Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1787 - Chương 1787: Đệ Nhất Cấm Địa Âm Gian (2)

Thánh Khư Chương 1787: Đệ nhất cấm địa âm gian (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nói xong những lời này, Yêu Yêu một mình leo lên gốc Thiên Đằng trên đỉnh Côn Lôn, lẳng lặng bế quan, để bản thân rơi vào trạng thái yên tĩnh nhất, thể hội vũ trụ, tự vấn chính mình, linh hồn và tiềm thức cộng hưởng với nhau.

Sau cùng, Yêu Yêu lấy ra một hạt Trường Sinh Kim óng ánh, trong đó chứa một sợi chấp niệm của nàng ta từ thời thượng cổ đến nay, thai nghén cơ khí bất tử.

Thẳng đến hôm nay, khi hồn quang của bản thân đã khôi phục thì nó cũng theo đó mà mạnh lên.

Nhưng vẫn có chút khúc mắc mà Yêu Yêu từ đầu đến cuối đều không buông xuống được. Trong trận chiến cuối cùng thời thượng cổ, nàng ta giết chết nhiều đồng đạo đến nỗi không ai dám ngẩng đầu, mặc cho kỳ tài các tộc trong vũ trụ có liên thủ lại cũng không tránh khỏi kết cục bị nàng ta đánh bại, nhân số nhiều căn bản không phải là vấn đề, nàng ta coi thường tất cả mọi người.

Nhưng cuối cùng bản thân Yêu Yêu lại bị cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên giết chết, một sợi chấp niệm chạy ra, vậy nhục thân của nàng ta đâu?

Cho dù huyết nhục có mất sạch, nhục thân tan rã thì ít nhất cũng phải lưu lại chút gì đó mới phải, bởi vì phụ thân nàng ta đã đưa giữ lại cho nàng chí bảo có khả năng chặn mấy lần tuyệt sát của cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên.

Nhưng nàng ta chung quy vẫn không tìm thấy bất cứ thứ gì.

“Một sợi chấp niệm, còn có Trường Sinh Kim, ắt có liên quan đến bí mật mà bản thân ta muốn để lộ. Ta cảm nhận được hồn quang đang réo vang đến run rẩy, hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?” Yêu Yêu đang tự hỏi.

Sau đó, tay nàng ta cầm lấy Trường Sinh Kim, khép lại hai mắt, tỉ mỉ cảm ứng, vấn tâm vấn đạo.

Mười năm phút sau, dấu vết của đời trước, sự kêu gọi của kiếp này khiến thân thể nàng ta rung động, nhìn thấy một nơi hắc ám vô biên, đó là vực thẳm vũ trụ, ở đó có một điểm bạch quang đang trôi nổi, có sức hấp dẫn chí mạng với nàng ta.

“Thượng cổ, ký ức của ta đến đây liền ngưng lại!” Sau đó, Yêu Yêu đứng phắt dậy, hồn quang của nàng ta vẫn còn đang rung động, ngày hôm nay chẳng hiểu sao bản thân Yêu Yêu vẫn luôn cảm thấy bất an.

“Trường Sinh Kim chỉ dẫn ta tiến lên con đường phía trước!” Yêu Yêu khẽ nói, lại vấn tâm vấn đạo lần nữa.

Sau đó Yêu Yêu liền cầm theo Trường Sinh Kim, cứ như thế mà rời khỏi Địa Cầu, trực tiếp xông vào trong vũ trụ, không tiếc mở ra động trùng rất nhiều lần, dựa vào một loại cảm giác mà hướng thẳng đến cổ địa của vũ trụ!

Cũng trong lúc đó, bên ngoài vũ trụ âm gian, vũ trụ đổ nát trong hỗn độn, dải đất gần sát nhất dương gian, hỗn độn cuồn cuộn, các loại tiểu thế giới dày đặc như đảo hoang đang trôi nổi trong hỗn độn.

Một ngày này, nơi sâu nhất trong hỗn độn truyền ra tiếng kêu khủng bố, một con đường cổ xưa bị phong bế hàng tỷ năm đang bị người ta thanh lý, cưỡng chế thông suốt, lần nữa trở thành một con đường mòn.

Răng rắc!

Có thể trông thấy tại phụ cận của con đường nhỏ kia, hỗn độn cuộn trào mãnh liệt, các loại sấm sét không ngừng bổ xuống khiến người ta kinh hãi tột độ, bởi vì uy năng của nó quá khủng bố, cho dù là cường giả Ánh Chiếu Chư Thiên, một khi bị sấm sét kia bổ trúng thì cũng phải hóa thành tro bụi, thần hình câu diệt.

Đó chính là thần lôi từ của hỗn độn, có khả năng giết chết cả thần linh, nếu bị đánh trúng thì kết quả chỉ còn sót lại nắm tro tàn.

