnh mẽ hơn La Thượng, kiểu ngông cuồng này có sự thú vị đặc biệt.

Bình Luận (0)
Comment