Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1786 - Chương 1786: Đệ Nhất Cấm Địa Âm Gian (1)

Thánh Khư Chương 1786: Đệ nhất cấm địa âm gian (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hắc ám và tịch mịch là chủ đề vĩnh hằng từ trước đến này, không biết có bao nhiêu chí cường giả đến đây thám hiểm đều một đi không trở lại, nơi này chính là không gian đẫm máu và hắc ám.

Trương truyền, cao thủ đệ nhất vũ trụ hàng tỉ năm trước – thủy tổ Long Tộc, chính là vì Đại Uyên mà suy bại, cuối cùng tọa hóa (1).

(1)Tọa hóa: Từ dùng trong Phật giáo, đề cập đến việc nhà sư ngồi xếp bằng cho đến chết.

Đương nhiên trước khi chết, ngài đã từng đến một góc tương lai, phát hiện ra tung tích của vùng đất dương gian mà bản thân vẫn luôn theo đuổi cả đời, sau đó lưu lại di ngôn, nhắm thẳng vào Côn Lôn.

Thế nhưng lúc đó lại không có người nào biết cái gọi là Côn Lôn ở nơi nào, cũng không biết dương gian rốt cuộc là địa phương như thế nào.

Mấy chục triệu năm trước, Yêu Tổ cũng mạnh mẽ như vậy, còn được xưng là cường giả đệ nhất vũ trụ, ông cũng từng tiến vào Đại Uyên nhưng lại không chết, nhưng mà sau đó vẫn dần suy yếu, cuối cùng bỏ mạng.

Hai mươi triệu năm trước, vũ trụ âm gian xuất hiện thần linh, nhưng mà sau khi tiến vào sâu bên trong Đại Uyên, thần huyết lại rải khắp nơi, trong một ngày thần cũng vong!

Đại Uyên cứ như thế trở thành đệ nhất cấm địa của vũ trụ âm gian!

Nơi đó quá thần bí, không ai biết trong mảnh vực thẳm vũ trụ kia có cái gì, bởi vì người nào tiến vào đó cũng chết, cho dù là cao thủ đệ nhất vũ trụ cũng không ngoại lệ!

Thời đại thượng cổ, ông nội của Yêu Yêu đã từng đi qua nơi này, ngoài ý muốn lại lấy được Đạo Dẫn Hô Hấp Pháp ở gần đó!

Tuy rằng ông không tiến vào Đại Uyên, thế nhưng kết cục cũng không có gì tốt, cuối cùng phát điên, mất đi bản tính, đến nay vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác, cũng bỏ lỡ mất đại chiến trên Địa Cầu thượng cổ.

Không có người nào dám tiếp cận nơi này, cho dù là cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên cũng phải khiếp sợ, nếu như bọn họ thực sự muốn tiến vào trong thì phần trăm sống sót trở ra gần như bằng không, phải chết là không thể nghi ngờ.

Thậm chí còn có người phỏng đoán, chỗ sâu của Đại Uyên có thiên tôn tọa hóa, có đạo chủ tiêu vong, núi thây biển máu, thực lực kém nhất cũng là thần linh!

Tất nhiên đây cũng chỉ là suy đoán chủ quan của người khác, không phải sự thật.

Đại Uyên âm trầm trải qua bao năm tháng, ngày hôm nay lại có chút khác thường, tuy rằng vẫn không có âm thanh như cũ, nhưng lại có một điểm ánh sáng xuất hiện, thanh lãnh mà sáng tỏ.

Nhìn kỹ thì điểm sáng kia chính là một nữ tử, rất mông lung, quần áo trắng như tuyết, hẳn là xuất hiện từ trong Đại Uyên. Đáng tiếc nơi này lại quá hắc ám, ngay cả mảnh vỡ thời gian cũng bị bóp méo đến biến dạng.

Cuối cùng, nữ tử kia dần dần thoát khỏi Đại Uyên, sau đó xuất hiện ở đệ nhất cấm địa của vũ trụ âm gian, nơi nổi tiếng là yên tĩnh tuyệt đối, nàng ta cứ như một u linh đang thoát ra khỏi đầm lầy.

Nữ tử nọ rất đẹp, thân thể thon dài tựa một gốc sen thần duyên dáng thanh khiết, vô cùng yêu kiều thướt tha, tuy còn chưa nhìn rõ được dung mạo, nhưng chỉ dựa vào dáng người cũng như loại khí vận yên tĩnh kia cũng đủ để xưng là phong tư siêu phàm tựa tiên nữ giáng thế.

