Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đại Mộng Tịnh Thổ nhanh chóng lên tiếng đáp trả, nói: “Qua nhiều thế hệ, nếu một người có đủ khả năng để áp chế người cùng thế hệ thì có thể xưng làm thần vương trẻ tuổi, trong số các người có kẻ nào dám nhận làm đối thủ của Sở Phong nhiệt tình chân thành?”
Đậu xanh, loại giải thích này cũng không quên gán mác chân thành nhiệt tình, rõ ràng chính là muốn đổi đen thay trắng! Quá mất mặt, rất nhiều người đều đang nguyền rủa.
“Nghĩa bạc vân thiên Luân Hồi Vương, ngài ở đâu? Mau tranh thủ thời gian đánh giết tên Sở thần vương chân thành nhiệt tình này đi thôi!”
Một đám người đang gào thét trong tinh không, ai nấy đều chân thành cầu khẩn nghĩa bạc vân thiên Ngô Luân Hồi trở lại!
Nhưng mặc cho mọi người có phản đối ra sao thì quyết định của Đại Mộng Tịnh Thổ cũng không thay đổi, bọn họ đều đã coi Sở Phong là con rể rồi, chẳng qua chưa có tuyên bố ra mà thôi.
Bởi vì dựa theo quy định, trong một tháng nếu ai có thể đánh bại Sở Phong đều có tư cách đến Đại Mộng Tịnh Thổ đón dâu.
“Sở Phong, thần vương trẻ tuổi quả nhiên là sóng sau xô sóng trước (1), anh tư bừng bừng, lại còn đương lúc tuổi thanh xuân hoàng kim.” Một lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ cảm khán.
(1)Sóng sau xô sóng trước: Câu nguyên bản là “Trường Giang sóng sau xô sóng trước”, ý nói thế hệ trẻ tài năng xuất hiện liên tục, người này lại giỏi hơn người kia.
Sau đó, một đám lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ đều âm thầm thống nhất ý kiến cùng Sở Phong, một tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ cho hắn và Tần Lạc Âm ở Đại Mộng Tịnh Thổ.
Mà trong khoảng thời gian này, Sở Phong có thể đi du lịch trong vũ trụ, tạm thời không nên ở lại Đại Mộng Tịnh Thổ, như vậy mới thỏa đáng.
Sở Phong hoài nghi, mấy lão gia hỏa này rõ ràng là chọn trúng hắn, nhưng tại sao lại muốn hắn rời khỏi?
Trên thực tế, trong nội bộ Đại Mộng Tịnh Thổ cũng có người không hiểu, cảm thấy như vậy rất dễ xảy ra biến số, chỉ có mấy lão quái vật nòng cốt nhất là thở dài, nói chuyện này cũng không có cách nào khác a.
“Tình huống gì vậy?”
“Lạc Âm đã có thai, nếu như đại ma đầu Sở Phong biết được chân tướng, e là sẽ trở mặt thành thù với chúng ta, triệt để liều mạng báo thù!”
Một vị lão bà nhắc đến vấn đề này, gương mặt già nua hiện nên vẻ ưu sầu, không biết lúc này phụ thân của đứa trẻ trong bụng Tần Lạc Âm là ai. Bởi vì Tần Lạc Âm vẫn luôn ngậm chặt miệng không nói, chỉ nói cho một vị nữ Thánh Nhân, mà nữ Thánh Nhân kia lại đang ở trong vũ trụ hỗn độn.
“Cái gì?” Vài lão bà khác nghe vậy liền khiếp sợ, có người thất thanh lên tiếng: “Này chính là cho Sở đại ma đầu làm hiệp sĩ đổ vỏ?”
Bọn họ đều ý thức được đây chính là vấn đề lớn, xanh (2) ai cũng không thể xanh đỉnh đầu của Sở ma vương a, nếu không một khi gia hỏa kia điên lên, đoán chừng sẽ xảy ra chuyện lớn!
(2)Xanh: Bên Trung Quốc thường hay dùng từ xanh- 绿 để biểu thị người bị cắm sừng.
“Cho nên bây giờ mới phải để cho hắn đi, trong vòng một tháng này chúng ta phải giải quyết vấn đề đứa nhỏ!”
“Tranh thủ hỏi xem Tần Lạc Âm rốt cuộc là có chuyện gì, phụ thân của đứa trẻ là kẻ nào, không thể giấu diếm!”
“Đã thử hỏi rồi, nàng vẫn không chịu nói như trước. Chẳng qua tinh thần của nàng cũng không tệ, tâm cảnh bình thản, thậm chí còn cười khẽ a, không lo lắng chút nào.”