Thậm chí, tiến hóa giả càng mạnh một khi bước ra con đường nhỏ này thì cũng bị sấm sét trong hỗn độn đánh chết, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Cẩn thận quan sát, xung quanh con đường nhỏ kia còn có một ít cỏ. Chi tiết này rất kinh người, bởi vì nơi này là trong hỗn độn a, vậy mà lại có thực vật sống, dị chủng này cũng quá khủng bố rồi.

Có thể tưởng tượng thực lực của tiến hóa giả có khả năng thanh lý con đường nhỏ cổ xưa này đáng sợ cỡ nào, thực sự là thần uy cái thế!

Cuối cùng cũng đến gần, bọn họ gần như đã hoàn toàn thoát ly khỏi hỗn độn, muốn bước ra con đường nhỏ mà đi dọc theo từng không gian đảo hoang, xuất hiện ở trong vũ trụ tàn phá.

“Thiên tôn, chúng ta thành công thật rồi!” Có người kinh hỉ reo lên, hưng phấn đến run rẩy.

“Thiên tôn pháp lực vô cương, quá kinh người a, vậy mà thực sự thông suốt hỗn độn, mở ra một con đường nhỏ nối liền dương gian với vũ trụ âm gian, quả nhiên là thiên công vô địch!”

Người lên tiếng là vài thanh niên trẻ tuổi, bản thân cũng vô cùng mạnh mẽ, bên ngoài cơ thể có thể trông thấy trật tự phù văn lờ mờ ẩn hiện, hơn nữa còn phân bố dày đặc, thực lực siêu phàm bậc này quả thực vô cùng lợi hại!

“Ta chỉ có thể đưa các người đến nơi này, nhớ phải dựa vào thời gian quy định mà trở lại dương gian, đường nhỏ này sẽ khép lại, không có cách nào giữ được lâu hơn thời gian định sẵn.”

Một vị lão đầu gầy đến độ da bọc xương lên tiếng, ngay cả làn da khô quắt của lão cũng là màu vàng, dáng vẻ vô cùng quỷ dị, cũng rất khủng bố. Khi lão lên tiếng, hỗn độn cũng muốn nổ tung, các loại pháp tắc và trật tự bị tiêu diệt, Nơi lão lập thân chính là tịnh thổ, vạn kiếp bất phôi (2), thực thân vĩnh tồn, quá khiếp người.

(2)Vạn kiếp bất phôi: Vạn kiếp không bị hư hại.

“Thiên tôn, ngài không đi cùng chúng ta đến âm gian sao?” Có thanh niên ngạc nhiên lên tiếng hỏi, vẫn luôn cho rằng vị thiên tôn này muốn vượt qua biển hỗn độn, giáng lâm xuống âm gian.

“Âm gian có gì đó cổ quái, không thích hợp để ta ở lại. Các ngươi cũng phải cẩn thận, không thể chủ quan, đi nhanh về nhanh.” Lão đạo sĩ nghiêm túc nhắc nhở mấy người trẻ tuổi.

“À, ta nghe nói có đại năng muốn dẫn đệ tử qua định cư lâu dài ở bên này, tìm kiếm hạt giống tuyên cổ trong truyền thuyết, tại sao ngài vừa đến liền muốn đi?”

Theo góc nhìn của bọn họ, vị thiên tôn này pháp lực vô biên, nơi lập thân lại là Thiên Quốc, thân là đại năng không gì là không thể, vậy mà còn e ngại mảnh vũ trụ âm lãnh này sao?

“Bên này phân thành mấy vũ trụ, đều thuộc vào minh giới hoặc âm gian, nhưng lại có khu vực vô cùng quỷ dị. Có người từng thấy qua một số thi thể của thiên tôn trong một mảnh thung lũng của vũ trụ hắc ám, tử trạng tương đối thảm liệt, vì thế không thể khinh thường a!” Lão đạo nghiêm túc dặn dò.

Sau đó, lão quay người lại, một bước phóng ra, thần lôi hỗn độn đều nổ lớn, pháp tắc hư không bị chôn vùi, trật tự phù văn đứt đoạn, lão cứ như vậy một bước biến mất, dáng vẻ vô cùng kiêng kỵ âm gian, bởi vậy mới lấy tốc độ nhanh nhất trở lại dương gian.

“Âm gian, chúng ta tới rồi, run sợ đi!” Một trong số những thanh niên sót lại liền lên tiếng, âm thanh đạm mạc, không hề giống với dáng vẻ dè dặt khi đối mặt với thiên tôn ban nãy, lúc này gã vô cùng tự tin, duy ngã độc tôn (3)!

(3) Duy ngã độc tôn: Có nghĩa là “ta là duy nhất”, dùng để mô tả sự kiêu ngạo tột độ.

Bình Luận (0)
Comment