Bỗng chốc nàng ta liền quay người đón lấy phương hướng có tinh quang, gương mặt hoàn toàn lộ rõ, hoàn mỹ không tì vết, thánh khiết tựa ngọc thạch, chỉ là đôi mắt lại trống rỗng, nhưng ở trong hốc mắt thỉnh thoảng lại có thần mang bí ẩn đang ẩn hiện.

Nếu như Sở Phong ở nơi này, khẳng định sẽ vô cùng kinh ngạc mà kêu lớn, bởi vì nữ tử kia quá giống một người, thực sự giống nhau như hai giọt nước.

Quá giống Yêu Yêu!

Tóc xanh như thác, tư thái tuyệt mỹ, dung mạo vô khuyết, không hề tìm ra một chút tì vết nào trên người nàng ta.

Lúc này, thân thể của nàng ta đang phát ra ánh sáng trong suốt lấp lánh, còn tinh tế trơn mịn hơn cả dương chi ngọc thạch, xuất phát từ một loại Hô Hấp Pháp bản năng đang được vận chuyển, vô cùng huyền ảo tinh thâm. Trong chốc lát, các loại năng lượng vũ trụ đều bay qua đó.

Bao gồm cả tinh quang, các luồng sáng chi chít dày đặc như dòng suối lấp lánh đều tụ lại từ bốn phương tám hướng, sau đó tiến vào trong cơ thể của nữ tử kia.

Cẩn thận quan sát thì trên váy của nàng ta còn nhiễm một vệt máu đỏ tươi, tuy rằng đã sớm khô lại, thế nhưng lúc này nhìn thấy vẫn thê diễm như trước, hơn nữa trên váy còn có chưởng ấn, có nhiều nơi đã bị rách.

Nếu có cường giả cổ xưa ở nơi này, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc. Bởi vì váy trắng kia từng là chiến y đệ nhất vũ trụ, từng khoác trên người nữ tử mỹ lệ nhất.

Lẳng lặng vận chuyển xong Hô Hấp Pháp, thần nhãn nàng ta trống rỗng, sau đó liền như vật rơi tự do, dần dần chìm vào Đại Uyên, sau đó hóa thành bạch quang, hóa thành điểm trắng, cuối cùng liền hoàn toàn biến mất không còn dấu vết.

Từ đầu đến cuối, nơi này đều vô cùng tịch mịch, không hề có chút âm thanh nào, Đại Uyên vẫn hắc ám cùng trống rỗng đến nỗi khiến người ta phát rợn.

Cũng trong lúc đó, trên núi Côn Lôn ở Địa Cầu, Yêu Yêu đang bế quan cũng bất chợt mở to mắt, thần hà trong mắt như muốn xé trời, hồn quang rực rỡ đến bành trướng, trong chớp mắt, khí tức của nàng ta liền tăng vọt, hình thành một vòng xoáy năng lượng quét sạch vòm trời.

Trong lúc nhất thời, pháp tắc cộng hưởng, thần liệm trật tự đều rung khẽ, xen lẫn ở trong hư không, suy diễn mà ra, thân thể bên ngoài của nàng ta còn tràn ngập hương vị của thần dược, còn có dương khí chí cường.

Thế nhưng lúc này Yêu Yêu lại cảm thấy sợ hãi, tinh thần thể đều phát lạnh giống như bản thân thực sự có nhục thể vậy, bởi vì nàng ta cảm nhận được một loại cảm giác lông tóc dựng đứng.

Trong lòng Yêu Yêu cảm thấy việc này rất nghiêm trọng, áp lực vô cùng. Lần cuối cùng có loại thể nghiệm này là khi nào? Chính là thời đại Địa Cầu thượng cổ!

Sau đó không lâu, Địa Cầu liền nổ ra đại chiến, chịu sự hợp tác tấn công của các tộc khác trong vũ trụ, máu chảy thành sông, thây chất thành núi, Thánh giả trên địa cầu gần như đã bị giết sạch sẽ, tộc đàn thuần huyết chết trận vô số kể, không còn sót lại bao nhiêu người.

Đầu tiên, Yêu Yêu gọi đến mấy người thiếu nữ Hi, Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu và Lão Lư.

“Tình huống không đúng, mọi người đều lặng lẽ rút lui rời khỏi nơi này đi, dựa vào che chở của Yêu Tổ Chi Đỉnh mà tạm thời rời khỏi Địa Cầu, đừng quên mang theo phụ mẫu của Sở Phong.”

Đây chính là lời nhắc nhở cùng cảnh cáo của Yêu Yêu, bởi lẽ nàng ta có một loại cảm giác phát ra từ bản năng, cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn!

Bình Luận (0)
Comment