Sau đó, cả đám lão quái vật đều lộ ra vẻ mặt quỷ dị, chuyện này cũng quá kỳ lạ rồi.
“Ta bất chợt cảm thấy một loại dự cảm chẳng lành, Sở ma đầu kia và Ngô Luân Hồi sẽ không phải là... Ta như thế nào cũng cảm thấy giữa bọn họ có nhân quả!”
“Ta cũng cảm thấy có chút liên quan, thực lực của đại ma đầu Sở Phong thiếu hụt trăm năm tích lũy, làm sao có thể một bước tăng vọt?”
“Trời ạ, hai người này... Ta đột nhiên cảm thấy đầu lớn như đấu a, nếu thực sự có quan hệ, vậy thì thực sự... con mợ nó quá vô sỉ! Ta muốn bóp chết bọn chúng!”
Một đám lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ đều đứng ngồi không yên, nghĩ đến tê cả da đầu, cảm thấy bản thân cũng sắp bị trêu đùa đến chết.
Một đám lão bà của Đại Mộng Tịnh Thổ đều cảm thấy đầu to như đấu, đau không thể tả. Tần Lạc Âm mang bầu lại để cho đại ma đầu Sở Phong làm hiệp sĩ đổ vỏ, chuyện này chẳng khác nào chơi với lửa, sơ suất một chút là sẽ đi tong cả đám, sợ rằng lúc đó Đại Mộng Tịnh Thổ sẽ bị thiêu rụi mất.
Đồng thời, cả đám lão quái vật đều đang nảy ra các loại liên tưởng, nhạy cảm nhận ra được giữa Sở Phong và Ngô Luân Hồi có mối liên hệ nào đó, chuyện này quả thực khiến người ta không rét mà run.
“Đỉnh đầu Sở thần vương cũng phải xanh mơn mởn, cái nồi này quá dày quá xanh a, quả thực không thể thừa nhận nổi sức nặng, quả nhiên là cái nồi khủng bố!”
Một đám lão gia hỏa trong Đại Mộng Tịnh Thổ đều hít ngược một ngụm khí lạnh, sắc mặt ai nấy đều ngưng trọng, đồng thời cũng nghiến răng nghiến lợi mà nguyền rủa phụ thân của đứa trẻ trong bụng, quá khốn nạn!
Bọn lão thực sự rất muốn biết cha đứa nhỏ là kẻ đốn mạt nào, sau đó trực tiếp bóp chết gã luôn!
“Người biết được chân tướng cuối cùng lại là ta, quả thực là khóc không thành tiếng...” Ở gần đó, hai thiên tài dòng chính của Đại Mộng Tịnh Thổ đang phục dịch ở chỗ này đã nghe được toàn bộ, sau khi biết rõ chân tướng, trái tim gã đều muốn nhỏ máu, nước mắt đã rơi xuống rồi.
“Ai là cha của đứa nhỏ a, đồ khốn nạn, đồ ác quỷ, ta con mẹ nó muốn giết hắn!”
Trước mắt hai người đều phát đen, bọn gã đều là huyết mạch trực hệ của cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên, đã coi Đại Mộng Tịnh Thổ là nhà, quanh năm sinh hoạt tại nơi này, nhưng lúc này trong lòng lại phát sầu phát khổ.
“Bỏ đi, thực ra người đau lòng nhất nên là ma đầu Sở Phong a, sự tình lớn bậc này vẫn nên để cho hắn âm thầm ôm lấy thôi.”
Cuối cùng, một thanh niên liền mở miệng nói vậy, an ủi đồng bạn bên cạnh.
“Cũng đúng, ba phút mặc niệm cho đại ma đầu Sở Phong nào!”
Sau đó, bên này đã có định luận rồi, các loại sự tình đều đã an bài tốt, bọn họ muốn giúp Tần Lạc Âm giấu giếm chân tướng cái thai trong bụng, nhanh chóng giải quyết vấn đề đứa nhỏ.
Mà Sở Phong thì lại bị yêu cầu tạm thời rời khỏi để tránh hiềm nghi, muốn đi nơi nào cũng được hết, chỉ cần đừng ở trên tinh cầu này là được.
Sở Phong ngẫm nghĩ nửa ngày cũng không hiểu nổi tình huống này rốt cuộc là như thế nào.
Người của Đại Mộng Tịnh Thổ đã chọn trúng hắn, vậy tại sao còn muốn ném hắn đi nhanh như thế? Cảm giác có chút quái dị a...
Bởi vì một số lão gia hỏa khi nhìn về phía hắn đều có chút thừa nhận, lại có chút đồng tình, thậm chí có người còn vỗ vỗ bả vai hắn, lên tiếng: “Ngươi là đứa trẻ ngoan a.”